Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: trầm cảm

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính thưa thầy, Thời gian qua con sống chìm ngập trong khổ đau, vô minh đến mức thấy mình bị rối loạn lo âu và trầm cảm, trong đầu luôn có dòng suy nghĩ miên man về những lỗi lầm, tiếc nuối ở quá khứ, những bất an, phóng dật ở hiện tại và tham đắm, sợ hãi về tương lai. Con không đổ lỗi cho bất kì ai hay điều gì ngoài kia khiến mình đau khổ, mà ngược lại con rơi vào cực đoan còn lại đó là đổ lỗi cho chính mình đã khiến mình đau khổ. Mọi cách con thử để thay đổi tình trạng này, cho dù đó là cách “tinh tấn chánh niệm tỉnh giác” như con nghĩ con biết về nó, đều không soi sáng được cho vô minh, tà kiến đang chi phối mình. Con thấy cuộc đời mình như đi xuống vực thẳm, con nghĩ thế này là hết rồi! Sáng nay, con tỉnh dậy với cảm giác chán ghét và rệu rã như những ngày khác. Con ngồi xuống, chấp nhận cảm giác khổ đau len lỏi trong từng suy nghĩ đến đi trong gần như mọi khoảnh khắc. Trong rừng kiến thức vang lên rằng thiền là thế này hay nên thiền như thế nọ, con chỉ còn làm mỗi việc đó là cố gắng sáng suốt để không làm nữa: không phân tích hay cố hiểu, không phản ứng lại với chính phản ứng trước hiện tượng, không sợ hãi những dòng suy nghĩ độc hại, v.v… Khi đó, con chỉ để mọi thứ hiện lên, biểu hiện và diễn biến với một thái độ chấp nhận. Một lúc thì con thấy người mình mềm ra, nhẹ hơn và khoan khoái dễ chịu. Tiếp theo, một cách tự nhiên, con thấy tất cả các hoạt động đang chiếm hữu đầu óc con như suy nghĩ, lo sợ, băn khoăn, suy tưởng, bận bịu, mặc dù chúng có hình tướng khác nhau nhưng đều là tâm. Mặc dù trông như rất phức tạp và đa dạng, muôn kiểu, nhưng đều đơn giản là tâm. Rồi con tiếp tục thấy dường như tất cả mọi thứ quan sát được đều chỉ là thân và tâm. Cái mà con cho là bất như ý ở ngoài kia không nằm ở ngoài kia, mà là do hoạt động tâm phủ một lớp màn lên mà trở thành có ý nghĩa như vậy. Mỗi suy nghĩ hay bực dọc nổi lên, con đều thấy nó nằm trong phạm vi của tâm, không đi ra ngoài được. Lúc này, tinh thần và cơ thể con vẫn thoải mái, nhẹ nhàng nên con biết mình đang không dùng trí năng suy luận. Tiếp đó, con đem thử một nỗi khổ đang hoạt động ngầm ở hiện tại lên quán chiếu thì phát hiện ra: Đây cũng là tâm, đây là phương tiện tâm dùng để diễn giải thế giới ngoài kia. Con thử động tới một nỗi khổ khác thì cũng thấy tương tự. Khi con đứng dậy, cảm giác rõ rệt nhìn ra thân và tâm không còn nữa, nhưng con cũng không bận tâm tìm kiếm lại nó vì biết ngay lúc khởi ý niệm tìm kiếm thì sẽ không thấy được. Con xin trình thầy sự tu tập của mình, mong thầy từ bi khai thị những nơi còn vô minh, ái dục ạ. Con kính tri ân thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy! Thầy ơi, con bị trầm cảm rồi. Tâm ẩn ức dồn nén đã lâu nay bùng phát mạnh mẽ quá. Con xin Thầy có thể rải Tâm Từ cho con với, con đa tạ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy ạ. Thưa thầy, những năm trở lại đây con được phát hiện là mắc bệnh hưng trầm cảm (rối loạn lưỡng cực). Vì mắc bệnh nên con đã làm tổn thương mất đi rất nhiều người xung quanh con. Con có năng uống thuốc và hiện đang cố gắng học Pháp để cải thiện căn bệnh này. Nhưng sao con thấy khổ quá, thưa Thầy. Con sợ hãi tương lai rằng mình sẽ không bao giờ khỏi bệnh được cũng như sẽ mang lại khổ đau cho những người thân ở bên con. Con rất muốn đi theo con đường tu tập nhưng con không biết là đi như thế nào để không bị bệnh nặng thêm ạ. Vì bản thân đang bị bệnh nên con muốn dùng Pháp đối trị trước tiên để bệnh đỡ đi trước đã, nhưng con lại hoang mang không biết là con đối trị lại bằng việc nghe pháp hoặc niệm chú thì có sao không ạ? Con xin Thầy chỉ giảng giùm con với ạ. Con xin thành kính tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính trình Thầy, Thưa Thầy nếu được Thầy cho phép con chia sẻ những trải nghiệm đã qua trong quá trình vượt thoát khỏi bệnh trầm cảm với người bạn đã gởi thư nhờ sự giúp đỡ đến Thầy vào ngày 16/01/2021. Sau khi nhận được những lời chỉ dạy trực tiếp từ Thầy con như hiểu rõ hơn và có niềm tin mạnh mẽ hơn! Con kính tri ân & đảnh lễ Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con là Phật tử tại gia, con biết đến Phật Pháp đã 3 năm rồi. Con tu tập không có nhiều tiến triển. Con hay bị bệnh lắm, con bị trầm cảm nặng. Mẹ con cũng rất nhiều bệnh, bệnh dạ dày, bệnh gan, bệnh sỏi mật, sỏi thận, mẹ con trông rất gầy gò, nhợt nhạt và tối sầm. Mẹ con có 2 con gái, chị gái con cũng bị bệnh gan và bệnh dạ dày. Mẹ đã 53 tuổi rồi. Con năm nay 22 tuổi và chị gái con là 25 tuổi ạ. Bố con cũng có sức khoẻ yếu. Gia đình còn ai cũng bị bệnh và không ai chịu khó làm lụng. Bố con rất mê tín, gia trưởng. Con hay bị bố mắng và con hay cảm thấy buồn, con hay có ý nghĩ tự sát. Con đã tự sát 2 lần nhưng không chết. Con đau nhức khắp cả người và hay mệt mỏi lắm. Có lần, bố đã nói rằng bố mẹ đã phá thai 2 lần, rồi con mới sinh ra. Con rất đau khổ khi nghe chuyện đó. Mẹ con đã che giấu rằng phá thai nạo thai là chuyện tốt, mất cái cũ sẽ có cái mới. Con rất sợ và giận mẹ rất nhiều. Hồi đó con đã tin và con đã kể cho người khác nữa. Con biết là gia đình con sẽ có nhiều khó khăn trong tương lai. Mẹ con không chịu tu tập, không chịu sám hối, mẹ con không bao giờ chịu nhận lỗi lầm. Mẹ con hay tự cho mình là trên hết. Chị gái con thì cũng giận mẹ. Mẹ bị gãy cả 2 chân, bị tật nguyền rất khổ. Con phải làm thế nào để giúp mình, giúp cho mẹ, giúp cho vong linh đã mất. Con biết đây là hình phạt cho con. Con cầu xin sự giúp đỡ từ trang web này do một người bạn giới thiệu. Con thật sự cần sự giúp đỡ. Con cầu xin mọi người giúp đỡ cho con với ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con của con nghiện game. Con biết đó là tất yếu khi ai đó chưa biết trở về với chính mình. Con có nghe Thầy giảng, phóng dật chơi game thì cũng như phóng dật học giỏi để đạt được tài tình danh lợi, nên con buông bản ngã, mặc dù lúc được lúc không. Con có cùng cháu phân tích nguyên nhân, lợi hại… Cháu biết rõ nhưng trở về thì gần như không thể. Đụng chuyện thì hôn trầm, ngồi yên thì trạo cử, lăng xăng. Con không dùng bất cứ hình phạt đối trị nào, mục đích là giúp cháu thấy ra tham ái của mình. Cháu thích game vì cháu muốn kiếm tiền và hơn người khác. Cháu năm nay 11 tuổi, trầm cảm nhẹ. Con có hướng dẫn cháu trở về, nhưng chỉ 1 chút lại phóng dật. Sau khi phóng dật qua rồi thì cháu nhớ lại khi con hỏi. Thầy có phương pháp đối trị giúp trẻ trở về không Thầy? Hay con cứ để cháu học bài học của cháu; con học bài học thấy ra vô thường, không có gì là “con ta” cả? Con cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ đầu tiên con xin chúc các thầy mạnh khỏe. Dạ Thầy ơi, con đang bị trầm cảm nặng. Con muốn lên chùa của thầy để điều trị được không, tại con có nghe thiền là trị bệnh trầm cảm?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con có nghe pháp của thầy và nó giúp con rất nhiều đôi khi con đã cảm nhận được 1 vài khoảnh khắc nhỏ bé hạnh phúc, con đã từng đi thiền vipassana 10 ngày, cho con xin hỏi thầy là cuộc đời là hoàn hảo, niết bàn luôn hiện hữu, vậy nó có đúng với người bị trầm cảm hoặc người trầm cảm nhưng rất muốn thoát ra, và nếu đúng thì có cần phải là một quá trình thay đổi hay không hay tự thoát ra 1 lần 1 là hết bị luôn ạ? và cho con hỏi là con cũng bị trầm cảm và con ở nhà một mình và rất rảnh rỗi, con nên làm gì trong cả 1 ngày dài như vậy ạ?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa sư ông! Xin cho con hỏi vài thắc mắc ạ? 1) Sáng nay trong buổi trà đạo khi sư ông giảng về tứ chánh cần. Nhưng hình như thu hình có vấn đề ngay đoạn đó nên con không được hiểu lắm. Sư ông có thể chỉ dạy lại cho con và cho con ví dụ để hiểu tại sao được chỉ cần cảm nhận lại ví dụ như cơn sân ngay lúc đó đã gồm 4 pháp tứ chánh cần ạ. Gồm: – Ngăn ngừa pháp bất thiện chưa sinh – Đoạn trừ pháp bất thiện đã sinh – Khởi sinh pháp thiện chưa sinh – Phát huy pháp thiện đã sinh 2) Người ta thường nói người này có tính cách này, người kia có tính cách nọ.Họ luôn luôn cho mình là người có tính như thế nào đó hoặc gán gép cho người khác. Nhưng đối với một người đến cuối cùng đã sáng suốt thấy ra chính mình thì không còn bị chi phối bởi những tập khí ngủ ngầm hay xung động vô thức nên không có bị những cái gọi là tính cách chi phối. Nhưng sẽ tùy trường hợp mà ứng ra. – Nhưng con có một thắc mắc là trước đây sư ông có kể một việc đó là ngài Xá Lợi Phất giữ thói quen nhảy qua vũng nước. Thưa thầy, có phải ngài có thể thay đổi được nhưng vì điều gì đó nên ngài mới giữ lại thói quen này đúng không ạ? 3) Con thấy ra một điều khi tâm con ít dính mắc đến khái niệm việc phải chọn một nghề hay một công việc với các lý do như phù hợp, đam mê hay công việc đó như thế nào…hoặc là phải làm một nghề cao sang, nghề được coi trọng thì con nhận ra chỉ cần đó là một công việc kiếm tiền chính đáng để có thể nuôi sống bản thân thì dù là công việc gì đều được. 4)Dạo gần đây con nhận ra bản ngã của con đã giảm được một ít. Khi mà mình không bám víu vào cái ta cho mình là gì hay mình là một người có những sở đắc gì mà người khác không có thì con cảm nhận mình ít đối kháng với những người xung quanh hơn, cũng như tâm học hỏi được nhiều hơn ở người khác những điểm tốt. 5) Dạo trước đây con có than phiền về hoàn cảnh của con với sư ông. Bất hạnh, cô độc…Mặc dù hiểu trên nhân quả con biết mình mang ác nghiệp và cố gắng chấp nhận hoàn cảnh nhưng thực ra tận sâu bên trong vẫn có những âm ỉ muốn thay đổi hoàn cảnh. Nhưng không hiểu sao trưa nay sau giấc ngủ khi tỉnh giấc ngồi suy nghĩ về hoàn cảnh của mình bên trong con cảm nhận được nếu như sinh nghiệp của mình là sự đơn độc do ác quả thì bây giờ hãy bình thản mà sống với nó đừng đòi hỏi nữa. Con nhớ đến một câu mà con được đọc trước đây:”Nghiệp quả là thứ mà bạn phải nhận lãnh, nếu bạn không nhận bạn vẫn phải nhận, nhưng là nhận trong sự đau khổ” Dạ thưa sư ông, không phải con không hiểu sư ông đã cao tuổi, mắt đã yếu. Không phải con không hiểu mình làm phiền sư ông rất nhiều. Nhưng con mong sư ông từ bi tha thứ cho lỗi của con. Vì thực ra nếu không biết đến sư ông con đã bị thần kinh nặng thành người điên ở kiếp này hoặc đã chết rồi. Nhờ biết pháp mà tâm con dần dần đang được hồi phục trở lại và chính nhờ những lần hỏi đáp với sư ông về cuộc sống, cuộc đời về con người và xã hội mà nội tâm đầy bất an, sợ hãi, lo lắng, bế tắc của con cũng tạm được yên khi sống trong cuộc đời và có đủ can đảm để đi tiếp học cho xong bài học giác ngộ của mình. Nhờ như vậy nên con mới có thể tiếp tục quay lại con đường học tập dù rằng rất khó khăn do những tổn thương do não bộ để lại sau những năm trầm cảm khổ đau. Con mong sư ông thông cảm cho con, sư ông có thể không tin nhưng con cô độc đến nỗi không có ai để chia sẻ tâm sự của mình ngoài sư ông ra. Giữa lúc viết những dòng trên những giọt nước mắt của con rơi xuống, con xúc động vì nhận ra mình dù xuống tới tận đáy của mọi thứ vẫn còn có nơi để nương tựa giữa khổ đau. Không biết tại sao hôm nay con lại muốn ghi ra những dòng này có lẽ vì con nhận ra mình quá có lỗi khi làm phiền sư ông. Một lần nữa con xin được sám hối và mong sư ông từ bi tha thứ cho lỗi lầm của con. Con kính đảnh lễ và cám ơn sư ông sâu sắc từ tận đáy lòng mình!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời