Thưa thầy, từ ngày học hỏi nơi thầy, con hiểu thêm cả những điều mà đạo Thiên Chúa nói nữa. Hôm nay con xem phim về cuộc đời chúa Giê-su, con thấy rất hay và cảm động. Vậy là sự thật vẫn được nói giống nhau, dù là ở đâu và dù là tôn giáo nào, đúng như lời thầy nói ạ.
Xem câu trả lời
Cám ơn con đã chia sẻ tầm nhìn vô hạn khi thấy ra chân lý ở kháp mọi nơi. Chỉ có tầm nhìn hạn hẹp trong chấp kiến mới tưởng chỉ có mình hay đạo mình mới chánh kiến!
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy, mong thầy chỉ giúp cho con hiểu Tám Phúc Lành mà Đức Chúa Jesus chỉ dạy? Nó có mối liên hệ, giống và khác nhau gì với những lời chỉ dẫn của Đức Phật?
Tám phúc lành:
– Phúc cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước Thiên đàng thuộc về họ.
– Phúc cho những kẻ than khóc, vì sẽ được an ủi.
– Phúc cho những kẻ nhu thuận, vì sẽ thừa hưởng đất đai.
– Phúc cho những kẻ có lòng thương xót, vì sẽ được thương xót.
– Phúc cho những kẻ có lòng trong sạch, vì sẽ nhìn thấy Thượng Đế.
– Phúc cho những kẻ tạo hòa bình, vì sẽ được gọi là con của Thượng Đế.
– Phúc cho những kẻ bị bắt bớ vì sự công chính, vì nước Thiên đàng thuộc về họ.
– Phúc cho các ngươi, những ai vì ta mà bị bắt bớ, mắng nhiếc, và bị vu cáo đủ điều dữ. Hãy hân hoan và vô cùng mừng rỡ, vì phần thưởng của các ngươi trên Thiên đàng sẽ lớn lắm, bởi người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy.
Con xin chân thành cám ơn Thầy ạ.
Con không nên mất công so sánh giữa lời Phật với lời Chúa. Tốt nhất là đọc điều nào thì thấy ra sự thật mà điều ấy muốn chỉ thôi. Khi thấy ra sự thật thì lời nói không còn quan trọng nữa. Mặt khác ngôn ngữ ghi chép lại lời dạy của quý Ngài chưa hẳn đã trung thực với ý quý Ngài muốn nói. Do đó được ý quên lời là tốt nhất.
Đại ý của những đoạn trên biểu hiện trong Phật giáo là: Ai trải qua sự thật về khổ thì người ấy thấy ra bản chất vô thường, khổ, vô ngã trên cõi thế gian, nhờ chấp nhận sự thật này mà người ấy thanh tịnh trong sáng, và ai thanh tịnh trong sáng thì giác ngộ giải thoát, thấy rõ thực tánh chân đế và Niết-bàn.
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy! Con có việc này chưa thông nên con kính nhờ Thầy giúp đỡ cho con.
Nếu hai người yêu nhau và sẽ cưới nhau nhưng hai người lại có tín ngưỡng khác nhau, người theo Phật Giáo người theo Thiên Chúa Giáo, hai người sống với nhau nhưng mỗi người vẫn theo tín ngưỡng của mình thì có bị vi phạm không Thầy?
Nếu Vợ đi lễ cùng Chồng để Chồng được vui nhưng tâm thì rỗng lặng thì có xem là có tội với tín ngưỡng của mình không Thầy?
Con luôn giữ nguyên tắc của mình là đạo ai người đó thờ.
Kính nhờ Thầy chỉ dạy giúp con.
Con xin cảm ơn Thầy!
Con Huệ Linh.
Điều này không có một mẫu số chung, tùy theo trình độ nhận thức và đạo đức của hai người. Nếu gặp người cố chấp Tôn giáo thì khó mà hòa hợp được. Theo Tâm Lý Học thì có những người có cái khác không nên kết hợp với nhau: Khác niềm tin Tôn giáo, khác quan điểm chính trị, khác khuynh hướng nghệ thuật, khác trường phái triết học hay ý thức hệ v.v… Bởi vì kết hợp với nhau thì sinh mâu thuẫn bất hòa. Trừ trường hợp 2 người cùng là người hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau. (Xem thêm Tuyển Tập Thư Thầy về vấn đề Tôn giáo)
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính thưa thầy, con là một Phật tử thấm nhuần về đạo lý nhà Phật và con đã dạy các cháu hướng về đạo. Nhưng con gái của con đã gặp người hôn phối là người công giáo, họ muốn con gái con theo đạo. Anh chồng cứ năn nỉ vợ, nhưng con gái con không chịu, anh ta rất buồn. Con vì hạnh phúc hôn nhân của con gái con nên nói: “Nếu gia đình chồng muốn con theo đạo công giáo thì con cứ yes cho qua chuyện. Trong lòng con không tin thì làm sao ép được con.” Nhưng con cứ băn khoăn vì nghĩ là sống với chồng mà cả đời lừa dối về niềm tin tôn giáo, con không biết phải dạy cháu như thế nào, mà biểu con gái con theo đạo thì chắn chắn nó không chịu.
Xin Thầy cho con ý kiến. Con xin cám ơn Thầy.
Điều này thuộc quyền chọn lựa và quyết định của con gái con, không ai có quyền can thiệp vào quyền tự do tín ngưỡng của người khác. Nếu từ bước đầu quyền tự do tín ngưỡng thiêng liêng nhất không được tôn trọng, và bị đánh giá để trao đổi bằng một sợi dây chuyền thì nhân cách con người này nên xem xét lại! Có lẽ vì vậy mà con con không nhận, đó là một quyết đinh là sáng suốt.
Ngày gửi:
Câu hỏi:
THƯA HÒA THƯỢNG! CÓ MỘT SỐ NGƯỜI CÓ CÁI NHÌN RẤT PHIẾN DIỆN CỤC BỘ, CHỈ CẦN KHÁC TÔN GIÁO, KHÁC SỰ TIN NGƯỠNG MÀ Ở GẦN NHAU THÌ GIỐNG NHƯ BẦU TRỜI THIẾU KHÔNG KHÍ!
VÌ THẾ, CON MUỐN THỈNH HÒA THƯỢNG NẾU THUẬN DUYÊN XIN NGÀI VÌ CHÚNG CON DẠY VỀ CÁI THẤY ĐẠO CỦA CHÚA, CỦA LÃO TỬ, CỦA DỊCH LÝ, CỦA KRISHNAMURTI, CỦA OSHO!
CON XIN TRI ÂN HÒA THƯỢNG!
LỜI THỈNH CẦU CỦA CON CÓ GÌ QUÁ ĐÁNG CON XIN SÁM HỐI HÒA THƯỢNG!
Sai lầm lớn nhất của con người là cố chấp cái nhìn cục bộ của mình. Thực ra chân lý là pháp phổ biến, không dành riêng cho bất cứ ai. Mỗi người giác ngộ chân lý qua tầm nhìn của mình về chính mình và vạn pháp. Người có tầm nhìn lớn nhất là người thông suốt được tất cả tầm nhìn của nhân loại. Như đức Phật thấy được 62 tà kiến của thế gian. Đừng hiểu tà kiến là thấy sai, cái sai không phải ở thấy mà ở cố chấp cục bộ. Ví dụ như những người mù sờ voi, cho con voi là cái chân, cái bụng, cái lưng, cái ngà, cái đuôi, cái vòi, cái tai, con mắt v.v… mỗi người đều đúng nhưng sai là do cố chấp vào cái nhìn cục bộ của mình mà thôi, thực ra con voi là tất cả những phần ấy không thể thiếu phần nào. Nhiều người Phật tử nghe Phật nói 62 tà kiến thì chấp rằng thường – đoạn, hữu biên – vô biên, có – không, khổ – lạc… đều sai. Phật nói 62 tà kiến vì ngoại đạo chấp một chiều mà trở thành phân biệt nhị nguyên, chỉ biết một mà không biết tất cả trong một. Phật có cái nhìn rộng lớn nên thấy nếu ráp 62 tà kiến lại trong một cái nhìn phổ quát thì tất cả đều đúng, trong khi người Phật tử kia cứ bắt chước Phật chê tất cả đều là tà kiến nên lại chấp vào “không” do đó không thể nào có được cái nhìn bất nhị.
Giả sử các tôn giáo khác đều thấp còn Phật giáo là tột đỉnh, thì cũng phải leo qua tôn giáo bậc 1, tôn giáo bậc 2, bậc 3… rồi mới leo lên đến tôn giáo tột đỉnh được. Có thể nói một tôn giáo tột đỉnh là tôn giáo ráp lại các tôn giáo bậc thấp mà có. Cũng như trước khi chứng quả Chánh Đẳng Giác, Phật cũng tu dưới rất nhiều hình thức đạo sĩ ngoại đạo khác nhau trong vô số kiếp. Đó là một quá trình điều chỉnh nhận thức và hành vi mà chủ yếu là phá đi những cố chấp cục bộ để trải nghiệm qua các chiều kích đa diện của pháp giới bao la này. Vì vậy đức Phật được gọi là bậc Minh Hạnh Túc. Sau khi giác ngộ đức Phật chỉ nói lên chân lý mà Ngài đã trải nghiệm và chứng nghiệm một cách toàn diện chứ không đưa ra chủ thuyết riêng của mình, do đó nếu nhìn kỹ chúng ta thấy Phật giáo bao gồm phần cao đẹp nhất của các tôn giáo như vô vi của Lão Tử, hữu vi của Khổng Tử, đức tin của đức Chúa Jesus v.v…
Thực ra các tông phái Phật Giáo Phát Triển về sau cũng chỉ triển khai những phương diện vốn có này trong giáo lý Nguyên Thủy của đức Phật. Các tông phái Phật Giáo Phát Triển tuy triển khai rất mạnh một phương diện nào đó của Đạo Phật nhưng cũng vô tình cục bộ hóa giáo lý uyên nguyên phong phú và bất nhị của bậc Giác Ngộ. Một số ít phương pháp thiền phát triển từ thế kỷ 20 (tất nhiên không phải tất cả) mệnh danh là Thiền Nguyên Thủy đang thịnh hành tại các nước Phật giáo Nam Tông và trên thế giới, tuy cũng đạt được những sở đắc rất hấp dẫn nhưng xét cho cùng thì cũng chỉ phản ánh những kinh nghiệm cục bộ mà thôi.
Những người khác tôn giáo, khác tông phái, khác phương pháp tu tập ngồi lại với nhau thì gây ra tranh luận tự tán hủy tha, chính là biểu hiện tính cố chấp cục bộ của con người, và chính những người này biến tôn giáo hay tông phái vốn cũng đúng và hữu ích trong một phương diện nào đó trở thành phiến diện và cục bộ. Một người thông suốt được tất cả những phương diện nhận thức và tu chứng cục bộ khác nhau này sẽ có một tầm nhìn khoáng đạt vô chấp và biết tôn trọng vị thế của các tôn giáo, tông phái hay pháp môn tu khác mình. Chúng ta vẫn thấy ra và phân tích những cái sai phát sinh do bảo thủ truyền thống kinh điển, cố chấp chủ thuyết hay ý thức hệ mà các tổ chức tôn giáo thêm thắt về sau để giúp mình và người khác trở về nguồn chân lý uyên nguyên bất nhị vốn sẵn có trong trời đất, chứ không thuộc quyền sở hữu của một tôn giáo nào.
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Thưa Sư cho con hỏi tu tập theo Pháp Luân Công (http://www.falundafa.org/Vietnamese) mang lại sức khỏe, nhưng ta có thấy được thực tánh Pháp từ phương pháp này không? Xin tri ân Sư!
Xem câu trả lời
Thầy chưa nghiên cứu sâu về Pháp Luân Công nên không có nhận định gì về pháp này. Theo nguyên lý thì chỉ thấy được thực tánh chân đế khi thấy biết không qua khái niệm, và không qua một phương pháp xử lý nào. Tức là tâm vô niệm (vượt ngoài khái niệm) và vô vi (không phản ứng tạo tác) thì mới đủ rỗng lặng trong sáng để trực nhận chân thực bản chất của pháp.
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính thưa thầy, gia đình con theo đạo Cao Đài, nay con muốn theo đạo Phật Nguyên Thủy, con cần phải làm lễ xả bỏ đạo cũ rồi theo đạo Phật. Xin thầy chỉ dạy con phải làm gì?
Xem câu trả lời
Không cần đâu con. Khi con hiểu đúng thế nào là quy y Tam Bảo thì con thay đổi nhận thức và hành vi ngay trong thân khẩu ý của con chứ hình thức bên ngoài không quan trọng lắm. Nếu con thay đổi hình thức tổ chức từ một Tôn giáo khác qua Phật giáo nhưng không thay đổi được nhận thức và hành vi đúng với chân lý, nghĩa là không đúng Bát Chánh Đạo thì vẫn xem như chưa thay đổi gì cả. Khi con hiểu đúng và sống đúng bát Chánh Đạo thì dù con ở đâu cũng vẫn đang theo Phật giáo Nguyên Thủy.
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Con thường nói với hai đứa con của con rằng đạo Phật Nguyên Thủy mà con đang học và thực hành là đúng nhất. Các đạo khác đều có nói phải làm điều lành, tránh điều dữ, nhưng chỉ hạn chế trong tiêu chuẩn đúng sai của thế gian. Hôm qua con gái con nó nghe Sư Ajahn Brahm giảng rằng đừng có be conceited, khi nào cũng tự cho phương pháp của mình là đúng nhất, thầy mình là nhất rồi không chịu lắng nghe quan điểm của người khác, phải biết đứng vô trong đôi dép của người khác để thấy bức tranh to rộng hơn. Thế là con của con nó nói, “mẹ mắc phải sai lầm này đây”. Con biết con không sai, con không có thì giờ để đi tìm tòi lượm lặt những điều tốt trong các giáo phái khác. Con có sẵn một cánh đồng lúa, tại sao con phải đi mót lúa ở trong đống rơm khô? Nhưng con không biết làm sao mà giải thích cho con của con. Xin Thầy giúp cho chúng con với.
Mỗi người có quyền chọn cho mình một tôn giáo hay tông phái phù hợp với mình, và có thể xem tôn giáo đó là hay nhất đối với mình, nhưng không nên nói tôn giáo mình hay hơn tôn giáo khác, điều đó chẳng khác nào một người theo tôn giáo khác nói tôn giáo họ hay hơn Phật giáo vậy. Ít khi chúng ta hiểu tôn giáo hay tông phái khác một cách tường tận do đó chúng ta không thấy mặt hay của họ. Không cần giải thích, cách thuyết phục con cái hiệu quả nhất là biểu hiện được vẻ chân thiện mỹ của tôn giáo mình qua chính đời sống của mình.
Mỗi tôn giáo hay tông phái đều có sở trường và sở đoản riêng, ưu điểm của mỗi tôn giáo chính là sự phù hợp hay đáp ứng căn cơ trình độ của mỗi người. Có người phù hợp với tôn giáo này nhưng không thích hợp với tôn giáo kia, do đó tưởng tôn giáo kia không bằng mình. Một người trình độ học lớp 8 đương nhiên không học lớp 7 hay lớp 9 tuy nhiên không phải chỉ có lớp 8 mới đúng còn các lớp khác đều sai. Nếu hiểu được các tôn giáo khác thì càng bổ túc cho nhận thức của mình để không hiểu một chiều hay hiểu lệch lạc về tôn giáo mình, đồng thời thông cảm với niềm tin của tôn giáo khác.
Ngày gửi:
Câu hỏi:
Kính thưa thầy, đọc những câu hỏi trong trang web cũng như những email từ bạn bè, con xin được chia sẻ. Trước đây con cũng rất hoang mang không biết đâu là kinh điển từ kim khẩu đức Phật và đâu là do người sau phóng tác… Mãi đến khi được học pháp do Thầy chỉ dạy, thật là tuyệt vời, con mới nhận ra pháp chân thật nơi chính mình; thấy ra sự thật và sống với sự thật đó. Giản dị biết bao, tánh biết và pháp luôn hiện hữu thật tự nhiên; bàng bạc khắp nơi mà dụng hoài không hết… Con mới có được cái nhìn phóng khoáng, không bài xích hay phân biệt bất cứ ai, tôn giáo hoặc tông phái này nọ. Vì chúng sanh mỗi người mỗi trình độ nên căn cơ tới đâu thì thích ứng với giáo pháp đó. Tất cả các kinh điển triển khai hay các phương pháp tu tập cũng nhắm vào căn cơ trình độ của mỗi chúng sanh đó. Kính xin thầy chỉ dạy thêm ạ.
Con kính chào Thầy.
Xem câu trả lời
Sadhu, lành thay! Con thấy như vậy rất chính xác. Thầy cũng chỉ muốn thuyết minh điều đó thôi. Sở dĩ người ta còn phân biệt, cố chấp vì mãi y cứ vào lý thuyết hay phương pháp chế đinh nào đó bên ngoài để áp dụng cho mình mà không trở về thấy pháp ngay nơi căn cơ trình độ của chính mình. Nếu y cứ nơi thực tại thân – tâm – cảnh mà khám phá sự thật thì sẽ không còn phân biệt theo một hệ quy chiếu nào. Đó chính là ý nghĩa bài Kinh Kalama mà đức Phật đã cảnh báo mọi người.