Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: tình yêu & hôn nhân

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Đầu thư con kính chúc Thầy cùng quý Sư, Ni pháp thể an khương ạ! Thưa Thầy, nhờ Pháp thoại của Thầy khai thị mà con – từ một người u mê đến mức độ suýt huỷ hoại sự sống của con và chồng con – đã có cuộc sống tốt hơn nhiều vì đã tự thoát ra được những phiền não khổ đau do chính mình tạo ra! Cụ thể, con không còn thán oán cuộc đời mà ngược lại đã biết trân quý cuộc sống này! Con không còn hận chồng đến tận xương tuỷ mà ngược lại còn biết ơn chồng mình! Con một mình làm hết mọi việc trong sự thoải mái, từ việc hỗ trợ chồng trong kinh doanh đến dọn dẹp nhà cửa, sân vườn, nấu ăn, chăm chó v.v… và v.v… mà không còn biết mệt như trước đây! Thật lạ lùng là con làm việc nhiều hơn mà không biết mệt! Và ngày càng thấy rõ cơn sân của con nó đến, nó làm tim con đập thật nhanh và nó làm con mệt như thế nào! Con biết ơn về tất cả! Về những xấu tốt trong cuộc sống này đã giúp con ngày càng vững bước trong đời sống tâm linh mà con đang rất tin tưởng! Nhưng thưa Thầy, vẫn còn một điều làm con băn khoăn ạ! Vì sao con không cảm nhận được hạnh phúc khi đang sống bên cạnh những người thân của mình? Con chỉ xúc động và hoan hỷ khi nghe Pháp thoại của Thầy, của Ngài Giới Đức, hoặc đọc, nghe những sách, thơ của quý ngài, của Huyền Không Sơn Thượng. Trước đây, khi chưa biết Pháp, con vốn vẫn hay luôn thắc mắc về cái gọi là “hạnh phúc gia đình” bởi khi đó, con cho điều đó có gì giả dối! Họ vui đó rồi lại cãi nhau đó, thậm chí cha con, vợ chồng mắng nhiếc, nhục mạ nhau! Giờ tuy biết Pháp rồi, tuy con hiểu rằng mọi sự mọi vật chỉ nên thấy, biết; đừng để bản ngã can thiệp vào mà chỉ quán sát những trạng thái của thân tâm mình, nhưng cuối cùng, con vẫn thấy hạnh phúc thế gian là hão huyền! Vậy con có gì sai mong Thầy bày vẽ cho con rõ ạ! Con cung kính tri ân Thầy ạ! Con kính thư.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính chào thầy, Mối quan hệ tình cảm của con vừa tan vỡ. Con buồn lắm thưa thầy. Con vừa muốn níu kéo chữa lành mối quan hệ vì con còn yêu bạn ấy. Nhưng con cũng cảm thấy mình nên tập buông bỏ. Do con cảm thấy mình có lỗi với bạn ấy nhiều. Bạn ấy xứng đáng có được người tốt hơn con. Con phải làm sao thưa thầy? Con xin cảm ơn thầy đã nghe tâm sự của con ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy. Mỗi ngày sau khi tu tập xong con vẫn khởi tâm hồi hướng cho người yêu cũ của con được an lạc vì con rất thương người ta. Nhưng làm vậy con không biết có đúng không và có là trở ngại để con sớm quên đi người ta không thầy. Tụi con chia tay cũng gần 2 tháng rồi ạ nhưng con vẫn chưa thật sự bình an. Con mong thầy rải tâm từ đến con và bạn ấy để hai đứa con sớm vượt qua tình trạng khó khăn hiện tại. Namo Buddhaya.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Chào thầy! Con đã từng đổ vỡ 1 lần trong hôn nhân. Con cũng đã trải qua một vài mối tình nhưng chưa thấy phù hợp. Nhưng khi gặp người yêu con hiện tại con thấy phù hợp nhiều thứ. Có một lần người yêu con nói với con: “Anh nghĩ đến với anh thì em sẽ rất buồn, nhưng mà anh sẽ gắng hết sức để em luôn vui và bình an đến khi trái tim anh ngừng đập”. lúc đó con có hỏi tại sao thì người yêu nói lúc nào phù hợp sẽ chia sẻ nhiều hơn. Nhưng vừa mới hôm qua thôi, anh kể cụ thể về gia đình cho con nghe, rằng anh có một người anh trai bị bệnh động kinh và hiện tại chỉ ở nhà không làm được gì. Con hỏi thêm những người thân khác có ai bị như thế nữa không thì nói bác ruột có 1 người con bị. Và anh trai là nỗi bận tâm của anh, và anh ấy nói ra để con có sự quyết định. Khi nghe xong con rất buồn, và khởi lên sự lo sợ là lấy anh thì những đứa con sinh ra có thể sẽ bị bệnh động kinh vì bệnh này có tính di truyền. Chưa kể sức khỏe con cũng ko thật sự tốt lắm, ko biết mình có đủ sức để vượt qua hay không. Khi đó lòng con rất ngổn ngang. Con nói con cần 1 chút thời gian yên tĩnh để suy nghĩ. Buổi sáng hôm sau con ngồi thiền 1 tiếng, khi tâm tĩnh lặng, con thấy thương anh vô cùng vì anh ko có lỗi, chỉ là hoàn cảnh anh sinh ra gặp như thế. Sau vết thương lòng của cuộc hôn nhân đầu con cứ ngỡ hạnh phúc sẽ đến với con, nhưng lúc này lòng con ngổn ngang lắm Thầy ạ. Con mong Thầy cho con lời khuyên. Con cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Nếu như đã có những trải nghiệm không tốt về tình yêu đôi lứa và không muốn kết hôn, sinh con, tự mình ý thức về khổ đau dính mắc khi lập gia đình mà né tránh các mối quan hệ luyến ái để giữ bình an thì đó có phải là lựa chọn sáng suốt không thưa thầy? Khi nào thì ta nên kìm nén dục và khi nào thì thuận theo dục để học ra bài học ạ? Con xin cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy. Khi mình bị cuốn vào những cảm giác tiêu cực trong tình yêu như liệu một ngày hai người không còn yêu nữa thì sao, liệu một ngày như thế này hay như thế kia thì sao, lúc đó con tự ý thức rằng mình đang bị tương lai cuốn đi dù hiện tại hai đứa tụi con vẫn đang vui vẻ ạ. Thầy cho con hỏi, con nên làm gì để trở về hiện tại ạ vì những cảm giác này ảnh hưởng rất nhiều trong đời sống hằng ngày của con. Con thành kính cảm ơn thầy. Namo Buddhaya.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, hiện con đang quen một người mà hình như là duyên nợ hay sao, con thì không muốn tiếp tục vì tính tình cả hai không hợp, nhưng mỗi lần chia tay thì bạn ấy rất đau khổ làm con lại mềm lòng. Vậy là con chấp nhận, đây là bài học Pháp đưa đến để mình học điều gì đó. Sau khi quan sát, con để ý thấy là, bình thường tính tình con hoà nhã, im lặng nhưng cứ ở gần bạn ấy là cái tôi cái sân cái si của con lại nổi lên ạ. Bạn ấy tốt nhưng lại hay bảo thủ, không chấp nhận suy nghĩ khác mình, dễ sân si, lại hay cho mình đúng. Tụi con cãi nhau mà con nóng mặt nhức đầu luôn. Con ban đầu cứ sợ ở cạnh bạn ấy dần dần sẽ bị ảnh hưởng đến mình – như Phật dạy gần gũi bậc thiện lành, con sợ bạn ấy không phải bậc thiện lành… nhưng rồi dạo gần đây con thấy ra, thật ra việc ở cạnh bạn ấy mà cái tôi con lại trở nên lớn hơn, dễ sân hơn thì tức là bạn ấy như tấm gương soi đang giúp con nhìn ra được bụi trong mắt mình. Vậy thì thay vì tìm cách xa lánh và đẩy đi, con nên cám ơn và nhờ vào bạn ấy nhìn ra được chính mình. Con suy nghĩ như vậy có đúng không Thầy? Con chỉ sợ mình đang bị ảnh hưởng và xa rời giáo pháp thôi ạ. Con cám ơn Thầy đã đọc câu hỏi của con ạ. Con kính chúc Thầy thật nhiều sức khoẻ ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính đảnh lễ Thầy! Kể từ khi con biết cảm nhận và quan sát được các cảm xúc đến đi, con đã hoà mình được vào cuộc sống để chiêm nghiệm quan sát chính bản thân mà không chống đối. Thì bây giờ bài học mới đã đến với con, bài học về tình yêu. Con lấy vợ đã được 2 năm, trước đó chúng con quen nhau 7 năm. Con biết là con không yêu nhưng vì cô ấy quá tốt với con, con không nỡ làm một người yêu thương con đau lòng. Nên con không dứt khoát chia tay mà vẫn quen và cưới. Lúc trước, còn bị che lấp nhiều, mỗi lần gặp chuyện không như ý là con rất hay phản ứng với vợ, và kết quả là cả 2 người đều mệt mỏi. Kể từ khi được học Thầy, trải qua nhiều việc con mới thấy ra được cảm xúc của bản thân. Kể từ đó, gặp chuyện là con không phản ứng nữa mà chỉ im lặng tự quan sát chính bản thân. Cô ấy hay thắc mắc trách con là cứ lầm lầm lì lì không nói. Gần đây cảm xúc con trồi lên nhiều, con biết con không còn tình cảm nam nữ gì với vợ, chỉ sống như 2 người bạn thôi, con vẫn nhẹ nhàng chu đáo làm tròn trách nhiệm phụ vợ chăm con. Nhưng vợ con thì không chịu được khi chồng cứ thờ ơ vậy. Con có một bé gái nhỏ mới hơn 4 tháng thôi. Nhìn con bé, con biết là con đang bị mắc kẹt. Nói thật với vợ để ly hôn thì tội con nhỏ và vợ con chắc sẽ đau khổ lắm, mà không nói tiếp tục giấu và tự lừa dối bản thân như vầy thì chắc con không đáp ứng được tình cảm cho vợ, sớm muộn cũng tan vỡ. Con mắc kẹt không biết nên đi đường nào. Con nhận thức được rằng nhân này do con tự gieo, khi xưa con đã thiếu trí tuệ. Con biết bản thân con phải tự học bài học này. Con phải tự chọn thôi, chọn cái nào thì cũng có 2 mặt và dù đau khổ thế nào thì cũng giúp con thấy ra gì đó. Dù vậy, con vẫn muốn viết thư tâm sự với thầy. Con kính chúc thầy sức khoẻ. Còn xin tạ ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy, giữa đợt dịch Covit phức tạp ở Sài gòn này thầy và tăng đoàn có khoẻ không ạ? Mong là thầy vẫn khoẻ, để dẫn dắt tụi con trở về với chân lý sự thật để chúng con sống “Tùy Duyên Thuận Pháp, Vô Ngã Vị Tha” trong hiện thực này. Nhờ thầy mà con có thể đối diện với thực tại, ko còn chạy trốn nữa, giác ngộ ra bài học của chính mình, đối với con là chuyện tình cảm. Trong khi yêu, con chiêm nghiệm được rằng, tình cảm càng lớn ràng buộc càng nhiều, khi yêu con thấy được bản ngã của con muốn được sở hữu người đó, muốn người đó phải là của mình. Sự thật cuộc sống này, ta ko là gì cả thì lấy gì là của ta? Con nhận ra như vậy. Cô ấy là người theo đạo Thiên Chúa, cô ấy nói với con là cô ấy sợ và lo lắng vì gia đình cô ấy ko chấp nhận vì con là người theo Đạo Phật. Con cảm nhận rõ sự buồn bã và ràng buộc phát sinh như thế nào, con đã hiểu ra và con mỉm cười nói với cô ấy rằng: “Anh ko bị tôn giáo ràng buộc kể cả Phật giáo cũng không thuộc về bất kỳ ai cả, anh chỉ tin tưởng vào sự thật của cuộc sống này, còn em hãy tự do chọn lựa những gì em muốn, anh hoàn toàn chấp nhận điều đó vì mỗi người có sự tự do chọn lựa nên cũng đừng trông chờ vào anh, hãy tin tưởng bản thân mình!” Hiện tại con đang thong dong tự tại đối diện với cô ấy dù kết quả ra sao thì con ko còn sợ hãi hay hận thù, tuyệt vọng và đau khổ về tình yêu nữa vì tình yêu của con đang dần mở rộng bao dung hơn. Con đang mỉm cười đó thầy ạ! Con xin thành kính đảnh lễ Thầy vì đã khai thị cho con không còn trốn tránh hay nương tựa vào cái ảo tưởng chùa hay kể cả thầy! Con phải tự mình học ra bài học của bản thân mình để thấy rõ bài học mà pháp dạy cho mình! Sādhu! Lành thay!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời