Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: tinh tấn chánh niệm tỉnh giác

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, cho con hỏi, sao con thấy khi chỉ có một mình thì tinh tấn chánh niệm tỉnh giác dễ hơn rất nhiều khi giao tiếp với người khác? Con cảm ơn Thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con cho là con còn thiếu trải nghiệm nên con chủ động đi tìm, như vậy là sai không thầy, vì đó bắt đầu từ sợ hãi nên tìm xong cũng quay về với chính mình. Nhưng nếu để hết mọi thứ tự nhiên cho pháp dẫn dắt rồi sinh ra ỷ lại cũng không đúng, vậy mình nên chủ động hay bị động thế nào? Xin thầy chỉ bảo giúp con, con xin cảm ơn thầy và chúc thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con thiền hay bị cứng hàm răng, và cả mũi của con cũng hơi cứng, thỉnh thoảng nó cứ đưa qua đưa lại, trong khi con chỉ thiền quán thân thọ tâm pháp chứ không chú tâm bất cứ thứ gì. Hoặc là con đọc sách hay nghe pháp hay làm gì thì cũng tương tự như vậy, khi ít vọng tâm là nó tự định con không có ý định gì cả. Nhưng con không biết tại sao hay bị cứng hàm và cả sống mũi. Thầy có thể chỉ cho con biết con sai chỗ nào không. Con xin tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy, hôm trước con có gặp lại một cô cùng tham dự khoá thiền thứ 15 với con, cô chia sẻ là lúc tham sân si cô biết cô tham sân si nhưng nguyên nhân dẫn đến tham sân si thì cô quan sát hoài không thấy. Con biết mình chưa thể chia sẻ những trải nghiệm của mình làm sao để cô có thể hiểu mà không bị rối nên con khuyên cô nên vào mục hỏi đáp trên trang trungtamhotong.org để đặt câu hỏi và được Thầy hướng dẫn. Hôm nay con xin phép chia sẻ điều này lên mục hỏi đáp với những gì con thấy ra hi vọng có thể giúp ích phần nào cho cô ấy và nếu như có điều gì đó cần điều chỉnh xin Thầy chỉ dẫn thêm cho con ạ. Thưa Thầy, từ khi con biết ứng dụng Thận trọng chú tâm quan sát trong đời sống một cách đúng đắn con dần phát hiện ra nhiều điều mới mẻ nơi mình. Nguyên nhân dẫn đến tham sân si đó là thói quen trong đời sống, thói quen của nhận thức, chính những thói quen này tạo nên những hành động cho là, nên là, phải là… với mong muốn mọi sự đạt được như ý. Mới đầu nghe Thầy hướng dẫn Thận trọng chú tâm quan sát bằng ví dụ uống nước, thời điểm đó con hiểu và áp dụng trong đời sống của con là làm việc gì thì chú tâm thận trọng quan sát trong việc đó như rửa bát, nấu cơm… Thời gian đầu là sự Thận trọng chú tâm quan sát của lý trí nhưng hành một thời gian đi vào tự nhiên không có sự cố gắng nhắc nhở từ lý trí, rồi hành thêm một thời gian nữa thì tâm con mở ra nhận thấy Thận trọng chú tâm quan sát không phải chỉ là trên một việc, một đối tượng nhất định nào mà là Thận trọng chú tâm quan sát tổng thể của thái độ tâm trong đời sống. Khi con trở về Thận trọng chú tâm quan sát nơi thái độ tâm con dần phát hiện ra trước nay con toàn sống ảo, ảo trong công việc, ảo trong mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái, ảo trong mối quan hệ vợ chồng… Lúc đầu sẽ thấy những nguyên nhân thô, từ từ sẽ phát hiện ra những nguyên nhân vi tế hơn và đó là một quá trình quan sát, chiêm nghiệm trong đời sống của chính mình. Tu là không phải là một điều gì to tát, lớn lao, chỉ đơn giản là trở về quan sát thái độ tâm nơi mình rồi từ đó tâm sẽ tự mở ra phát hiện nhiều điều vô cùng thú vị nơi chính mình, và nơi cuộc sống thực tại. Thưa Thầy, đôi lời chia sẻ của con, con cảm ơn Thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành tâm đảnh lễ thầy. Mong quí thầy cô lúc nào cũng dồi dào sức khỏe. Đợt rồi khi thầy nói con nên quên hơi thở đi mà chỉ tập trung vào sự thở vào thở ra của thân, kèm với việc ngủ đủ giấc. Con đã cố gắng thực tập 2 điều trên kèm với tiếp tục thực hiện chánh niệm và buông xả theo lời thầy, con ghi nhận các điều sau đây: 1. Trước kia lúc nào cũng cố gắng tập trung vào hơi thở nên con rất mệt và nhức đầu, giờ này con chỉ chú tâm nhẹ nhàng vào thân với sự thở ra thở vào nhẹ nhàng nên nó rất dễ chịu và nhẹ nhàng. Nhưng đôi lúc con thấy nó kỳ kỳ, vì hồi trước chú tâm miên mật thì nó rất an lạc, còn bây giờ con cứ có cảm giác là nhẹ nhẹ, nhàn nhạt như ăn cơm trắng. Xin thầy cho biết con phải làm sao? 2. Con vẫn thực tập sự chánh niệm và buông xả theo lời thầy, con thấy khi con ăn cơm, đánh răng hoặc mặc quần áo thì con tập trung tự nhiên vào những công đoạn trên hơn, không còn phải cố sức như trước nữa. Và con cũng thấy rằng chánh niệm là hạnh phúc, suy nghĩ lăng xăng là khổ. Khổ nỗi con vẫn thích lăng xăng, và tự tạo ra những việc lăng xăng… Xin thầy cho con biết con nên làm gì tiếp theo ạ?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính đảnh lễ thầy. Thưa thầy, xin thầy cho con hỏi: hàng ngày con vẫn thường thực tập chánh niệm tỉnh giác, qua quá trình thực tập con hiểu biết thêm về cách hoạt động của tâm mình. Trong quá trình đó con thấy ra, đôi khi mình quá chú tâm lại không hay. Nó làm mình mệt mỏi và quên mất bản thân mình lúc đó. Chú tâm quá mức làm cho mình “đánh mất” hiện tại. Con nghe lại pháp thoại và đọc trên mục hỏi đáp thì thấy vấn đề của con có thể là ở chỗ con chú tâm qua mức mà chưa vô tâm. Nhưng mong muốn vô tâm là đã sai rồi phải không ạ? Chỉ có thể cứ thế mà vô tâm thôi thì nó là vậy. Con còn thắc mắc là trong câu “thận trọng, chú tâm, quan sát” thì chú tâm ở đây là thế nào ạ? Khi con làm việc thì nên dụng tâm thế nào cho phải ạ? Con thấy khi mình thoải mái nhẹ nhàng thì rất sáng suốt, việc gì cần biết sẽ tự biết, cần làm thì tự làm. Con còn nhiều suy tư chưa được rõ ràng, xin thầy tháo mở gút mắc cho con ạ. Con thành kính đảnh lễ thầy, con xin Tam Bảo gia hộ cho thầy nhiều sức khỏe để chúng con có nơi nương nhờ, thắc mắc.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con thực hành thiền đi được khoảng 1 tháng vào buổi tối. Như Thầy dạy, con tập đi trong chánh niệm – bình tĩnh – thận trọng – sáng suốt (ngoài ra các sinh hoạt hàng ngày con đều ý thức làm như vậy). Tuy nhiên, con nhận thấy có nhiều vọng niệm sinh khởi và nhận thấy mất chánh niệm. Con niệm danh hiệu Phật Thích ca Mâu ni tương ứng cho mỗi bước chân mình đi thì có được không và nếu vẫn không yên (mất chánh niệm) thì làm thế nào? Mong Thầy hoan hỉ chỉ dạy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ thầy, Hôm trước tết con có về Việt Nam tìm pháp môn Phật để tu. Con đã đến chùa và gặp thầy lúc buổi chiều và may mắn gặp được vị cư sĩ đã thức tỉnh con. Những lời vị cư sĩ đó nói cũng chính là hoàn cảnh của đa số cư sĩ sống tại gia như chúng con. Giờ thì con hiểu được phần nào thiền định và thiền tuệ. Lúc ngồi thiền có lúc ánh sáng trắng tràn ngập, con biết là đây là thiền định chứ không phải thiền tuệ thì tự nhiên ánh sáng đó mất. Giờ con cũng chẳng ham thích gì cảm giác nhẹ nhàng mát mẻ toàn thân nữa. Con cũng đang tập chánh niệm tỉnh giác (thầy thường gọi là thận trọng chú tâm quan sát) nhưng con chưa thuần thục. Phần nào con hiểu lời thầy dạy. Con cảm tạ ơn thầy và đặc biệc biết ơn sâu sắc đến vị cư sĩ con gặp buổi chiều hôm đó.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, Con rất cảm ơn và rất thích nghe những bài giảng của thầy. Trong bài giảng thầy luôn nhắc: “quay lại chính mình, trở về sống trọn vẹn, bây giờ và ở đây”. Nhưng cuộc sống ở Mỹ rất là bận rộn, căng thẳng, lo toan đủ thứ cho con cái và tương lai học hành của nó. Nếu mình chỉ lo sống cho hiện tại bây giờ và không biết lo cho tương lai thì khi tương lai đến sẽ thế nào? Do đó con luôn nhắc nhở con cái của con luôn siêng năng học hành, cố gắng làm hết mình để có tương lai tốt. Như vậy là đâu có sống trọn vẹn bây giờ và ở đây phải không thầy? Không biết con hiểu lời giảng của thầy có đúng không? Nhưng nếu không làm tốt bây giờ thì làm sao có tương lai tốt được? Con suy nghĩ hoài mà không hiểu hết lời giảng của thầy giảng “trở về chính mình, sống trọn vẹn bây giờ và ở đây”. Kính mong thầy giải thích dùm con. Kính mong thầy luôn có sức khoẻ và bình an.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời