Câu hỏi:
Kính bạch thầy, con mới phát hiện ra một điều về tâm mình con thấy sao kỳ lạ và có gì đó mâu thuẫn hoàn toàn, vậy là con đem tâm quán tưởng lúc con đang làm việc hiện tại, tâm xuất hiện như thế nào và lúc con làm công quả quét rác ở chùa thì tâm xuất hiện như thế nào? Con chợt nhận ra một điều là: ủa sao kỳ ta. sao hai trạng thái hoàn toàn trái ngược nhau một trời một vực. sao lúc mình làm việc ở chùa tâm rất hoan hỷ, tuy tính mỗi người mỗi khác nhưng có một tâm chung vui và hạnh phúc. mà sao lúc mình làm việc ở nhà, nơi khác không phải ở chùa thì tâm nổi sân lên, nóng nổi khùng lên, mà không phải là tâm hoan hỷ như ở chùa. Lúc đó con mới phát hiện và nhận ra rằng: sao mình không lấy cái tâm lúc mình làm việc ở chùa để mình làm việc ở ngoài đời dù làm việc gì cũng giống như vậy thì lúc nào mình cũng thấy hoan hỷ vui và hạnh phúc. Vậy là lúc nào mình cũng luôn sáng suốt, định tĩnh, trong lành… thận trọng chú tâm quan sát mọi hoạt động của thân và tâm thì sẽ thấy hạnh phúc như lời thầy dạy! “Như lai là Phật đã thành, tất cả chúng sanh là Phật sẽ thành” vậy thì cuối cùng mình làm việc gì ở đâu chỉ cần mình đem tâm từ hoan hỷ làm việc vì mọi người, vì mình thì tất cả nơi nào ở vũ trụ này đều là ngôi nhà chung, chân hạnh phúc trong sâu thẳm tâm hồn, đúng không thầy? Có lần con nghe thầy giảng về luân hồi sinh tử và luân hồi tái sinh. Luân hồi tái sinh là chuyện của pháp, còn luân hồi sinh tử là chuyện của mình. Khi “tâm không”, tâm trở về hồn nhiên trong sáng như đứa trẻ thơ thì hạnh phúc và Niết-bàn ngay tại đây và bây giờ, trong từng sát-na từng khoảnh khắc chính là Niết-bàn chứ không phải tìm kiếm, đợi tu đắc thần thông hay đợi Niết-bàn ở đâu, hay đợi đến khi chết rồi mới nói tôi đã Niết-bàn! Nhìn bên trong và thấy được tâm mình sinh diệt như thế nào, còn tánh biết thì luôn luôn biết tất cả, có phải vậy không thầy? Con thành tâm đảnh lễ cảm ơn thầy đã khai thị chỉ dạy ạ!
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời