Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: tinh tấn chánh niệm tỉnh giác

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy! Cho con xin hỏi, có phải khi nhiếp tâm để tâm không phóng dật là một thiện pháp không ạ? Con xin tri ân Thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con nhận thấy con có xu hướng đa sầu đa cảm và đồng cảm nhiều. Thí dụ thấy một người (ngay cả người lạ chứ không quen) bị đau bệnh hay té đau con sẽ thấy đau cho họ trong lòng. Chuyện này con thấy nó làm con giảm mất sinh lực cho cuộc sống của con, thay vì con vô tư vui vẻ… Nó cũng làm con lúc nào cũng lo nghĩ về những chuyện chưa xảy ra như, nói dại, Má con có sắp bị ung thư không, em con yếu và tay rung mà cứ thích chạy xe ở VN thì có sắp té vô xe hàng hay không… Tính nhạy cảm cũng làm con khó ăn khó uống trong khi ở Úc không có nhiều đồ ăn hợp khẩu vị… Có phải tập luyện Thận Trọng Chú Tâm Quan Sát và Thiền sẽ giúp được cho con? Con xin cám ơn Thầy nhiều lắm ạ. Con thấy mọi người trên đây đã rất may mắn đã được Thầy đích thân chỉ dạy ạ! Con không thấy có ai khác cứu khổ cứu nạn được thẳng vô vấn đề cho người ở xa không gặp mặt được như Thầy đang làm ạ! Con mong Sư Thầy có nhiều sức khoẻ ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Cho con hỏi khi con không có ý thức trọn vẹn vào bước chân đi, thì bước đi rất tự nhiên. Nhưng khi con trọn vẹn với bước chân đi thì trở nên không tự nhiên, và lúc đó tâm con cũng biết rằng mình đang đi không tự nhiên và có ý thức xen vào. Vậy đi như thế nào là đi không có ý thức xen vào và đi một cách tự nhiên nhưng vẫn trọn vẹn đối với sự đi đó thầy. Nhờ thầy chỉ dẫn thêm cho con. Con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sư Ông! Trong lúc ngồi thiền, con thấy tâm buông tự nhiên giúp con tỉnh thức chứ không mê. Con quan sát được thân tâm và cả cảnh bên ngoài, con nghĩ đó là chánh niệm tự nhiên. Nhưng trạng thái ấy cũng không kéo dài lâu. Con biết chánh niệm của mình còn rất yếu. Con nghĩ vậy có đúng không ạ? Con cần yếu tố nào để giúp phát huy chánh niệm tự nhiên đó hay cứ để tự nhiên không nghĩ đến. Kính mong Sư Ông chỉ dạy cho con. Con đang ở Viên Không Ni, con tri ân Sư Ông đã hết lòng xây dựng nơi này.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, Kính bạch thầy từ bi giải thích cho con sự khác nhau giữa sát-na định với chánh niệm tỉnh giác. Khi con nói dùng chánh niệm quán sát các pháp thì có định không? Con xin đảnh lễ thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính chào thầy, thầy cho con hỏi. Tinh tấn, chánh niệm, tỉnh giác, khi thực hành tinh thần của ba cái đấy có giống nhau không? Con cám ơn thầy nhiều ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, Thích nữ Hằng Như viết trong trang mạng Thư viện Hoa sen như sau: Trong kinh Đức Phật có dạy: “Này các Tỳ Kheo, các ông hãy sống trong Chánh Niệm. Thế nào là Chánh Niệm? Đó là đi biết đi, ăn biết ăn, uống biết uống, đắp y biết đắp y…” Nghĩa là khi làm gì biết đang làm việc ấy, không suy nghĩ đến chuyện khác. Như vậy là sống trong Chánh Niệm. Kính xin thầy chỉ bảo: 1) Tu hành như trên thì đâu có liên quan gì đến… Tỉnh giác? (Tỉnh giác trong câu: Tinh tấn, Chánh niệm, Tỉnh giác) 2) Phải chăng Tỉnh giác thuộc về Sati-Patthana chớ không có liên quan gì đến Vipassanā. Con cảm tạ ân đức của thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, Xin thầy chỉ bảo cho con: Chữ “Tỉnh giác” trong kinh Đại niệm xứ có nghiã là gì? Con chân thành biết ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Con biết đến Phật pháp qua những biến cố của cuộc đời mà bây giờ nhìn lại thấy mình thật may mắn. Con nhớ lại những năm mới biết đến Phật pháp là khoảng năm 2010, con theo Pháp môn niệm Phật, sau 2 năm niệm Phật miên mật bỗng một ngày tâm phát sinh hỷ lạc và rồi nhận ra rằng nhất tâm cũng chưa phải là đích đến (ngày đó con nghĩ là niệm Phật nhất tâm khi lâm chung được Phật tiếp dẫn). Và rồi vô tình con biết được website này qua một người bạn. Con nghiên cứu tìm hiểu và thực tập qua những nguyên lý mà Thầy đã chỉ dạy. Con bắt đầu biết thận trọng, quan sát, chú tâm vào thân tâm hơn. Con nhớ có một khoảng thời gian con thấy mình sống hòa mình với dòng Pháp, tham hay sân đến con đều nhận rõ và không bị nó lôi cuốn, tâm bình thản với những Pháp đến đi trong đời. Chỉ trong một thời gian ngắn con buông lung sống không biết mình rồi tham sân đến con không còn nhận diện được. Nhưng từ đó trong con khởi lên thắc mắc có phải khi mình không tinh tấn thì những tập khí phiền não có cơ hội phát sinh lại như cũ và trở thành nhân cho luân hồi sanh tử phải không Thầy? Cũng như đám cỏ dại lâu ngày không phát dọn, vậy ai là người phải miên mật liên tục? Có một lúc con nhận ra con có 2 tâm, một tâm lăng lăng xử lý theo cái mình mong muốn, một tâm bất động. Nhưng có lúc con chỉ thấy nó chỉ là một tâm lăng xăng, có phải đó là lúc tánh biết bị che lấp bởi những dục vọng phải không thầy? Vừa rồi con có về dự lễ dâng y, nhìn thầy vẫn tự tại như ngày nào, lòng con thật hoan hỷ vô cùng. Có được như ngày hôm nay cũng nhờ Pháp nhờ Thầy, mặc dù tham sân vẫn còn đó nhưng con vẫn tin tưởng vào những gì con đã trải qua, những gì con đã thực chứng. Con chân thành tri ân Thầy đã tận tình chỉ dạy cho chúng con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời