Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: tinh tấn chánh niệm tỉnh giác

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy! Kính Thầy từ bi hướng dẫn giúp con. Có thể con đang ở trong trạng thái trầm cảm ạ. Đầu óc con đang bị giống như đóng băng, không suy nghĩ và giải quyết được chuyện gì cả mặc dù cảm xúc không quá tiêu cực, nhưng cảm xúc cũng trơ với mọi thứ. Dù con đã và đang trong quá trình thực hành chánh niệm, mà con cảm giác càng lúc con càng tệ hơn. Và con cũng chỉ có thể “biết” được hiện trạng của con như vậy chứ không thể làm gì khác hơn. Và thật tệ là con muốn thay đổi hiện trạng. Có phải con chỉ cần thấy, và chấp nhận như vậy phải không ạ? Nhưng con còn nhiều việc cần phải làm ạ. Có thể từ trước đến nay, con thực hành chánh niệm qua cái tôi, nên dù nó không thường biểu hiện dữ dội, nhưng âm thầm chi phối. Con thực sự mệt với nó, con muốn từ bỏ nó. Con phải làm sao ạ? Kính Thầy cho con lời khuyên. Con kính cảm ơn Thầy. Con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sư Ông, Theo con hiểu thì sống với thực tại tức là có chánh niệm? Vậy chánh niệm xuất phát từ tâm có chánh niệm. Khi niệm tâm tức tâm có chánh niệm nơi tâm (đối tượng của chánh niệm) hay tâm đang sống với thực tại nơi tâm đang là. Con hiểu như vậy không biết có đúng không ạ? Hay là cái hiểu con còn chỗ nào chưa đúng? Xin sư Ông từ bi gỡ chỗ kẹt này giúp con Sadhu Sadhu Sadhu!!!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con bị người khác phá, họ có vẻ rất có thế lực nên chi phối được hàng xóm của con. Họ thường gây tiếng ồn khiến con giật mình, điều này gây nên phản xạ vô thức rất khó định tâm. Lúc đầu con nghĩ chỉ là mình mất tập trung nhưng về sau con thấy, khi tâm con bị giật mình thì bị ma ám hệ thần kinh thực vật gây ra cảm giác bức bối trong người. Chính vì ma lợi dụng một niệm bị thất niệm của con khi đó mới ám được và vì bị ám nên cảm giác giật mình càng mạnh hơn. Con thấy chỗ tu hành cần yên tĩnh mà ở đây họ lợi dụng cả vô hình và hữu hình để phá. Con xin hỏi thầy làm cách nào để xả tâm giật mình và xả trạng thái bị ma ám ko?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Những nỗi khổ đau trong quá khứ nó cứ ùa về trong những lúc bất giác chưa kịp soi chiếu cho tới khi con cảm thấy nặng nề trong tâm thì mới chợt nhận ra và quay trở về với sự tỉnh giác trong hiện tại. Sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp làm cho tâm con bị chi phối một cách dễ dàng nên con vẫn cứ bị xỏ mũi dẫn đi hoài. Mong Thầy từ bi chỉ dạy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thầy giải đáp giùm con một thắc mắc như sau: khi có một tâm sân khởi lên nơi con thì lúc đó con tìm hiểu nguyên nhân vì sao nó khởi lên. Nhưng đến lúc con sắp thấy rõ mọi nguyên nhân thì lúc đó tâm con không còn tập trung vào vấn đề đó nữa, nó chuyển sang một vấn đề khác giống như khi con nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm thì nó biến mất làm cho con không tìm thấy lối ra. Con xin cám ơn sư thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính gửi Thầy, Con nghe Thầy giảng về nhu cầu thiết thực và tham muốn vọng tưởng, con quan sát bản thân thì chợt nhận ra như thế này: trong lúc đang đi xe máy trên đường, tâm con chợt nhớ tới việc là con rất muốn học đàn, rồi nó lại hình dung ra cảnh khi biết chơi đàn thì sẽ thích đến nhường nào. Con thấy ra rằng cái nhu cầu thiết thực ngay lúc đó là đi xe máy, nhưng con đã bị cái tham muốn vọng tưởng thích học đàn kéo đi khiến con quên mất cái nhu cầu cần thiết ở ngay bây giờ và ở đây là đi xe máy. Con cứ thực tập nhận biết thường xuyên từ những điều nhỏ nhỏ như vậy thì con sẽ nhận ra được đâu là chân cầu, đâu là tham muốn đối với những mong muốn lớn lao hơn trong đời sống (như làm một công việc tốt đẹp mang lại nhiều lợi lạc cho cuộc đời) phải không Thầy? Đôi khi con có một ước mong làm được cái này, cái kia nhưng rồi con lại tự hỏi thật sự đó là do Pháp và Tánh biết chỉ bày cho con hay lại là do cái bản ngã của con dựng lên. Con xin cảm ơn Thầy thật nhiều. Con

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy Mở đầu năm 2021, con kính chúc thầy cùng tăng thân năng lượng bình an và vững chãi! Thưa thầy, con cảm thấy thực tập chánh ngữ hoặc ái ngữ khó quá. Vì cái tính của con bộc trực, thẳng thắn. Khi con nhìn lại, con thấy có những điều con không nên nói ra. Nhưng sao vẫn mắc lỗi cũ. Nhất là trong những cuộc đàm luận, con cảm thấy chánh ngữ thật khó. Khó ở đây là: vừa nên biết lựa chọn điều gì để nói ra, vừa phải giữ tính chân thật, vừa phải nói sao cho phù hợp. Xin thầy khai thị cho con. Con cảm ơn thầy nhiều lắm.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Trước tiên, cho con xin thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy, Con xin Thầy từ bi chỉ bảo giúp con. Con xin lấy ví dụ 1 trong nhiều vấn đề và quá trình thực hành như sau: Con có 1 khoản nợ và khoản nợ đó thường xuyên xuất hiện trong tâm con. Khi thấy khoản nợ đó, con thường có ý muốn làm việc này, việc kia để nhanh chóng giải quyết để trả nợ. Nó giống như phiền não luôn tới, khiến con suy tư, day dứt. Nhưng mỗi khi thấy ra tâm mình đang phiền não như vậy. Thì ngay lập tức, con buông xả được phiền não đó và trở về với thực tại đang là (thân, tâm, cảnh đang là). Mà không cố gắng để duy trì cái đang là đó. Nó đến hoàn toàn tự nhiên. Sau 1 thời gian thường trở về, trọn vẹn, tỉnh thức với cái đang là như vậy. Thì con thấy khoản nợ vẫn còn, nhưng tâm con không bị nó làm cho phiền não nữa. Con trọn vẹn với những việc đang hiện hữu nhiều hơn, dễ dàng buông xả hơn. Thầy cho con xin hỏi: 1. Những lần trực nhận như vậy có phải là Thấy ra không ạ? 2. Con thực hành như vậy có phải đã đúng nguyên lý, đã đi đúng hướng và con có thể tự chiêm nghiệm, trải nghiệm để học ra bài học của mình mà không cần hỏi thêm gì nữa không ạ? Con xin thành kính cảm ơn Thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Con muốn trình pháp như sau: Con theo vipassana đến nay cũng đã được gần 5 năm rồi. Gần đây con nhận thấy tâm tính con có sự thay đổi rất rõ rệt là con không còn nhiều dính mắc, phán xét về người khác hay sự việc diễn ra. Có những lúc con thấy tâm mình gần như trống rỗng và cảm thấy bình an. Tuy hàng ngày con vẫn phải tiếp xúc với bên ngoài nhưng con vẫn duy trì chánh niệm, tỉnh giác thường xuyên, đặc biệt lúc cơn sân giận, bất như ý nổi lên mạnh mẽ thì sự chánh niệm càng rõ ràng hơn. Tuy nhiên, có nhiều lần con cũng đánh mất chánh niệm. Thầy cho con lời khuyên về điều này ạ. Con kính tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời