Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: thơ

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lể Thầy. Thưa Thầy con rất hoan hỷ và cảm động khi được Thầy họa lại bài thơ lần trước. Con cảm thấy hạnh phúc khi được Thầy chỉ cho biết tự khám phá ra sự thật của Pháp. Hôm nay con trình lên Thầy vài câu thơ nữa nếu chỗ nào chưa đúng Thầy chỉ cho con: Có Nhân, có Ngã, khổ triền miên. Không Nhân, không Ngã, khác chi điên. Nơi đây thấy rõ đâu trung đạo. Nhân, Ngã, có, không, chẳng lụy phiền. Thỉnh thoảng con có những cái nhìn mới lạ và thật ngạc nhiên vì nó vượt qua tất cả những hình tướng mà xưa nay đã trở thành khuôn phép. Đôi khi con thật tình nên trao đổi với các bạn đạo những sự thật, khổ nỗi họ hiểu lầm nên… rủa con chẳng tiếc lời! Nhưng con thấy đó cũng là bài học để hiểu thêm tâm cũng hay lắm. Đôi khi: Người đi vào chợ sao lặng lẽ. Kẻ đến sơn lâm lại rộn ràng! (Con nói riêng với Thầy là trên FB họ đem kinh Phật đăng lên trong rất kính trọng, thuần thục, nhưng khi có ý kiến không vừa lòng thì tuôn ác ngữ một cách thoải mái!). Con kính thăm và chúc sức khỏe đến Thầy. Con TN.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính lễ Thầy! Khi con đọc câu trả lời của Thầy: Pháp dù do duyên khởi./ Hay tự tánh bất sanh./ Đều thấy pháp như thị./ Lìa khái niệm huyễn, chân. Con rất vui và xúc động, hiểu được ý Thầy đã dạy con. Con liền nhớ đến câu nói (con đọc trong quyển sách nào, con không nhớ) là: 30 năm trước ta thấy núi là núi sông là sông (thấy các pháp đều là thật có, nên chấp trước mê say). 30 năm sau ta thấy núi không phải là núi sông không phải là sông (thấy các pháp là huyễn hóa, ảo mộng không thật, nên xả ly không chấp có mà rơi vào chấp không. 30 năm cuối cùng ta thấy núi là núi sông là sông (thấy các pháp như nó đang là, như thị, như thị, lìa đối đãi nhị nguyên). Con thành tâm kính lễ Thầy. Thầy là Phật trong tâm con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kinh lễ Thầy! Con cám ơn Thầy đã dạy con bằng một bài kệ:”Huyễn mà Như”. Câu 1,2: “Duyên sinh không phải huyễn/ Căn trần chẳng phải mơ”. Ý Thầy dạy con là các pháp duyên sinh thì tự nó duyên sinh, các pháp nó tự hoàn hảo, như nó đang là, chỉ tại con thọc gậy bánh xe pháp nên đem cái NGÃ ẢO TƯỞNG rồi cho nó là mộng huyễn không thật. Các pháp như thế nào thì cứ thấy nó diễn ra như thế ấy đi. Con hiểu không biết có đúng ý Thầy không? Xin Thầy chỉ dạy con thêm, con thành kính lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính lễ Thầy! Thuở nhỏ con hay quán sát thấy từ thân tâm cho đến tất cả các pháp cái gì có hình tướng dù là vật nhỏ nhất như phân tử, điện tử… tất cả đều duyên hợp mà có chứ không có vật thể nào tự nó sanh ra cả, cho nên con chấp nhận lý duyên sinh của Phật dạy thật chính xác mà cái gì duyên sinh đều như mộng như huyễn, con biết rất rõ. Nhưng khi đụng tới bản ngã là con bị sốc, đây có phải là câu sanh ngã chấp không Thầy? Con muốn cái gì cũng thuận theo bản ngã của con chính vì thế mà con bị phiền não hoài. Bây giờ nhờ Thầy dạy con SỐNG TÙY DUYÊN THUẬN PHÁP, VÔ NGÃ VỊ THA, rồi lại phối hợp với trí Bát Nhã thấy các pháp là huyễn mộng, con cảm thấy an lạc vô cùng Thầy ạ! Con có làm một bài kệ năm xưa, con muốn trình lên cúng dường Thầy nhân dịp mùa xuân sắp đến: Chỉ do mê tâm nhiễm các pháp Năng sở vốn không tâm vô niệm Mỗi niệm hiện tiền thấy Như Lai. Con kính lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy. Mỗi lần đọc câu trả lời của Thầy cho những câu hỏi con rất cảm phục Thầy. Con cũng thấy vui vui là thử trả lời xem mình hiểu về vấn đề đó như thế nào thì thấy không xa ý Thầy lắm. Con thấy mỗi người rơi vào những buộc ràng đau khổ khác nhau. Riêng con cho đến bây giờ sao con thấy con dễ vượt qua những khó khăn trong cuộc sống, không biết là do phước nghiệp hay do trí tuệ tự nhiên. Nhiều việc người ta không tin nổi con có thể kham nhẫn nhưng con lại chẳng thấy mình kham nhẫn gì cả. Cái gì phải làm thì con làm, cái gì phải chịu thì con chịu vậy thôi, tự nhiên như vậy mà chẳng thấy phiền hà gì hết nhưng đâu phải con không có cảm giác hay tình cảm gì, thỉnh thoảng lại thấy yêu đời và thương đời nữa mới ngộ! Con không biết dùng từ văn chương nhiều nhưng dạo này con lại thích làm thơ. Con trình Thầy bài thơ mới của con Thầy thấy chưa đúng chỗ nào thì Thầy chỉ cho con. Từ thửơ bao giờ ta có Ta Để cho lặn lội chốn ta bà. Một phen dứt hẳn tình muôn kiếp. Mới biết rằng Ta chỉ mộng hoa! Con kính thăm Thầy. Con TN.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin cung kính đảnh lễ Thầy! Lúc nào có thể, con cũng vào trang WEB này để suy ngẫm tìm cái lý dẫn đường cho con Thầy ạ. Thầy ơi, đọc giả MT có tâm sự hay quá! Con xin được họa theo dòng tâm sự của MT, Thầy ạ: Tự tại như thể mây bay Gió thổi tùy gió, lành thay… mây lành Mây bay, tự tại, vô thanh! Thuận theo pháp tánh, viên thành Tâm NHƯ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Từ phương xa con Kính thăm sức khỏe Thầy được nhiều an khang. Nhân có thông tin Thầy sẽ sang Mỹ vào tháng 4 và 5 năm nay, chúng con vô cùng hoan hỷ. Trong niềm hân hoan vô vàn đó, con xin dâng Thầy bài thơ ngũ ngôn để bày tỏ lòng tri ân của chúng con, cùng những suy nghĩ của con trong thời gian 2 năm qua đã nghe pháp của Thầy, nếu có điều chi sơ sót xin Thầy từ bi chỉ giáo. Thầy tôi Thầy tôi ngoài bảy mươi đặc biệt có nụ cười nụ cười bậc giác ngộ không quản ngại tuổi già bôn ba dặm đường xa Thầy truyền trao chánh Pháp khai thị cho chúng ta “Tất cả các sự vật hiện tượng pháp thế gian đều là một quá trình tiến hóa của chính nó không tốt xấu, đúng sai chỉ là từ cái sai mới hiển lộ cái đúng là trùng trùng duyên sinh là trùng trùng duyên diệt Có cái biết vô ngã không thông qua kiến tri không lý luận tục đế luôn tồn tại trong ta đó chính là cái biết của pháp nó đang là qui an vào hiện tại đừng ảo vọng tương lai không hoài niệm quá khứ là trở về cái tâm rỗng rang và trong sáng chính là bình thường tâm nhưng hãy nhớ cho rằng vạn pháp luôn trôi chảy ngay trong phút hiện tại không có hoa đã tàn mà là hoa mới tàn không có ta đã già mà là ta mới già chìm đắm vào hiện tại là định của tứ thiền đi ngược với kim ngôn của Thế tôn đã dạy Như lai không dừng lại Như lai không bước tới Như lai thoát bộc lưu Thấu rõ lý duyên sinh trong vũ trụ vận trình không việc gì xảy ra mà vô duyên vô cớ duyên còn tất sẽ sinh duyên đoạn tất sẽ diệt đừng quan tâm thắc mắc quá nhiều đến nghiệp quả hay kiếp này kiếp sau điều phải làm cho mau là trở về cái biết rỗng rang và tinh khiết là cái biết vô tâm dù còn có duyên sinh nhất định cũng không lầm sẽ sinh vào cõi thiện” Canada Jan 16 2015

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy! Giờ này con ngồi viết thư trình pháp gửi thầy mà lòng con với bao cảm xúc. Thưa thầy mấy tháng nay trong sự tương giao con có một người bạn người chị, chúng con chỉ nhìn thấy nhau qua hinh ảnh vi ở cách nhau rất xa, tuy xa ma thấy gần gũi biết bao. Mấy tháng nay chị ấy thường xuyên hỏi thăm sức khỏe của con và muốn chia sẻ về tài thí giúp con chữa bệnh. Đã mấy lần con định nhận lời nhưng rồi con lại thôi, vì con biết người bạn đời của chị ấy cũng bị bệnh. Tối hôm qua con đã nhận lời chị ấy và đã đưa địa chỉ để chị gửi tiền, nhưng rồi ngay sau đó con cảm nhận cảnh tượng anh ấy đau ốm mà chị đang chăm sóc, tình yêu thương của chị bao trùm khắp pháp giới trong đó có con. Lúc đó con gần như khóc nức nở mấy phút sau mà vẫn không kìm được, con phải trở về để nhìn thẳng cái khóc đó, vậy mà một lúc mới hết khóc được. Lúc đó con thầm gọi: “Chị ơi, em xin đón nhận tấm lòng bi mẫn từ chị nơi xa xôi. Chỉ nhận tấm lòng thôi, duyên nghiệp của em như vậy nó là như vậy, trốn chạy nghiệp báo nhân quả đó cũng là một thứ tham. Sanh già bệnh chết là chân lí, chị là tấm gương sáng mà em mãi noi theo. Tại đây ngay bây giờ em sẽ học tiếp bài học của chính mình. Thưa thầy, khi khởi niệm đó lòng con thấy an lành vô cùng, một lần nữa con lại nhận ra rằng, bằng lòng với tất cả những gì mình đang có, buông hết những ý niệm năng sở đó ra thì ngay đó là giải thoát. Từng giây từng phút con thầm tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính đảnh lễ Thầy, Tối nay con vừa được Ba của con từ, không coi là con và không cho kêu bằng Ba nữa. Vì rằng con tỏ rõ thái độ bất hợp tác theo ý muốn của ông, muốn con tác động mọi cách đến đứa em 13t, bắt nó phải chấp nhận và thương vợ sau của ông ấy (nó chỉ muốn gặp riêng ba của con chứ không muốn cùng sinh hoạt với cô này). Những điều sai trái, lén lút mà ông ấy đã làm khi có mặt nó và cùng trải với sự đau khổ của mẹ sau khi ly dị đã in sâu vào nhận thức của nó, đưa đến thái độ này. Con không thể can thiệp vào nhân duyên trực tiếp của họ nên từ chối làm hơn điều cần làm trong sự khuyên bảo em mình. Khi đọc những dòng chữ vừa mỉa mai, vừa khinh miệt và kết án của ba mình, con có vài phút chạnh lòng và sống thật trọn vẹn với những cảm xúc, cảm giác ấy. Thật tuyệt vời Thầy ơi ! Món quà khổ đau này vô cùng ý nghĩa ! Trải nghiệm chẳng phải ở nơi đâu xa xôi phải không Thầy ! Nhớ lại trước đây, con có thể dùng lực đè cái ưu phiền này xuống, và nhảy thót vào xả thọ, coi như tự trấn an mình. Sau đó lại lấy ra gặm nhấm từ từ. Bây giờ thì trọn vẹn ngắm nhìn, dòng cảm xúc đến rồi đi, rồi chẳng là gì cả, chỉ vậy thôi. Kính dâng lên Thầy vài dòng thơ trình pháp : Tưởng rằng đến để có nhau Ai ngờ cùng học sắc màu chia ly. Phải từ chập chững vỡ lòng Học ra sinh diệt, học vòng hợp tan. Người mang khổ đến giúp ta Hiểu về nhân quả, thấy ra oan cừu Xưa vay nay trả chẳng sai Chữ tình là nợ, miệt mài khổ ưu … Tìm cầu ắt hẳn bôn ba Hướng vào trệ tịch, hướng ra ưu phiền Gốc tham mong muốn tựu thành Chừng nào mới mọc lên cành vô ưu ? Nơi ưu soi rõ là ưu Có sao thấy vậy chẳng lưu nữa lời Cảm ơn nghịch cảnh ưu phiền Mới hay vô thủ đang liền kề bên ! Chánh Pháp hộ trì người hành Pháp Đau Khổ đồng hành kẻ Vô Minh Thấy ra Nhân Quả khi đang khổ Thôi hết gieo nhân, dứt ưu sầu ! Con kính vấn an sức khoẻ Thầy ! Con,

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời