Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: thơ

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi! Hôm nay con không có gì để hỏi Thầy cả, Thầy cho con kính lời chúc sức khỏe đến Thầy mong Thầy luôn luôn được khỏe mạnh. Trải qua nhiều ngày tháng thực hành, giờ đây con không còn hoài nghi gì con đường tu tập và những nguyên lý mà Thầy đã chỉ ra cho chúng con nữa. Con đã trải nghiệm qua những nguyên lý ấy và thấy vô cùng chính xác. Giờ đây con đã thât sự trở về được ngôi nhà của mình mà con đã lãng quên và bỏ trống quá lâu rồi, khi về đến nhà bắt đầu con phải dọn dẹp lại cho chúng được ngăn nắp và lau chùi lại cho chúng được sạch sẽ. Con giờ đây rất hoan hỉ trong pháp hành, con thấy được chính mình và soi sáng lại chính mình mỗi ngày, con cảm thấy thân tâm mình thật thoải mái và dễ chịu làm sao! Con không ngờ pháp thật hay và nhiệm mầu như vậy. Con không biết dùng từ gì để miêu tả về pháp cả. Cứ đơn giản nhìn pháp đến rồi đi 1 cách thầm lặng, thế mà pháp chỉ dẫn cho con được 1 lối sống thật đơn giản không bôn ba với đời, không ganh tị, không trách móc với những cảnh xung quanh, không hận thù, không đổ lỗi cho ai… vì con nhận thức được mọi phiền não đến với mình là do chính mình tạo ra, không có ai gây cho mình cả, đúng như câu nói “các pháp đều sanh từ một nhân”. Khi con đã thấy được “nhân” rồi thì không còn ganh tị, đố kị, trách móc gì cả. Chính nhờ thế mà làm cho tâm con cảm thấy thật dễ chịu vô cùng. Giờ đây con cũng ứng dụng được lối sống “tùy duyên thuân pháp”, khi pháp nào đến với con thì tùy theo pháp đó mà ứng xử, con không cần phải lo lắng trước khi pháp chưa đến. Chính vì thế mà khi phụng sự chăm sóc ba con, con cảm thấy rất nhẹ nhàng. Trong mọi hành động con cứ chánh niệm tỉnh giác, dần dần sự chánh niệm tỉnh giác ấy trở nên tự nhiên lúc nào không hay. Cứ sáng thức dậy là con chánh niệm tỉnh giác cho đến khi đi ngủ. Lúc trước con còn gặp nhiều khó khăn trong việc chánh niệm, còn có quá nhiều nỗ lực nên đầu thường căng thẳng, nhưng tự con điều chỉnh lại từ từ giờ con cảm thấy rất thoải mái trong việc chánh niệm tỉnh giác. Giờ đây con cảm giác có sự hứng thú trong việc khám phá ra sự thật nơi chính mình, khi thấy được sự thật mỗi ngày con luôn tự điều chỉnh hành vi và nhận thức nơi chính mình. Có một lần vợ con la con, con vẫn bình thường và mỉm cười thì vợ con nói sao ông không la lại tôi, con chỉ nói la qua la lại chi cho mệt rồi con bỏ đi. Thầy ơi! Vì con ít được nghe Thầy thuyết pháp nên đôi khi cách dùng từ của con không được chính xác lắm mong Thầy hoan hỉ cho con. Con chỉ nghe được vài bài rồi nắm những nguyên lý đó, tự tìm hiểu trên thân thọ tâm pháp này, thấy ra chỗ nào sai con tự điều chỉnh từ từ lại. Con nghĩ điều quan trọng là mình phải thấy được chính mình, thấy ra cái sai của mình rồi mình mới điều chỉnh lại được. Mãi mãi trong những giây phút còn thở con sẽ không quên lời Thầy chỉ dạy cho con. Con sẽ tiếp tục khám phá chính mình để phát hiện thêm nhiều sự thật. Con vô cùng biết ơn Thầy đã chỉ dạy cho con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, thầy cứu giúp con với, nghiệp ái của con nặng quá, con mệt mỏi lắm mà không làm cách nào thoát ra được, trót thương người ta quá nên giờ chịu đau khổ nhiều, con phải tu pháp gì cho nhẹ bớt nghiệp thưa thầy?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật! Con xin cung kính đảnh lễ Sư. Đạo ngài rất thâm sâu, thông cả thuyết lẫn tâm. Con xin nguyện nương tu theo ngài trên con đường giác ngộ. Xin ngài khai thị đường tu của con có đúng không. Mỗi lúc mỗi nơi tâm con đều rõ biết thanh tịnh. Đi, đứng, nằm, ngồi, ăn, uống… đều rõ biết trọn vẹn. Thấy nghe như thật, không khởi niệm, không vô niệm. Con thấy rất an lạc, không ngã, không pháp, an lạc hiện hữu như nó đang hiện hữu. Đối với 6 căn, 6 trần, 6 thức đều rõ biết như vậy. Con lên mạng tìm những vị thiền sư để nương theo tu tập, nhưng cuối cùng chỉ một đường là “kiến tánh thành Phật”. Xin Sư khai thị cho con, con quyết tâm tu cho đến ngày viên mãn. Con kính chúc Sư thân tâm thường khinh an để dạy Phật pháp cho chúng con nương theo.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con rất là cám ơn lời chỉ giáo. Thưa Thầy, có phải như vầy không? Lời Thầy dạy chỉ rõ Thấy Ngã không, Pháp không Vì vạn Pháp “Vô Ngã” Còn “Ngũ Uẩn Giai Không” Không có “Ta”, “Của Ta” Chỉ “tùy duyên thuận pháp” Tuỳ duyên thuận pháp “Rõ” Có tự tại thong dong Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Con đảnh lễ Thầy, kính chúc sức khỏe Thầy và được xin trình pháp: Nghe pháp thoại chỉ ra Ta vốn là một pháp Mà Pháp vốn hoàn hảo Tham, Sân, Si che – “Ảo” Nay “trở về trọn vẹn” Với pháp giới toàn thân Quán “Thân, Thọ, Tâm, Pháp” Quá khứ không truy tầm Tương lai không ước hẹn Pháp lại về với Ta. Con,HH

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi! Hôm nay con không có gì để hỏi cả con chỉ tâm sự với Thầy 1 chút mà thôi. Vì ba con đang bị bịnh gout rất nặng giờ chỉ nằm 1 chỗ mà không đi được, rất đau, con thấy rất thương ba con và con biết giờ đây ba con đang phải trả nghiệp của mình mà con không biết phải làm gì để giúp đỡ cho ba bớt đau đớn, ngoài việc 2 chị em con thay phiên nhau chăm sóc cho ba về thuốc men, ăn uống và vệ sinh. Chúng con cố gắng để chăm sóc cho ba mà thôi, còn việc đau đớn này chúng con không thể gánh dùm cho ba được, nếu được thay thế con xin gánh vác cho ba con chịu cái đau này (con biết sự mong muốn nay chỉ là ảo tưởng mà thôi). Con nghĩ đây cũng là cơ hội để chúng con báo hiếu cho ba, bù đắp lại phần nào ba con đã chăm sóc cho chúng con khi chúng con còn nhỏ. Nhiều lúc con cũng muốn nói ra những gì mà con đã trải nghiệm cho ba con nghe nhưng thật đáng tiếc là ba con lại không có niềm tin mạnh trong Phật pháp, con cũng đành bó tay để nhìn ba đang trả nghiệp riêng của mình. Con biết tất cả chúng sanh ai cũng đều phải trải qua con đường sanh già bịnh chết, từ đó mới học ra được bài học sự vô thường khổ và vô ngã. Con xin nói thật với Thầy ngày đầu tiên khi chăm sóc ba con phải đổ phân của ba con rất là gớm với những mùi tanh rất khó chịu, nhưng dần dần nhờ vậy mà con học được những bài học quán tưởng từ ngũ uẩn uẩn này, ngũ uẩn này không có gì để mình nương tựa và bám víu vào hết, ngũ uẩn này thật là nhờm gớm làm sao, thấy bên ngoài láng bóng nhưng bên trong thật là ô nhiễm hôi thối vô cùng. Vì thương ba và báo hiếu cho ba nên con không còn e ngại vấn đề đó nữa, con cứ quán tưởng mà làm cho ba con, giờ con cứ làm với tâm từ bi, con nghĩ đây cũng là cơ hội cho con phát huy tâm từ bi và tính nhẫn nại của mình. Trải qua hơn 2 tuần lễ giờ đây con không còn tính ích kỉ cho riêng mình nữa, con đang giúp ba con với tâm đầy thương xót dành cho ba. Hàng đêm con cũng cố gắng nguyện cầu cho ba mau mau khỏe mạnh (con không biết điều này có được không. Nhưng con cũng cố gắng làm mong sao cho ba giảm bớt sự đau đớn của thể xác). Thầy ơi! Con mãi mãi không bao giờ quên lời dạy của Thầy. Con luôn luôn giữ chánh niệm trong mọi hoạt động hàng ngày. Mới đầu con thấy ba con như vậy con cũng thấy lo sợ nhưng dần dần con tự tháo gở những mối thắt cột đó cho thân tâm mình được nhẹ nhàng để có sức mà lo cho ba, từ đó con rút ra thêm bài học, mình làm bất cứ chuyện gì thì phải làm với 1 tâm xả hoàn toàn thì mình mới thấy được sự nhẹ nhàng và thoải mái. Dạ con xin cám ơn Thầy đã nghe con tâm sự. Con kính chúc Thầy luôn luôn mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, đêm nay trong khi con ngồi buông xả thì con có 1 nhận thức rằng con cũng không biết có đúng không mong Thầy soi sáng cho con. Đó là tại sao mình cứ bị phiền não lôi cuốn tâm mình chạy theo dòng chảy của nó hoài là chính do mình thiếu sự tỉnh thức sáng suốt để nhận biết nó. Khi mình đủ sáng suốt tỉnh thức để nhận biết các pháp đến rồi đi mà mình vẫn trọn vẹn thấy rõ các phiền não khởi sanh lên thì ngay lập tức các phiền não sẽ tự diệt mà mình không còn bị lôi cuốn theo dòng chảy của phiền não đó. Vì đêm nay con thử nghiệm trong lúc ngồi buông xả qua 2 trải nghiệm như sau: 1- Khi con không còn chánh niệm tỉnh thức, bị phiền não khởi sanh lên thì tâm con liền trôi theo phiền não ấy rất dài và không có điểm dừng lại. 2- Khi con chánh niệm tỉnh thức lại thì phiền não khởi sanh lên con đều thấy và nhận biết rất rõ ràng như ánh sáng ban ngày thì ngay tức khắc tự động nó diệt mà con không hề khởi tâm hay tư tưởng muốn diệt, con thấy sự sanh và sự diệt rất rõ ràng và tự nhiên vô cùng. Từ đó cho thấy câu nói “luôn luôn chánh niệm và tỉnh giác” là hoàn toàn đúng. Con xin cám ơn thầy và con xin chúc Thầy sớm khỏe mạnh.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Trước khi hội kiến với Thầy và Sư Thúc tại Úc, con xin trình pháp cùng Thầy qua các câu thơ mà con đã thấy ra khi nghe pháp thoại về “chấp ngã và chấp pháp” dù rằng trước đây con chưa biết làm thơ: “Tưởng rằng có sở đắc Nào hay càng cột thắt Và còn muốn giữ bắt Thì làm sao dịu tắt” Sáng nghe Thầy giảng đạo Xưa nay hiểu tào lao Có một chút cống cao Tưởng rằng đã được Đạo. Nào ngờ còn lao xao Đứng ngoài cửa hàng rào Nhờ một lời nguyện khấn Thầy truyền cho Tâm ấn Nay rất là tinh tấn Luôn nhìn vào Tâm Thân Kính chúc Thầy được sức khỏe khương an để con còn tu học với Thầy trong 7 ngày như con hằng ước nguyện. Con, HH.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy con hay tin Thầy không được khỏe, con cảm thấy xót thương. Con biết dù có hiểu vấn đề nhưng để trình bày thì không phải ai cũng nói được như tất cả những đều Thầy chỉ bày hầu như đã quá đầy đủ chỉ cần lắng nghe lại và mỗi người tự trải nghiệm trong cuộc đời của mình để thực chứng nữa thôi. Thầy đã một đời lao nhọc khai thị cho chúng con, kính mong Thầy gìn giữ sức khỏe vì sự trụ thế của Thầy là tấm gương sáng cho chúng con noi theo. Con NT

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời