Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: thơ

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, hôm nay con ngẫu hứng hoạ lại bài thơ của thầy: “Không khởi tâm tu thế là tu Khi động tâm tu dễ mê mù Dễ bắt tâm tu theo bản ngã Vô minh, ái dục mãi thiên thu”

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con thấy buồn quá. Con ly hôn xong, nhà cửa ổn định rồi, công việc đều tốt. Có lẽ nhờ phúc tích được nên mọi việc đối với con đều suông sẻ sau nhiều biến cố. Nhưng con cũng không biết con sống làm gì nữa Thầy ạ. Nhìn ba mẹ ngày càng già đi khiến con đau đớn, dù rằng ông bà vẫn khỏe mạnh, yêu đời. Những suy nghĩ về kiếp người lại hiện lên khiến con buồn bã. Lúc mới tu chỉ mong thoát ra khỏi tư tưởng. Thoát ra được ồn ào lại đến đoạn hoang vu, cô đơn, lạnh buốt. Cứ lì lợm mà quan sát chẳng biết đến khi nào. Thèm có người hiểu mình, bên mình cho qua một kiếp, lại thấy lảng vảng lời dạy “Chúng ta cứ như những con dòi trong đống phân, hất ra rồi lại muốn quay trở lại”, và rằng đều “Sợ chấm dứt những giấc mộng của mình”. Cuộc sống bắt mình trưởng thành theo những cách thật đau đớn Thầy ạ. Và người tu hành là người cô độc nhất trần gian. Khi nào con cũng có cảm giác nhớ về một cuộc sống tươi đẹp mà con đã có, cứ như là kiếp trước con có một đời sống rất đẹp, mọi người ở đó rất thương con, và bây giờ con rất nhớ mọi người. Nhiều đêm con cứ lẩm bẩm rằng con nhớ mọi người lắm, ở thế gian này chẳng có gì vui cả. Đến nỗi con không biết nên nguyện để được giác ngộ hay nguyện để được quay trở lại đời sống như xưa nữa. Hôm nay tâm con không an. Con viết cho Thầy để được tâm an. Con kính chúc Thầy sức khỏe. Con cám ơn Thầy vì đã đọc những dòng này.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nhân nghe pháp thoại khoá 16, con cảm hứng viết bài thơ tặng Thầy: Không Thiền, không Phật, cũng không tu Không ngộ, không mê, chẳng kiếm tìm Chỉ biết vầng trăng thường chiếu sáng Nghìn năm sau nữa không đổi thay!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, Con chân thành tri ân Sư về bài kệ rất hay ạ. Nhờ bài kệ của Sư mà con chợt hiểu ra những vấn đề con còn chưa thấu hiểu ạ. Thật tuyệt vời và vi diệu thưa Sư. Con cũng mạo muội trình Sư bài thơ của riêng con mong Sư từ bi tiếp nhận ạ. Trăng sáng ngay tại thân Toả sáng nơi sáu cửa Vật qua liền chiếu rõ Tiếng tới liền biết ngay Rõ ràng và thường biết Chưa hề từng thiếu vắng Lặng lẽ thường soi chiếu Trong thì rõ vọng tưởng Ngoài thì rõ muôn vật Luôn sáng ngời thực tại “Bản lai vốn không một vật”. (Theo con hiểu là nguyên thuỷ của chúng ta không một vọng niệm ạ.) Dạ vâng, con xin trình Sư chỗ hiểu sơ cơ của con, mong Sư đừng cười và từ bi sửa lỗi nếu có gì con hiểu sai ạ. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thưa Sư, Con cảm ơn Sư đã dành thời gian trả lời con ạ, câu trả lời của Sư giúp con thấu suốt thêm nhiều nữa, cơ mà con vẫn biết con còn sơ cơ. Ý Sư qua câu trải nghiệm thực tế có nghĩa là ngay bên tai mà nghe cũng không phải, không nghe cũng không phải ạ? Ánh trăng vốn tròn đầy tự bao giờ nơi tai ạ. Con kính trình Sư, có gì sai mong Sư từ bi chỉ dạy. Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con xin ghi lại đây một câu chuyện do con tự nghĩ ra và xin kính mong Thầy chỉ cho con biết, rằng câu chuyện mà con hình dung ra như vậy là có được không ạ. Con xin sám hối và xin cám ơn Thầy. Một hôm, Đức Phật cùng thị giả của ngài là Anan đi lên một ngọn đồi. Trong khi yên lặng ngắm phong cảnh xa gần, Anan bạch với Phật rằng: – Thưa Thế Tôn, con thấy rằng sau này, cùng với việc thực hành theo giáo pháp của Người, chúng sinh sẽ xây dựng hình tượng của Phật để tôn thờ và quy ngưỡng. – Xây dựng hình tượng của Như Lai để tôn thờ và quy ngưỡng ư? Thày Anan, theo thày thì hình tượng ấy sẽ như thế nào? Đức Phật, sau khi quán chiếu thấy ra hình ảnh các tượng Phật của chúng sinh mọi miền, bèn kể lại cho Anan nghe. Nghe xong, Anan bạch với Phật rằng: – Thế Tôn, con thấy những hình ảnh ấy cũng thật là đẹp. Ngài có nghĩ như vậy không? Nghe xong, Đức Phật yên lặng đồng ý. Một lát sau, Ngài nói với Anan rằng: – Này thày Anan, thầy hãy nhìn cái cây này xem. Thân của nó thật là vững chãi, và những lá cây này nhìn mới thấy nhẹ nhàng làm sao, tưởng như nó chỉ chơi vậy thôi. Nhưng thật ra nó làm việc không ngừng nghỉ suốt ngày đêm. Vì chỉ cần dừng lại một chút thôi, là nó sẽ bị héo đi ngay.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con lâu nay vẫn theo dõi trang mạng của Huyền Không Sơn Thượng, nhiều khi con thấy có những bài thơ, ví dụ như: “ta gánh sầu thu lên vai gầy tu sĩ “nghe nỗi buồn rớt giọt giữa trang kinh “thiên thâu đó mãi vo tròn hạt lệ “ta bước qua, ngôn ngữ rụng vô tình (Minh Đức Triều Tâm Ảnh) Con xin hỏi: như lời Phật dạy, “thấy cảnh, tâm không động”. Với những bài thơ như vậy, phải chăng là có sự đối cảnh sinh tình không ạ? Và thầy có ngại rằng hàng Phật tử chúng con khi đọc thì có bị huyễn hoặc theo không ạ? Xin Thầy thứ cho những ý con đã có như vậy, và mong được Thầy giải đáp a, con đang mong đợi.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy! Cuồng phong (cảnh bên ngoài) sắp xảy đến với con rồi, “… chỉ thấy thôi chứ không có bản ngã…”, con đang và sẽ ứng dụng lời Thầy. Con cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con Chào Thầy! Con kính chúc Thầy và mọi người luôn khỏe mạnh và An Lạc. Con xin hỏi Thầy, con hiểu có đúng không lời dạy của Đức Phật về nghiệp: “ý dẫn đầu các pháp, ý làm chủ, ý tạo tác…” như sau: 1- Khi trong tâm khởi lên bất kỳ một ý gì: thiện, ác, không thiện không ác thì ứng với các trải nghiệm – quả sẽ đến với người. Vấn đề chỉ còn là thời gian. 2- Nếu ý khởi rằng: tôi không muốn, không thích cái này cái nọ… đến với tôi thì vũ trụ – nghiệp – quả cũng vẫn sẽ gửi đến người trải nghiệm dù không muốn không thích và đó là vì sao dân gian có câu “ghét của nào trời trao của ấy”. 3- Việc canh cái tâm để nó không sinh nghiệp là canh để không phát sinh các ý nghĩ ác cũng như thiện, như vậy việc canh thì có thể chủ động nhưng ý khởi lại do pháp làm, dù nó có thể là từ ảo tưởng – bản ngã, canh thì được nhưng làm gì có ai để điều khiển được ngã lúc đó đâu ạ? Con thực hành việc canh nhưng không hiểu ngoài canh ra thì… sao nữa ạ? Con mong Thầy chỉ dạy. Con cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời