Câu hỏi:
Con kính đảnh lễ thầy ạ! Con đọc cuốn Thanh Tịnh Đạo, mới đang đọc được 1 ít tập 1 nói về Giới. Dù sách cũng khá bổ ích nhưng con nhận thấy cuốn sách này cũng mang tính chủ quan của người viết. Không biết con có từng phát nguyện gì trong tiền kiếp không mà con ko ngồi thiền được lâu, dù là ngồi buông xả, thư giãn, có lẽ tại tâm con vẫn lăng xăng nhiều. Con ko có tham muốn ngồi thiền nữa. Con nghĩ Niết bàn là trạng thái vắng lặng, không có tham, sân, si. “Niết bàn” chỉ là khái niệm. Nếu ngồi thiền với ý “muốn” nào đó thì vẫn là tham, chính là dùng “tham” để được cái “không tham”. Cốt yếu vẫn là “thấy ra”, “buông ra”. Thưa thầy, con viết dài dòng những điều trên là vì trong giấc ngủ trưa nay con mơ. Giấc mơ như sau: Con vô tình gặp 1 vị thầy. Con bảo con ko ngồi thiền được và ko cần thiết phải ngồi thiền. Thầy nói ngồi thiền quan trọng đấy, con ko ngồi ko được đâu. Rồi thầy bảo con ko ngồi được vì có phi nhân tác động. Con bảo nhờ thầy giúp. Sau đó thầy lại biến thành một người khác, cùng độ tuổi nhưng ko hẳn là sư, giống một người ngoại đạo, bảo là người Campuchia, thầy lấy ra 1 túi vải trắng có hình thêu, bảo người mang phơi khô, rồi thầy đốt cái gì đó, một làn khói trắng bay ra, trên đầu khói có 1 đoạn khói đen. Thầy bảo con giơ tay rồi thầy hất làn khói đen vào trong tay con. Sau đó con cảm thấy tay và người có 1 sức nặng, con nhắm mắt tập trung nhủ thầm chánh niệm, tỉnh giác thì người bình thường trở lại. Con hỏi thầy giờ con ngồi thiền được chưa. Thầy ko nói gì. Giấc mơ kết thúc. Thưa không hiểu giấc mơ nên muốn hỏi thầy. Kính mong thầy từ bi chỉ dạy cho con. Con cảm ơn thầy ạ!
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời