Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: Thiền

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy ạ! Con đọc cuốn Thanh Tịnh Đạo, mới đang đọc được 1 ít tập 1 nói về Giới. Dù sách cũng khá bổ ích nhưng con nhận thấy cuốn sách này cũng mang tính chủ quan của người viết. Không biết con có từng phát nguyện gì trong tiền kiếp không mà con ko ngồi thiền được lâu, dù là ngồi buông xả, thư giãn, có lẽ tại tâm con vẫn lăng xăng nhiều. Con ko có tham muốn ngồi thiền nữa. Con nghĩ Niết bàn là trạng thái vắng lặng, không có tham, sân, si. “Niết bàn” chỉ là khái niệm. Nếu ngồi thiền với ý “muốn” nào đó thì vẫn là tham, chính là dùng “tham” để được cái “không tham”. Cốt yếu vẫn là “thấy ra”, “buông ra”. Thưa thầy, con viết dài dòng những điều trên là vì trong giấc ngủ trưa nay con mơ. Giấc mơ như sau: Con vô tình gặp 1 vị thầy. Con bảo con ko ngồi thiền được và ko cần thiết phải ngồi thiền. Thầy nói ngồi thiền quan trọng đấy, con ko ngồi ko được đâu. Rồi thầy bảo con ko ngồi được vì có phi nhân tác động. Con bảo nhờ thầy giúp. Sau đó thầy lại biến thành một người khác, cùng độ tuổi nhưng ko hẳn là sư, giống một người ngoại đạo, bảo là người Campuchia, thầy lấy ra 1 túi vải trắng có hình thêu, bảo người mang phơi khô, rồi thầy đốt cái gì đó, một làn khói trắng bay ra, trên đầu khói có 1 đoạn khói đen. Thầy bảo con giơ tay rồi thầy hất làn khói đen vào trong tay con. Sau đó con cảm thấy tay và người có 1 sức nặng, con nhắm mắt tập trung nhủ thầm chánh niệm, tỉnh giác thì người bình thường trở lại. Con hỏi thầy giờ con ngồi thiền được chưa. Thầy ko nói gì. Giấc mơ kết thúc. Thưa không hiểu giấc mơ nên muốn hỏi thầy. Kính mong thầy từ bi chỉ dạy cho con. Con cảm ơn thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch thầy ạ, Xin thầy cho con hỏi, thiền đúng có phải là nhìn vào kết quả không ạ? Nếu kết quả mình có phát triển từ bi và trí tuệ thì chứng tỏ mình hành thiền đúng phải không thầy? Con xin thầy chỉ dạy thêm chỗ này con đang phân vân ạ. Con xin cảm ơn thầy rất nhiều ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy. Thưa thầy, trước đây khi chưa có duyên gặp được pháp Thầy, con thường xuyên đau khổ và dằn vặt mình về những khó khăn trong cuộc sống. Con luôn cảm thấy mình được sinh ra trên cõi đời này chính là để trả nợ. Tâm tư thường xuyên muộn phiền. Tình cờ con được đọc những bài chia sẻ của Thầy do bạn con đăng về thiền Vipassanā và từ đó con có bắt đầu tìm hiểu về pháp của Thầy. Kể từ lúc đó con luôn làm theo sự hướng dẫn của Thầy là luôn Thấy Rõ mọi hoạt động của thân tâm, nhìn rõ và nhận biết sự biến chuyển của vui, khổ, giận,… Thật kì diệu là giờ đây mọi thứ con đều cảm thấy nhẹ nhàng, dù khó khăn có đến thì con không còn đau khổ nữa. Tuy nhiên con có 1 việc vẫn còn lấn cấn mong thầy giải đáp dùm con: theo như những pháp thoại con nghe thì thiền Vipassana là mình để tâm định tĩnh, sáng suốt trong mọi hành động, thì ngay lúc đó đã là thiền. Và chúng ta không cần ngồi thiền định. Nhưng con thấy trong các phần câu hỏi vẫn có rất nhiều bạn tập ngồi thiền định. Vậy con có cần ngồi thiền không ạ? Con xin cảm ơn thầy và nhờ thầy chỉ rõ sai sót của con về cách tu tập ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, trong thời gian gần đây con có tập ngồi thiền, vừa ngồi là bị vọng tâm. Con niệm Phật thì ít vọng tâm hơn. Bạch Thầy, con chỉ niệm Phật không ngồi thiền được không ạ? Như vậy có kết quả không? Con kính nhờ thầy dạy bảo cho con. Con xin tri ân thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con từ Phương Nam ao ước được tham dự một buổi thuyết pháp và cảm nhận được Hương Vị Phật Pháp mà Thầy truyền đạt! Con xin được hỏi 1 câu bằng cách kể về Pháp hành con đang thực tập (bài viết của con hơi dài dòng, mong Thầy từ bi bỏ qua nếu bức thư này làm mất nhiều thời giờ quý báo của Thầy, con thành thật nhận nhận lỗi trước). Trước hết, con xin trình Thầy về Cơ Duyên đến với Phật Pháp của con: Từ những thời trung học đến nay đã hơn 12 năm. Khi ấy, những gánh nặng học tập được tạm thời bỏ lại. Trong khoảng thời gian đạp xe về nhà, với sự thảnh thơi khi được loại bỏ những áp lực, tâm trí thực sự rỗng rang, bình yên và chính những khoảnh khắc đó, con có 2 chủ đề luôn hiện lên và ám ảnh trong đầu con mỗi buổi tan trường, đó là: (1) Con luôn luôn có 1 chuỗi câu hỏi tự động phát sinh – chung qui về một cái gì đó rất cô đơn và trống rỗng (Thực sự con không thể diễn tả được cho người khác hiểu một cách thấu đáu): “Có phải chỉ mình mình có cảm giác này hay không? Nhưng đây là cảm giác gì? Có phải chỉ có riêng bản thân mình cảm nhận? Khi mình không hiện diện nữa mọi việc xung quanh sẽ như thế nào?” Khi ấy con chợt cảm thấy mình rơi vào 1 khoảng không vô tận và kéo theo sau đó là cảm giác miên man liên tục – buồn nhưng không phải buồn, nhưng vui thì chắc chắn không phải! (2) Con thường xuyên rất nhạy cảm với âm thanh, mỗi lần con nghe một cái gì đó, đặc biệt là âm nhạc. Âm thanh thì đã qua rồi nhưng những điệp khúc, tiếng cười đùa, lời phê bình cứ vang vọng trong đầu mãi mà không có cách gì dừng lại được. Và đây cũng là 2 chủ đề thúc đẩy con tìm hiểu từ các pháp môn Yoga đến Phật Pháp: – Các pháp môn dùng để đối trị 2 vấn đề trên thì con cảm nhận được tính hiệu quả tức thời, nhưng sau đó con nhanh chóng mệt mỏi, đuối sức và sau cùng đâu lại vào đấy; – Khi thực hành trì danh hiệu Đức Phật A-Di-Đà, con cảm thấy an ổn hơn các pháp môn trước đó. Con cũng thường xuyên rơi vào trạng thái không phải ngủ nhưng cũng không phải thức, đến khi chợt nhớ là mình đang quên niệm (chỉ vào mỗi buỗi sáng; còn thực hành trước khi đi ngủ thì con hoàn toàn tỉnh táo trì danh hiệu Phật). Con thực hành như vậy được một thời gian và cảm nhận được sự thay đổi. 2 chủ đề con bị ám ảnh không còn trở lại nữa. Nhưng mỗi khi bận rộn trong công việc và học tập thì vấn đề lại trào dâng không khác gì trước đây, đặc biệt khi làm việc căng thẳng những âm thanh là đối tượng thường xuyên đến thử thách con một cách vô cớ. – Con thử thực tập Pháp Khán Thoại Đầu con lại thường xuyên rơi vào cảm giác trống rỗng nhiều hơn, mất phương hướng, không thể chú Tâm vào công việc. Nhưng ưu điểm là gần như con không thể khởi niệm sân hận hay không hài lòng về vấn đề gì, rất chậm chạp trong phản ứng giao tiếp, tâm chỉ chuyên chú vào câu hỏi: “Sinh từ đâu đến và chết đi về đâu”. Rồi cảm giác buồn miên man liên tục, gần như mất luôn động lực làm việc, lúc đó điều duy nhất là con chỉ muốn tìm một góc vắng để giành chỉ riêng cho việc thực hành giáo pháp. – Sau cùng với tất cả thời gian rảnh rỗi, con quyết tâm tìm hiểu về Thiền Phật Giáo một cách căn bản nhất. Con chợt thoáng nhận ra điểm chung của các tông phái, đặc biệt gồm: Thầy Suzuki – Tào Động Tông; Pháp quán Tâm của Thầy Ajahn Chah; Pháp biết vọng liền buông của Sư Ông Trúc Lâm. Kể từ ấy, con thực hành theo cái hiểu của bản thân từ lời dạy của các Thầy. Với tâm thái hớn hở và có phần vội vã. Con thực hành liên tục mỗi ngày vào 3h45 sáng, 12h trưa và 8h rưỡi tối. Vấn đề từ bấy lâu của con được giải quyết phần nào. Nhưng vấn đề mới lại phát sinh trong con. Con cảm thấy luôn bị tham dục và sân hận chi phối mạnh hơn trước không hiểu vì sao, chúng lôi kéo con đến bờ vực. Con gần như chắc chắn sụp đổ nếu như không nương tựa pháp hành. Rồi tình cờ con tìm hiểu được các phần hỏi đáp về Thiền và các bài Giảng của Thầy. Con cảm thấy như mình được nghe những tóm tắt cốt yếu hơn nữa. Con cảm nhận được tính cấp thiết trong từng bài giảng, thực sự con cảm nhận như Thầy đang nói về vấn đề của riêng mình. Rồi lần đầu tiên con thực hành không niệm thở, không quán thân. Con buông xả cho thân thể nghỉ ngơi thật thoải mái và cảm nhận. Lần đầu tiên con cảm nhận được sức nặng, sự căng cứng của toàn bộ cơ thể đang được buông xuống trong giờ ngồi thiền. Cơ thể dịu dần chỉ còn cảm giác căng cứng ở 2 bả vai và khuôn mặt, và rồi cũng biến mất. Song song đó con cũng cảm nhận được mọi thứ xung quanh: Tiếng xe đang chạy và rồi mất hẳn, cảm giác cơ thể đang giao động qua lại rất nhẹ, cảm giác về hơi thở đang vào-ra lúc hấp tấp lúc lắng dịu, tiếng vo ve của bầy dế xen lẫn cái âm thanh tĩnh mịt của ban đêm,… Cứ thế con để cho mọi việc diễn tiến một cách tự nhiên, đôi lúc con quan sát tâm sân khởi lên kháng cự lại 1 âm thanh vô vị, từ những lời nói đang thì thầm mà con nhận được, nó đưa con đến 1 mức rồi dịu dần, cơ thể có vẻ nóng lên rồi cũng biến mất. Một ý nghĩ về dục vọng khởi lên, một toan tính về công việc chưa hoàn thành, những lời nói thiếu ý tứ trong quá khứ,… mọi việc khởi lên đến 1 mức độ có khi biến mất ngay lập tức, có khi ở lại 1 thời gian, có khi kéo con đến 1 bờ vực, có khi thúc đẩy con xả thiền thật sớm để tìm hiểu thêm về Pháp học. Và rồi có 2 tình huống xảy ra trong con: (1) Con xả thiền và quan sát vấn đề đang gặp phải, bắt đầu giờ đọc sách sớm hơn và (2) Con cứ để yên để xem vấn đề diễn tiến đến đâu. Trong trường hợp (2) nếu con để yên mọi chuyện dù rất xấu xa đi nữa thì thường sau đó chỉ còn lại cái tâm náo động, nhưng nó cũng mất nếu con quay lại thư giãn cơ thể như lúc nhập thiền. Trong lúc hành thiền, con có một số hiện tượng như: + Có khi có cảm giác mất phương hướng, lơ lửng, cơ thể đong đưa qua lại; + Có lúc con cảm nhận cơ thể cứ lớn lên lớn lên mãi; Có lúc con cảm nhận cơ thể thu nhỏ, thu nhỏ đến mức làm con sợ hãi có khi phải xả thiền đứng dậy; + Có khi là hình ảnh của một gương mặt không quen biết (con không hiểu sao lúc đó không sợ nhưng nghĩ lại thì sợ); + Có khi như có tiếng ai đó đang đùa giỡn quanh đây; + Có lúc trong lúc hành thiền con không cảm nhận được một số phần của cơ thể, sau khi xả thiền toàn thân ướt đẫm; + Có khi như con đang sống lại trong khoảng thời gian niên thiếu, mọi số chuyện rất xa xưa nhưng lại ùa về (con cảm thấy vậy khi nhìn lại sau khi xả thiền). Vậy xin Thầy giải đáp cho con, Pháp Hành hiện tại của con có thực sự đang đi đúng hướng? Nhiều hiện tượng xa lạ xuất hiện có phải do con đã hấp tấp, thiếu sự cân bằng trong con? Một số hiện tượng con cũng đã tìm hiểu từ lời giảng của các Thầy và biết rằng chúng không thực nên cần buông bỏ! Nhưng nếu con buông xả và đủ nghị lực quan sát thì kéo theo sau là cảm giác bất mãn, mất an toàn, náo động? Kính xin Thầy giải đáp, kính chúc Thầy Sức Khỏe & Bình An! Con Bá Trường (Cần Thơ)

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính mong thầy chỉ dạy hiện tượng con gặp phải. Có một lần con nằm trên giường nghỉ ngơi, gần đó vợ con hát karaoke trên màn hinh ti vi đang mở trong phạm vi khoảng 4m. Thoạt đầu khi nghe, con thấy trong tâm con càm ràm hơi khó chịu, bực bội trong lòng vì âm thanh to lớn, ồn ào. Nhưng khi có sự chú tâm thì con cảm nhận chỉ còn có một cái thấy, nghe, biết vậy thôi, không còn cảm thấy con nghe, không còn cảm thấy vợ con hát, không còn cảm thấy âm thanh lớn nhỏ hay ồn ào, chỉ là âm thanh vậy thôi. Vậy là sao thưa thầy? Kính mong thầy chỉ dạy. Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Kính bạch thầy, Đức Phật có dạy: ”… Hãy nương tựa vào pháp“, chữ “Pháp” ở đây theo như thầy giảng thì có phải là nương theo sự vận hành của pháp, thấy được sự thật như nó đang là phải không ạ? Mỗi ngày con có hành thiền 3 thời, mỗi thời một tiếng (sáng và trưa khi ngủ dậy, tối trước khi ngủ). Con hành thiền theo giáo pháp và những gì thầy dạy là không được nắm bắt và theo dõi bất cứ gì từ đầu đến cuối cả. Luôn trở về, trọn vẹn và tỉnh thức với hiện tại. Cho con xin hỏi thầy là con có cần thêm thời gian hay là bớt thời gian hành thiền đi không ạ? Con xin thầy từ bi chỉ dạy thêm cho con ạ! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Đã lâu con không gởi câu hỏi gì cho Thầy. Kể từ khi được Thầy khai thị nguyên lý thiền trong đời sống, con trở về đời sống thường ngày và tự chiêm nghiệm. Hôm nay khi con ngồi thiền một mình trong phòng, người bạn ở cùng nhà do không biết nên mở cửa phòng ra. Trong tâm con lúc đột nhiên có chút khó chịu, nhưng con nhận ra liền và quay về quan sát cơn khó chịu đó cho đến lúc nó tự rời đi. Sau đó tai con vẫn liên tục nghe thấy những âm thanh ở ngoài đường, tiếng hàng xóm nói chuyện, tiếng rửa chén,… nhưng tâm con vắng lặng hoàn toàn và thực sự thì cũng chẳng có ai đang ngồi thiền cả! Tâm con lúc này thật hoan hỷ, và thật hạnh phúc khi gặp được Pháp, gặp được Thầy! Con kính chúc Thầy nhiều sức khoẻ. Con kính đảnh lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy! Khi đạt đến tứ thiền là xả niệm thanh tịnh như vậy tâm không thiện không ác cũng không khởi vọng niệm như vậy có khác gì cỏ cây đâu ạ? Kính mong thầy giải đáp ạ con cảm ơn và chúc thầy nhiều sức khoẻ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời