Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: thái cực & lưỡng nghi

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Trước tiên con xin được đảnh lễ tạ ơn Thầy! Con có duyên biết đến và học Phật Pháp chưa được lâu. Xuất phát điểm con học với tâm tìm cầu tri thức và đã từng rất mông lung giữa vô vàn kinh sách. Từ khi vô tình đọc được câu thơ của Thầy: “Tự do là ung dung trong ràng buộc/Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau”, con nhận ra mình đã tìm được một vị minh sư cho mình để học hỏi và tu tập. Con tìm đọc và nghe những bài Pháp của Thầy, từ đó con tự thấy mình sáng suốt và được rất nhiều an lạc. Con tự thấy tâm dính mắc vào tri thức của mình cũng thuyên giảm rõ rệt. Nay con có một điều băn khoăn chưa được sáng tỏ như sau, con mong được Thầy từ bi chỉ giáo ạ. Con hiểu rằng Tham và Sân giống như hai mặt của một đồng xu, khi Tham một điều gì đó, thì sẽ Sân điều ngược lại với nó. Khi không còn Tham thì sẽ không còn Sân, và ngược lại. Con hiểu như vậy có đúng không ạ? Nếu điều trên là đúng, thì việc một số vị sư đạt được những quả vị thấp đã diệt trừ được Sân nhưng chưa trừ được Tham (Tham thiền định, Tham làm việc thiện, Tham giúp đỡ người khác…), có mâu thuẫn với điều con hiểu ở trên không ạ? Có khi nào, những vị này vì Tham thiền định mà Sân luôn với trạng thái bất định? Có khi nào, có ai đó có thể Tham thiền định, tham làm việc tốt mà không Sân với bất định, không Sân với việc ác, tức là tuy có Tham mà không có Sân? Văn-tư-tu của con còn non nớt và hạn hẹp, kính mong được Thầy chỉ bảo ạ! Một lần nữa, con xin đảnh lễ tạ ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sư! Con xin thành tâm sám hối trước khi nói lên câu chuyện của con. Thưa Sư, con năm nay 42 tuổi, con đã sống cùng gia đình chồng 15 năm do gia đình chồng chỉ có chồng con là con trai và ba người con gái. Với gia đình và họ hàng con là người vợ hiền dâu thảo, bản thân con luôn lo lắng, chu toàn; nhưng… tất cả những lo toan của con đối với con đối với gia đình chồng đó chỉ là trách nhiệm, chứ thực tâm không phải là tình yêu thương, sự từ bi, con sợ nếu mình sống không tốt chồng mình sẽ là con bất hiếu, con con sẽ có tấm gương xấu, và những hệ lụy của nó, đó có phải là con đang nuôi dưỡng cái bản ngã của con không, thưa Sư? Con thấy hổ thẹn vì sự dối trá của tâm mình. Con xin được nghe Sư chỉ dạy thêm cho con để con được sống thuận với pháp. Con xin thành tâm tri ân Sư và kính chúc Sư sức khỏe, an lạc!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin kính chào Thầy. Cho con xin gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến thầy, dạ cho con xin được trình Pháp. Hiện tại con vẫn đang thực hành theo pháp của thầy, và hiện tại con thấy thời gian là không đối với con, ngày sinh nhật, ngày tết cũng như ngày thường, cuối tuần thì cũng như mọi ngày, sáng cũng như tối, mà giữa đêm tỉnh dậy để đi vệ sinh, cũng tỉnh như là lúc thức ban ngày. Lúc nào củng tỉnh táo, biết mình trọn vẹn, ngủ ra ngủ mà thức ra thức. Khi con trọn vẹn với con như vậy, con không còn thấy quan trọng về thời gian, ngôn ngữ của con ít quá, không thể diễn tả hết được. Cái thấy thứ 2 là thân nhẹ nhàng, là do lúc trước con làm việc theo bản ngả mà không có nhìn thấy được tính biết của mình trong hành động và làm việc, sau khi thấy được tính biết con thận trọng chú tâm trong cv và buông xả, vì nhờ buông xả cái ngã, nên thân tâm con hợp nhất, vì vậy nên thân con mới thấy nhẹ nhàng hơn. Con chúc Thầy thân tâm luôn đươc an lạc.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy! Trước hết con xin cảm ơn thầy, nhờ học theo thầy mà con dần thấy được vẻ đẹp của cuộc sống. Trước con nghe nhiều thầy dạy ngồi thiền, rồi rút lui về riêng tư cũng tốt nhưng trong cuộc sống thì rất khó, đa phần không thực hiện được. Khi đó, nếu không ngồi thiền được thì con thấy khó chịu và lo lắng vì mình làm chưa tốt việc tu…lại thêm bất an. Có phải là khi tâm mình thanh tịnh, thì không có nghiệp, không vui cũng chẳng buồn. Từ chỗ thanh tịnh đó, nếu muốn tạo tác gì cũng được nó theo luật hấp dẫn mà thành tựu quả (tất nhiên ta không thể làm ác khi tâm thanh tịnh). Nhưng kể cả khi mình tạo ra điều tốt đẹp theo tục đế thì đi kèm nó cũng là khổ đau theo tục đế, bởi vì đó là hai mặt của một vấn đề. Còn khi không tạo tác gì thì không có hai mặt thiện ác, khổ vui… Cứ như vậy mà sống theo pháp.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Sư, kính nhờ Sư cho con biết knowing mind là gì và dịch ra tiếng Việt có phải là tâm hay biết, là cái tâm nó thấy sự được cả hai tâm chánh niệm ghi nhận những gì xảy ra ở 5 giác quan. Khi nghe những bài giảng của Sư con nhận thấy có nhiều điểm giống sự giảng dạy cua U Tejanya đệ tử của Ngài Shwe Oo Min vì con có ở trung tâm đó. Kính chào Sư và kính chúc Sư đặng nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con có người bạn thân đi theo lối tu tập của thầy TTL. Con biết ai có căn cơ pháp nào thì theo pháp đó, nhưng ban ấy đúng giờ mới ăn, còn ngoài ra không ăn gì hết. Theo con nghĩ đói lúc nào thì ăn lúc đó. Vậy xin thầy cho con hiểu thêm, con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy! Con xin Thầy giảng cho con điều này. Trong một câu trả lời trong mục pháp thoại này, Thầy có viết: “Giác quan thứ 6 thầy gọi là linh tri bên cạnh tưởng tri, thức tri, thắng tri, tuệ tri và liễu tri. Khi còn trong tưởng tri và thức tri, tức trong nhận thức tương đối thuộc tục đế, thì thường có hai mặt đối đãi như con nói. Do đó có câu “nhất niệm khởi thiện ác dĩ phân”, khi một tâm niệm khởi lên thì liền phân đôi thành thiện và ác. Điều này trong Dịch Lý gọi là “nhất nguyên lưỡng tính”. Người giác ngộ không phải bỏ mặt này lấy mặt kia mà cả hai mặt đều giúp họ thấy ra sự thật tương đối của thế giới hiện tượng, nhờ vậy họ không chấp trước điều gì ở đời mà sống ung dung giải thoát. Con đừng bận tâm hoặc lo lắng, khi tâm thế nào con cứ thấy như vậy thôi, sự thấy biết này giúp con dần nhận ra sự thật và không còn dính mắc trong phân biệt nhị nguyên nữa. (Xem bốn loại nhận thức)” Con không hiểu ở chỗ “khi một tâm niệm khởi lên thì liền phân đôi thành thiện và ác”. Con kính xin Thầy giảng giải và cho ví dụ để con có thể hiểu hơn. Con cảm ơn Thầy. Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông, Sau khi nghe lại bài pháp về “câu sanh vô minh”, con có một thắc mắc, xin sư ông từ bi chỉ dạy cho con. Nếu tánh biết là rỗng lặng trong sáng ngày từ đầu, nó không có nhu cầu cần biết thêm gì vì đã trọn vẹn và đầy đủ rồi, vậy do nhân duyên gì mà sinh ra “minh” và “vô minh”? Có phải do lực hoạt động nội tại bên trong, tức là bản chất của tánh biết cũng là động, chứ không yên tĩnh như một mặt nước hồ thu nên mới có “thái cực sinh lưỡng nghi” và rồi thành ra “pháp giới trùng trùng duyên khởi”. Nếu đúng là có lực hoạt động nội tại ấy chi phối làm nhân duyên, xin sư ông khai thị thêm cho con về sự vận hành tự nhiên này. Liên hệ với cuộc sống thật đang diễn ra, con nhớ trong kinh có nhắc đến “do một niệm bất giác” và sinh ra “minh” và “vô minh”. Con thấy khi sống mà mất đi tỉnh thức thì liền xuất hiện tam tâm: quá khứ, hiện tại, vị lai và tứ tướng. Từ đó mới trôi lăn trong luân hồi của sinh, hữu, tác, thành. Vậy “niệm bất giác” có liên quan gì đến lực nội tại gì ở câu hỏi phía trên của con không ạ? Câu hỏi của con ngô nghê và nặng nề kiến chấp, con cũng dùng những danh từ Phật pháp không được chính xác, chỉ nghĩ sao viết vậy; mong sư ông hoan hỉ khai thị cho con. Con xin cảm tạ sư ông.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông, Trước tiên con xin được thành tâm cung kính đảnh lễ sư ông lần thứ nhất, lần thứ nhì, lần thứ ba. Thưa sư ông, sau khi con nghe bài pháp sư ông giảng về “câu sanh vô minh”, con rất tâm đắc và xúc động. Qua đó, con thấy được tất cả những đau khổ, bất mãn mà pháp mang đến cho con trong cuộc sống cũng theo nguyên lý: “thái cực sinh lưỡng nghi”. Không có chất liệu khổ thì cũng không có giác, hay “phiền não tức bồ đề”, chính những điều tưởng chừng đối lập nhau lại thành tựu cho nhau. Nếu không thể dũng cảm đối diện và chấp nhận để học ra bài học của mình thì thật là uổng phí sự “tận tụy” của pháp đã ứng ra. Mỗi bài pháp sư ông giảng đều thấu đến tận tâm can con, con không biết nói sao để diễn tả sự may mắn, thiện duyên to lớn là được biết và nghe pháp của sư ông. Con kính chúc sư ông sức khỏe luôn an hảo để tiếp tục dìu dắt chúng con: “giúp chúng con điều chỉnh chánh kiến trong biển Phật pháp mênh mông, sâu thẳm và vi diệu”. Một lần nữa con xin cung kính đảnh lễ sư ông!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời