Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: tâm tham

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy. Thưa thầy con xin chia sẻ pháp với các bạn có nhiều tâm sân. Tôn trọng tâm sân. Tâm sân chỉ là biểu hiện của thái độ phản ứng nội tâm. Cho nên nó có lý do để sinh khởi, vì vậy khi sân khởi thì cũng là chuyện bình thường. Chuyển hóa tâm sân thì phải thấy rõ sân. Thấy rõ sân thì không phải là cái thấy của lý trí biết mình đang sân vì cái “mình” vẫn còn là cái ta có hiện hữu vi tế trong cái biết. Mà tánh biết sẽ tự thuần túy biết, sẽ tự cảm nhận tự nhiên mà không cần cái ta phải thế này hay phải thế kia. Nhờ vậy mà cảm thông cũng từ tự tánh ứng ra, biết rõ phải hành xử thế nào cũng từ tự tánh ứng ra mà không cần cái ta lập trình thiện hay bất thiện. Do con đang sống trong hoàn cảnh có nhiều người kì lạ, làm những chuyện trái với điều kiện sống bình thường chứ chưa nói đến đạo hay chân đế. Nhờ vậy con học ra được nhiều bài học mới mẻ. Lúc đầu con tranh luận đúng sai nhưng kết quả không đi về đâu (không giúp được gì cho mình và cho người, cục diện vẫn vậy). Nhờ thấy ra con không còn tranh luận đúng sai nữa nhưng khi mắt thấy, tai nghe, ý biết thì tâm sân liền sinh khởi rồi diệt chứ không tạo tác và tất nhiên là tập khí cứ luân hồi (khởi lại) lúc hữu sự cũng như vô sự. Rõ ràng sân đang giúp tánh biết phát huy và giúp cho tướng biết thanh tịnh trong sáng. Khi thực sự hiểu rõ thì vấn đề vô cùng đơn giản. Với cái sân nơi chính mình thì tánh biết tự thấy, tự cảm thông, tự cảm nhận trọn vẹn mà không có cái ta khởi lên là được. Với cái sân nơi người khác thì tùy trình độ tâm nơi mỗi người. Với người sai mà trong hoàn cảnh thực sự cần thiết và họ có thể hiểu được thì nói với họ với thái độ không sân, chân chính, chia sẻ. Với người quá nặng thành kiến và quá mê mờ thì khi thực sự cần thiết thì chỉ còn cách là làm những việc đáng lý ra họ phải làm với tâm vô ngã tự ứng (chú tâm, thận trọng, quan sát) mà không vì gì cả, cũng không để được gì cả (thuận pháp). Khi con chia sẻ những dòng này con biết là chi li quá không cần thiết, con cũng biết là khó mà ứng dụng. Mà đúng nhất là mỗi người chỉ cần trở về với chính mình, với chính hoàn cảnh sống của chính mình mà khám phá ra sự thật là được. Vì thấy đúng thì sẽ sống đúng. Con thành kính tri ân thầy. Con chúc thầy luôn mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy, Thầy cho con hỏi khi tưởng khởi lên, mình thấy được thì có nên buông ra không ạ? Vì khi có tâm tham khởi lên, nếu có tưởng thì mình dễ chạy theo nó.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy, thưa thầy cho con xin phép hỏi một việc này. Con vẫn ham thích chạy theo danh tiếng, thích phô diễn. Mỗi lần con định phô diễn điều gì, con thường khổ não vì cảm thấy không đúng, nhưng nếu không phô diễn thì không thỏa mãn cái tâm tham này. Như vậy, con cứ dằn vặt, hoặc là thực hiện rồi kiểm điểm, hoặc là chịu đến lúc quên đi tham muốn đó. Vậy có cách nào để con có thể điều chỉnh tốt hơn, mong thầy chỉ dạy!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy, Thầy cho con hỏi thế nào là tục sinh bằng tâm tam nhân ạ? Tâm nhị nhân là như thế nào ạ?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính, Tâm con đã khá hơn nhiều rồi ạ. Thưa Thầy, công việc của người đời là để kiếm thu nhập. Nhiều chương trình đưa ra để tăng doanh số thường để mọi người cạnh tranh và thi đua với nhau. Con không biết việc dẫn dắt một tổ chức dựa theo kiểu như vậy có làm tăng trưởng lòng tham của mọi người hay không? Con nghĩ đó là một trong những nguyên nhân sâu xa khiến con chần chừ trong công việc. Việc khơi gợi và làm tăng trưởng lòng tham ắt hẳn là việc không tốt. Mặc dù lòng con không gợn chút gì, nhưng mọi người thì lại rất sôi động xung quanh những chương trình đó. Câu chuyện về người diễn viên hài nghĩ rằng khi chết sẽ được lên Hý Tiếu Thiên nhưng được trả lời sẽ bị đoạ địa ngục cứ ám ảnh con mãi. Con phải làm sao hả Thầy? Con đọc mấy câu về Dịch Lý. Con không hiểu lắm, nhưng con biết cách tính để gieo quẻ Dịch. Nhiều lúc hỏi, quẻ Dịch ra đúng lắm Thầy ạ. Nhưng nhiều lúc thì con chịu thua, không thể hiểu được quẻ nói gì, mà cũng chắc quẻ muốn giấu không cho mình biết duyên cơ. Con xin cám ơn Thầy. Và kính chúc Thầy năm mới được nhiều bình an.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, Sáng nay con vào mục Hỏi Đáp thì có câu hỏi của một bạn về việc bạn băn khoăn giữa việc tranh, tham và không tranh, không tham. Con thấy mình cũng có băn khoăn giống bạn nên đã đọc kỹ phần trả lời. Trong phần trả lời, Thầy có nói đến không tham ưu, không thủ xả và thái độ nhị nguyên. Con là người mới tìm hiểu Phật Pháp nên không chắc mình hiểu đúng những khái niệm này nên con kính mong Thầy có thể giải thích rõ hơn giúp con. Con xin lỗi nếu như những thắc mắc của con đã được Thầy giải đáp trong các phần trả lời trước đây và xin Thầy chỉ giúp con việc tìm lại các phần trả lời này như thế nào. Con cám ơn và kính chào Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính! Dạ thưa thầy, con đọc câu hỏi ngày 14/07/2015 của một bạn đạo, “Sư nói, Thận trọng, chú tâm, quan sát là một cách tu mà theo đó mình đang sống trong thực tánh chân đế (sống trong cái thực hoàn toàn, tức là sống trong đạo đế và diệt đế). Thưa Sư! Như vậy, so sánh khi một người ăn trộm họ cũng thận trọng khi đi bước chân nhè nhẹ, chú tâm nghe ngóng, và quan sát hoàn cảnh khi đột nhập vô nhà người ta… thì có gì khác hoàn cảnh tu thưa Sư?” làm con nhớ đến một câu chuyện đã từng đọc. Có một tên trùm ăn trộm, muốn cải tà qui chánh nên tìm đến một vị Sư nọ xin tu. Vị Sư truyền 5 giới và bắt anh ta giữ 5 giới. Sau một thời gian, anh ta lại trộm cắp. Sư phụ không chấp nhận và anh ấy tìm một vị Sư khác xin tu, vị này cũng truyền 5 giới rồi khuyên anh ta giữ 5 giới. Một thời gian sau anh ta vẫn trộm cắp trở lại… thế là chia tay vị thầy thứ 2. Ngồi trong ngôi miếu nhỏ với tâm trạng buồn chán cho chính mình thì anh có duyên gặp vị Sư thứ 3 vào miếu trú mưa. Qua hồi lâu trò chuyện anh ấy thấy mình rất hợp với vị Sư này nên kể hết mọi chuyện với Sư, và xin được theo Sư để tu tập, nhưng chỉ thọ 4 giới thôi, còn giới “không trộm cắp” thì xin không thọ vì anh ta không thể bỏ tính trộm cắp. Vị Sư hiền từ nói: “Ta chấp nhận với một điều kiện, khi con đi trộm cắp, lúc lấy đồ người ta thì phải “biết mình đang đi trộm cắp”, con có làm được không?” Anh ấy mừng rỡ và nói con làm được! Thế rồi anh ấy đi trộm cắp, trước khi và trong khi trộm cắp anh ấy nhớ lời Sư phụ “biết mình đang trộm cắp”. Trộm được một vài vụ rồi anh ấy thấy mình không thể trộm cắp được nữa, anh ấy “ngộ” ra, chạy về ôm chầm lấy sư phụ mà khóc! Sư phụ chỉ cười! Qua câu chuyện này con thấy, khi trọn vẹn chú tâm quan sát, trở về trọn vẹn với cái toàn thể (thân tâm cảnh) như nó đang là thì “tâm Tham” (trộm cắp) tự động bị mất năng lượng (như bị mất điện) liền biến mất và nó là một ảo tưởng không thật! Con xin chia sẻ câu chuyện này với bạn đạo, xin Thầy chỉ dạy thêm cho con! Con cảm ơn Thầy, chúc Thầy luôn mạnh khoẻ!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời