Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: quan sát

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, Con cám ơn thầy đã trả lời câu hỏi của con. Con vẫn biết mình thường hay lí giải, nhưng thay vì đào sâu như trước đây thì con bỏ rơi ý tưởng đó ngay khi vừa chợt nhớ lời thầy “đừng lí giải, chỉ thấy thôi”. Con đã đọc và hiểu phần 2 câu trả lời của thầy, nhưng đó không phải là ý câu hỏi của con, tại con hỏi không rõ ràng, nay con xin hỏi lại, mong thầy chỉ cho con. Câu hỏi của con là “thầy có dạy, trong 4 pháp trợ tâm, có 1 pháp là quán sự chết”, vậy cách quán này ra sao? Xin thầy chỉ dạy rõ ràng dùm con. Con không tìm nguyên nhân của sự “sợ chết”, vì nếu con tìm thì cũng là trau dồi thêm cái biết của bản ngã mà thôi, con muốn biết cách để sử dụng nỗi sợ hãi của mình thành bài học quí giá. Theo lời thầy nói, “lặng lẽ quan sát nỗi sợ và cảm xúc….” thì sự việc đó chưa đến, mà ta thấy điều này, điều kia, phải chăng tất cả đều là sản phẩm của tưởng? của lí giải? Ngược lại cái thấy “như thật” vì ngay đây và bây giờ đâu có gì để quán? Con xin cám ơn thầy thật nhiều. Tên học trò ngu ngốc của thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, trọng kinh Tứ Niệm Xứ, ở Niệm Thân, Đức Phật dạy nhiều đối tượng tử thi mà hành giả cần quán để chứng ngộ giải thoát. Vậy bạch thầy, đối tượng tử thi mà hành giả quán nơi chính bản thân mình có thực tánh pháp hay không, và đối tượng tử thi lúc ấy cũng đâu phải ở hiện tại (vì hành giả chưa chết) thì phải thấy như thế nào mới đúng thực tánh pháp được. Kính xin thầy bi mẫn giải thích, con thành kính đãnh lễ tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Con đang hành theo pháp Thầy chỉ dạy chú tâm quan sát trên thân thọ tâm pháp này. Sao con càng hành thì con càng thấy rõ phiền não phát sanh lên, lúc trước cũng có phiền não nhưng không thấy rõ như bây giờ, phiền não phát sanh lên liên tục. Có những lúc tâm con cũng khó chịu với những phiền não này. Mỗi lần tâm khó chịu với phiền não thì con tự nhắc nhở tâm đó là pháp phát sanh lên thì sự khó chịu đó dần dần lắng dịu xuống. Như vậy là sao vậy Thầy con không hiểu. Mong Thầy chỉ dạy cho con với, con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Khi đi ngủ con quán tử thi: thấy thân này chết đi, người nhà kêu khóc xung quanh, thân xác thối rữa, tàn hoại, v.v… Việc quán này làm con đi vào giấc ngủ rất ngon. Tuy nhiên có điêu con băn khoăn muốn hỏi thầy vì khi học thầy, con được nghe thầy dạy là “quán là thấy ra sự thay đổi chứ không phải là nghĩ về sự thay đổi”. Như vậy cái quán tử thi mà nghĩ về sự chết của mình, phải chăng là Tưởng? Như vậy có lợi ích không khi quán tử thi như thế? Nhưng thực tế, con thấy có lợi ích là giấc ngủ ngon và sâu, đồng thời ngã chấp cũng giảm thầy ạ. Cảm ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Mấy hôm nay nhận được tin hãng con làm trong vòng 2 tháng nữa sẽ hết việc con rất bồn chồn lo lắng, nhiều lúc con tự trách mình là năm ngoái khi tình hình của hãng không tốt lắm thì tại sao con lại không lo kiếm việc khác trước để đi sớm. Con biết là sự lo lắng của con là vô lý, là do lòng tham mà ra vì mọi thứ đều là vô thừơng mà con lại bắt nó đứng yên không thay đổi và con lo lắng vì sợ mất nó. Bây giơ thì mỗi khi bồn chồn lo lắng thì con chỉ ngồi yên quan sát nó. Quan sát môt lúc thì con thấy nó hết, nhưng một lúc sau thì xuất hiện trở lại. Con cảm thấy mệt mỏi vì sự căng thẳng. Con kính mong thầy chỉ cho con vài điều để con có thể làm tốt hơn trong tình huống nay. Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Con có giác quan rất thính, nhưng đó là nỗi khổ của con, vì nó làm con không thể ngủ được khi có tiếng động gì dù rất nhỏ vẫn làm con bị tỉnh giấc bất ngờ. Con đã đọc qua câu trả lời của thầy cho một bạn có câu hỏi tương tự, nhưng con vẫn không thể đưa tánh nghe quay vào bên trong được vì tiếng động đó quá bất ngờ. Xin thầy cho con lời khuyên. Còn một việc nữa con cũng cảm thấy bế tắc trong chuyện thực hành là, khi mình để cho tâm sân của mình cứ bộc phát để quan sát mà không kềm nén thì tâm sân ấy lại quá dữ dội, kinh khủng và để lại hậu quả khó lường. Như vậy, thật ra để cho các tâm cứ thế sanh khởi để quan sát là nên hay không nên? Xin thầy dạy con cách thực hành đúng đắn vì có những lúc khó mà quan sát một cách trong sáng được. Con kính tạ ân thầy đã chỉ dẫn con đường tu tập cho con! Con xin chúc thầy những điều tốt đẹp nhất!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, cho con xin phép hỏi ạ. 1. Chuyện kể về 10 vị Phật tương lai trong đó có đức Phật Di Lặc có nằm trong Tam tạng kinh điển của Phật giáo Nguyên Thủy không? 2. Con đọc thấy trước đức Phật Thích Ca còn có 3 vị Phật trong kiếp trái đất này. Điều này có vẻ không đúng với kiến thức khảo cổ. Con hơi khó hiểu về vấn đề lịch sử như vậy. 3. Trong Mười tưởng cần thực tập Tăng Chi Bộ Kinh, Chương Mười Pháp, Phẩm Tâm Của Mình. Mong thầy giải thích con chữ tưởng có nghĩ là thế nào? Có phải là suy nghĩ về sự vô thường vô ngã sau khi quan sát thân tâm mình? 4. Thưa thầy, có khi tự dưng con thấy được suy nghĩ và những nỗi buồn nó vô ngã, con rất vui vì việc đó. Cảm giác thật rõ ràng nhưng sau vài ngày sự hiểu đó nó biến mất. Như vậy đó cũng chỉ là một trải nghiệm thôi phải không ạ? Con cảm ơn thầy. Con chúc thầy mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Thầy giảng quán thân thọ tâm pháp là phải sống với nó chứ không phải là có cái ta đứng ngoài quan sát nó. Xin Thầy giải thích và cho ví dụ cụ thể cho con dễ hiểu. Xin cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thưa Sư, Con là một người Phật tử, từ nhỏ con đã đọc nhiều kinh sách. Con đã tu tập theo phương pháp quán chiếu tâm nhiều năm nay. Phương pháp của con là quán chiếu tâm trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống hằng ngày. Cách đây một năm, con chợt ngộ ra rằng: Tâm là một trạng thái vắng lặng, không hình tướng, không thiện không ác; và con nhận thấy rằng tâm trong sáng có nghĩa là tâm nhận biết ngay lập tức những hình tướng, vọng tưởng của các pháp ở trong và ngoài tâm. Khi tâm con nhận biết như thế, nó liền trở lại trạng thái an lạc. Con tiếp tục quán chiếu nó trong một năm nay, con hiểu ra thêm rằng, sự thực tập tỉnh thức hay chánh niệm sẽ giúp cho ngũ uẩn không có điều kiện phát khởi khi ta đối diện với các pháp. Hiện nay, con rất vui mừng vì trực ngộ của bản thân về vấn đề này. Gần đây, con có gặp một vị thầy theo Phật giáo Tây Tạng. Con có hỏi thầy về những hiểu biết của con về vấn đề này. Thầy nói: “Sự thấy của con chỉ mới ở ngoài da thôi. Cần phải nhận rõ vấn đề cho tới xương tới tuỷ”. Con có hai vấn đề muốn hỏi Sư: – Nhận rõ vấn đề tới xương tới tuỷ có phải là giữ chánh niệm luôn luôn hiện diện trong từng sát-na? – Hay là mình để tâm trong trạng thái bình thường. Khi tiếp xúc với các đối tượng trong và ngoài tâm, thì mình liền khởi chánh niệm; bởi vì có một vị thiền sư nói rằng: “Không sợ vọng khởi, chỉ sợ giác chậm”. Con rất mong được sự trả lời của Sư. Kính Chúc Sư luôn luôn An Lạc.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời