Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: pháp

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy! Một giọt nước ở trong đại dương thì ai cũng hiểu, nhưng cả đại dương ở trong một giọt nước lại là điều không dễ gì hiểu được. Thưa Thầy, Khi tâm ta bung ra phủ trùm lên cả không gian và thời gian thì đó là “cả đại dương ở trong một giọt nước” có phải không ạ? Kính xin Thầy hoan hỉ chỉ dạy! Con thành kính đảnh lễ Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Xin Hoà Thượng giải thích câu “Nhất thiết duy tâm tạo” giúp con rõ.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy phần lớn bức thư con gửi thầy đã trả lời. Tuy nhiên vẫn còn những điều con chưa rõ: – Đạo Phật vốn rất rõ ràng, rõ như một ngành khoa học. Nếu ai theo đúng cách mà đức Phật đã hướng dẫn thì sẽ đến nơi ngài đã đến. Vậy xin thầy cho con biết trong đời này có ai theo lời Phật, Chư tổ dạy mà đã đến nơi tâm thái mà các ngài đến chưa? – Con đã đọc nhiều tác giả như kinh của Phật Thích Ca, Pháp Bảo Đàn kinh, những sách bài giảng của tác giả Osho, Krisnamurti, Eckhart tolle, Duy Tuệ, Tuệ Hải. Mỗi tác giả đều giúp con giải toả một vài vấn đề chưa rõ. Nhưng trong mỗi tác giả đều chưa thoả mãn cho con vài điểm. Con nghĩ đến những hành giả như con, thực tâm muốn tìm đạo, thì thực là vấn đề khó, vì giữa rừng kinh luận nhiều vô kể phải đọc sách, kinh nào, từ đâu. Giữa quá nhiều tác giả phải nương dựa vào tác giả nào. Hay phải như Phật nói, phải tựa vào chính mình. Nhưng tựa vào mình, thì mình có nhiều điểm chưa đúng, như vậy có phải chăng? Riêng con tin rằng, bên ngoài mình còn có những lực vô hình, không biết gọi bằng gì. Nhưng theo con họ vẫn theo tất cả mọi chúng sinh, trong đó có con. Họ giúp con tiếp xúc từng người, từng sách, từng bạn hữu, từng hoàn cảnh để dần dần con biết được đâu là con đường để trở về quê cũ. Nếu đúng vậy hôm nay có duyên gặp thầy xin thầy khai ngộ cho con. – Chân thành cảm ơn thầy đã có những nhận xét về con. Nhưng con tự nghĩ mình vẫn loay hoay mãi mà còn đứng ngoài cửa rào. – Với lòng thật tâm muốn tìm lại và sống với Phật tánh, bản tánh vốn có, xin thầy hướng dẫn cho con qua email hoặc thầy cho con cơ hội để tiếp xúc với thầy học hỏi ở thầy, những kinh nghiệm mà thầy đã đi trên đường đạo để bây giờ thầy được như ngày hôm nay. Con chân thành cảm ơn thầy. Chúc thầy nhiều sức khỏe để giúp đỡ mọi người theo như ý nguyện của thầy. Con.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch sư ông, Con xin thành tâm cảm tạ sư ông đã từ bi chỉ dạy con qua câu trả lời ngày 16-4. Thưa sư ông, dù hôm đó con – với một tâm trạng băn khoăn và bối rối (có lẽ là do thiếu chánh niệm) đã hỏi sư ông về việc ra một quyết định. Nhưng con đã đọc qua nhiều câu hỏi trên mục hỏi đáp và con cũng cảm nhận được, sư ông sẽ không ra một quyết định giúp Phật tử bao giờ. Theo con nghĩ, bởi lẽ sư ông tự tại trong tỉnh giác sẽ thấy rằng vấn đề không phải là quyết định như thế nào mà là sự phân vân, hoài nghi của bản ngã. Ngay khi đó là vô minh thì tìm cách giải quyết vô minh lại càng đi xa trong sự mê mờ. Khi tâm con rỗng lặng tự nhiên, con thấy trong các oai nghi: đi, đứng, nằm, ngồi, thấy, nghe… dù vắng mặt cái tôi thì vẫn được thực hiện chính xác và hoàn hảo. Có thể đối với con hoặc một số Phật tử mới hiểu đạo, sự băn khoăn để đưa lý vào sự là không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Và con phát hiện ra khi con muốn áp dụng những nguyên lý học được vào cuộc sống là đã có bản ngã xen vào làm mất đi sự trôi chảy tự nhiên của pháp. Nói đến đây con chợt nhớ đến điều sư ông từng dạy: “thật ra thì chỉ có pháp tự tu, chứ không có ai tu cả”. Nếu con chỉ giữ tâm trong sáng, rỗng lặng, chánh niệm, tỉnh giác trong hành động thì khi đó dù ra quyết định gì đi nữa cũng là ứng với điều kiện ngoại duyên mà làm. Và khi đó thì con không còn nhớ được những điều sư ông dạy nữa, không nhớ đến Phật, Thánh hay nguyên lý nào để dựa vào nữa. Ví dụ khi con nghe tiếng nước chảy, khi đó dù không có cái tôi tính toán đúng sai, nên hay không nên, con vẫn biết và hành động ứng ra lập tức là đi vào kiểm tra để khóa nước lại. Hoặc giả trong cuộc sống, khi những ngoại duyên đưa đến khiến tâm phải đưa ra quyết định để giải quyết thì cứ ngay đó mà làm một cách khách quan. Nếu như ngay đó mà dừng lại suy tư, tính toán, kẹt giữa đúng sai thì dù ra quyết định gì đi nữa cũng sai với pháp đang vận hành tự nhiên. Thưa sư ông, vậy có phải chỉ cần chánh niệm để nhận ra cái tôi ảo tưởng khi nó bắt đầu bép xép muốn xen vào thôi? Còn hành động hay quyết định thế nào cứ để cho tánh biết ứng ra hồn nhiên là được? Và hãy tin vào quyết định hồn nhiên, khách quan khi chưa có bản ngã xen vào nghĩ đúng nghĩ sai của tánh biết, vì tánh biết hoàn toàn có khả năng giải quyết mọi vẫn đề của pháp, không phải đúng nhất mà là phù hợp nhất tại thời điểm đó? Còn một điểm nữa là tánh biết khi ứng ra giải quyết hay hành động thì đó là hậu đắc trí (vì đã hàm chứa kinh nghiệm, kiến thức tích lũy được). Vì con thấy nếu một em bé chưa hiểu gì thì khi nghe tiếng nước chảy sẽ không tự biết đi tìm vòi nước để khóa lại. Điều này chỉ được học và tích lũy trong vô thức như một kinh nghiệm và khi cần sẽ tự ứng ra. Còn khi không có gì để hành động hay giải quyết thì tánh biết sẽ trở về trạng thái rỗng lặng, trong sáng tự nhiên của vô sư trí? Nếu dùng khái niệm để nói thì vô sư trí là thể, còn hậu đắc trí là dụng; chúng không một mà cũng không khác. Con xin cung kính đảnh lễ sư ông. Xin sư ông từ bi khai thị thêm cho con!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính xin được trình hỏi Thầy về trường hợp của con. Sau một thời gian rất dài nghe pháp, đọc trong mục hỏi đáp và hai cuốn sách “Sống trong thực tại” và “Thực tại hiện tiền”, cho đến thời gian gần đây con luôn tỉnh thức quan sát thân tâm trong từng phút giây của cuộc sống. Như lời Thầy dạy, con chỉ quan sát thôi, không xen vào thích thú hay chán ghét, không lấy làm kinh nghiệm hoặc lưu giữ, mỗi sự việc dù giống nhau nhưng con cảm nhận mỗi lần xảy ra là mỗi lần khác nhau Thầy ạ. Nhưng thời gian gần đây con băn khoăn tự hỏi, vậy học đạo theo ý thầy chỉ dạy như vậy thì quá đơn giản phải không? Rồi con mày mò đọc thêm kinh điển này nọ, nhưng con cảm thấy không hiểu gì thầy ạ, đôi khi làm rối thêm cuộc sống vốn vẫn cứ xảy ra theo quy luật của nó. Vậy con kính hỏi thầy rằng trường hợp của con nó như thế nào? Con có cần phải học thêm hay cứ ngay nơi thực tại mà thấy mọi việc xảy ra, cảm nhận và không tham ưu làm gì? Kính xin Thầy từ bi chỉ pháp.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, kính xin Thầy hoan hỷ dạy cho những điều sau đây: 1. Có chúng sinh hữu hình hay là có cả chúng sinh vô hình và hữu hình? 2. Khi Phật thuyết kinh chỉ có chúng sinh hữu tình, hữu tướng nghe hay là có cả những chúng sinh vô tình, vô tướng cũng cảm nhận được (dù không qua ngũ căn)? 3. Vì có vọng thức nên con người từ cái vọng thức này mà làm ra chủ nghĩa duy tâm. Nền tảng của vọng thức là chân tâm, vì là chân tâm nên không vướng mắc ở bất cứ chủ nghĩa nào. Nếu lấy cái tâm vọng này để giải thích tất cả mọi sự tướng và cảm nghiệm của chúng sinh thì đó có phải là một sự thiếu sót lớn lao? Trong khi đó, dựa vào đâu để xác quyết những cảm nghiệm này là từ vọng mà có, nếu nói rằng tất cả những cảm nghiệm đều là vọng tưởng thì trong kinh đã không nói đến “cảm ứng đạo giao nan tư nghì”? 4. Vì nhân duyên, quả nghiệp đưa đẩy, một chúng sinh hữu tình bị người thế gian giam giữ trong tù ngục, thì chúng sinh vô hình có bị giam giữ ở một nơi tù ngục nào đó không? Nói tóm lại, có địa ngục không? Nếu nói rằng địa ngục do tâm tạo thì tâm chỉ tạo những điều ngũ căn cảm nhận được (hữu tướng) hay là tâm tạo được cả những điều mắt thường (chưa chứng thiên nhãn) không thấy được? 5. Sắc là do tâm tạo, như vậy cái vô sắc có do tâm tạo không? Nếu không thì tại sao trong tam giới có cõi vô sắc? Nói tóm lại, cái gì không thấy bằng mắt thường không có nghĩa rằng cái đó không hiện hữu, có đúng không? 6. Vọng tâm tạo được vọng tâm thì vọng tâm cũng tạo được huyễn sắc. Huyễn sắc này chỉ có mặt trên thế gian hay là có mặt ở những chỗ phi thế gian khác? 7. Kinh nói có chư thiên, quỷ, thần, a-tu-la… Người thế gian với mắt thường không thấy những chúng sinh này hình dáng ra sao. Như vậy có chư thiên, quỷ, thần, a-tu-la không? Kính xin Thầy từ bi trả lời riêng rẻ từng câu hỏi theo thứ tự để Phật tử dễ theo dõi. Xin tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Xin sư giảng cho hiểu 2 câu thơ: “Cái Tôi hoàn lại đất trời Trả tôi mặt mũi muôn đời chưa sinh.” Xin cám ơn sư.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, Trong cách hành thiền minh sát của các Sư Miến Điện thường dạy rằng, trong lúc hành thiền chỉ thấy có danh và sắc chứ không có cái ngã, như vậy có phải đây chính là tư tưởng “ngã không, pháp hữu” của phái Nhất Thuyết Hữu Bộ không thưa Sư? Con kính tri ân Sư.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin cúi đầu đảnh lễ và bày tỏ lòng biết ơn đến Thầy. Từ khi nghe pháp thoại và xem mục giải đáp thắc mắc trong trang web này làm cho con sáng tỏ rất nhiều điều si mê lầm lạc trong việc học Phật Pháp của con. Lúc trước con hay đọc nhiều sách về Phật giáo của nhiều Tông phái khác nhau nhưng sau khi nghe các bài pháp thoại của Thầy con thấy rõ một việc là hằng ngày mình chỉ quan sát thân tâm mình thôi là đang thực hành rồi. Ý nghĩ của con như vậy có chủ quan không Thầy? Một việc khác là khi một người thân trong gia đình mình không chịu lắng nghe những lời khuyên chân thành thì mình cứ để mọi chuyện tùy duyên, vì một người có tập khí dễ sân mà mình cứ nói làm cho người đó càng sân thì tốt nhất là im lặng và quan sát tâm mình cái gì đang khởi lên và mất đi một cách hoàn toàn tự nhiên. Con xin Thầy cho con lời khuyên. Con kính chúc Thầy sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời