Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: pháp thoại

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy. Con xin trình Pháp. Con rất thích nghe thiền sư giảng Pháp. Nhưng không hiểu sao khi nghe mỗi thầy giảng con lại có mỗi tâm trạng khác nhau: an lạc, hạnh phúc, thư giãn thân tâm hoặc thân tâm gần như chìm vào trạng thái thiền định dù con đang nghe rõ từng lời. Lạ ở chỗ: khi con nghe thiền sư chuyên giảng về thiền tứ niệm xứ thì thân tâm con rất thư giãn, đôi khi thấy vô cùng hạnh phúc. Còn khi nghe thiền sư tu thiền định giảng, nhiều lần con có cảm giác tâm bị chìm vào định. Cũng thấy an lạc nhưng cảm giác an lạc này khác hẳn cảm giác an lạc khi nghe giảng vipasana. Con có nghe nói đến từ trường, sóng âm, năng lượng toả ra từ các vị thiền sư rất mạnh mẽ. Nhưng con không gặp, không nghe trực tiếp, con chỉ nghe qua ipad thôi. Xin thầy cho con biết những cảm giác của con như thế là thế nào ạ? Con xin chân thành cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Cách đây mấy ngày có một Phật Tử hỏi Thầy: “… các sơ đồ Thầy lập về Thập Nhị Nhân Duyên và Tứ Diệu Đế v.v.. trong trang nhà này…” Có thể trang sau đây là trang mà Phật Tử nầy đang đi tìm (trong mục Thư Viện: Tóm tắt nội dung các bài giảng trong một khóa thiền của Thầy Viên Minh – Ghi chép: Anh Tuấn): http://trungtamhotong.org/thuvien/index.php?l_id=198

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính thưa thầy! Tuy không đủ điều kiện để được gặp thầy, hàng tuần con vẫn được nghe trà đạo của thầy vào ngày chủ nhật, con biết ơn vì điều đó cho con không đi sai hướng. Cho con hỏi thầy, khi con nghe thầy giảng pháp mà con vẫn nhặt rau hay làm việc khác, như thế là cùng một lúc con phải chú ý tới 2 việc, như thế là không chánh niệm ạ? Nếu khi chỉ đang nghe pháp mà tâm con đôi lúc cũng nghĩ thoáng đến việc khác, rồi khi con mở bài giảng của thầy nghe rồi ngủ lúc nào không biết như thế là không “thận trọng, chú tâm, quan sát” vào việc mình đang làm ạ? Con mong được thầy giảng giải, cũng như mong thầy luôn mạnh khỏe!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy ! Thưa thầy con gặp trường hợp như sau: 1) Khi nghe thầy giảng xong, con không thể nhớ được những gì thầy giảng. Nhưng lạ là nhớ ra khi rơi vào một sự việc thực tế. VD: một cảm giác đau khổ thì tự nhiên lời giảng của thầy xuất hiện như là một động lực để con quay lại nhẫn nại chịu đựng lắng nghe cảm giác đau khổ đó. 2) Khi con cảm thấy lời chỉ dạy của thầy hay quá nên con khởi ý muốn gom góp để nhớ mà sử dụng nhưng ngược lại nó làm con không nhớ nổi. Thậm chí nhiều khi gặp việc gì đó bất ngờ không nhớ được những lời dạy đó. 3) Con cảm nhận rằng con nhớ lời dạy nào của thầy thì đó là bởi vì lời dạy đó dường như đang giống với gì đó có ở nơi con trong một giai đoạn. Khi qua giai đoạn đó rồi tự nhiên con không hề nhớ lại những lời giảng trước đó. Mà tâm bây giờ lại phù hợp với một lời giảng dạy khác. Mong thầy chỉ dạy. Con xin cảm ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con muốn bổ sung thêm một ý: Con vào được pháp cảm nhận những cảm giác, cảm xúc nơi chính mình mà không phản ứng. Nhưng nếu kêu con phải gọi tên như thận trọng chú tâm quan sát, tinh tấn chánh niệm tỉnh giác,… thì lập tức con cảm thấy có sự gượng gạo, phân tách trong quá trình cảm nhận. Có lúc con đã cố thử nhớ lại những lúc mình cảm nhận trọn vẹn thì như thế nào. Nhằm hợp thức hoá nó với tên gọi khái niệm “thận trọng chú tâm quan sát, tinh tấn chánh niệm tỉnh giác,…” nhưng không được. Con thấy được những cảm giác, cảm thọ, những suy nghĩ bên trong nhưng khi con đặt tên cho từng cảm giác đó thì không được. Con thấy cách tu tập của con giống như ngài Huệ Khả chỉ là “liễu liễu thường tri”. – Ban đầu con hiểu để mà vào pháp này là từ lời giảng của thầy như theo một cách tổng quát. Khi con cố gắng tìm hiểu sâu vào chi tiết để hiểu cái thực sự đằng sau từng tên gọi thì cảm thấy mông lung. Dường như con chỉ hiểu hay vào được pháp trên bề mặt tổng quát, còn đi sâu vào chi tiết thì không nổi. Có lẽ do con chưa thực sự thông suốt chính mình và cũng không đủ tài giỏi “thế trí biện tài” để diễn đạt những điều trong nội tâm của mình. Con xin cảm ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Vì chưa thực sự thấy ra được tánh biết là gì để mà nương tựa thực sự nên con vẫn nương tựa vào những lời chỉ dạy của thầy và những vị thiền sư khác. Con thấy rằng có những giai đoạn không vượt qua được thì chỉ nghe đúng một đoạn nhỏ lời chỉ dạy, thậm chí chỉ là một bài kệ thơ của thầy thì con nhẫn nại trước đau khổ để mà đi tiếp được. Rồi khi trải qua được giai đoạn đó, con nhận thấy mình phù hợp với một đoạn văn hay bài kệ thơ khác hơn. Dường như mỗi lời chỉ dạy chỉ phù hợp với từng giai đoạn của người tu tập. Có vẻ như khi rơi vào hoàn cảnh như vậy thì mới cảm thấy thấm thía thực sự đoạn văn hay bài kệ đó. Để rồi khi trải qua qiai đoạn khó khăn và tâm đã bình tĩnh có thể tự đứng được thì khi đọc lại đoạn văn, kệ thơ thì cảm thấy nó không còn cần thiết quá nhiều nữa dù rằng trong giai đoạn khó khăn đó chính đoạn thơ văn đó đã tiếp thêm động lực cho chính mình. Điều này về mặt tâm được hiểu là thế nào thưa Thầy? Con xin cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Sư Ông có một điều này có vừa hiểu ra là, cứ mỗi lần cách một khoảng thời gian con nghe lại những bài giảng pháp của Sư Ông mặc dù đã nghe trước đó thì đều có sự mới mẻ. Đó là bởi vì trước đây con chưa TRẢI NGHIỆM đủ để có thể THẤY RA và con đã hiểu vì sao Sư Ông khuyên rằng cứ nghe hết các bài pháp tới chỗ nào không hiểu thì cứ bỏ qua. Thành kính tri ân Sư Ông. Con chúc Sư Ông mạnh khỏe và bình an !

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con cảm ơn thầy vì thầy đã trả lời cho con những câu hỏi lần trước ạ. Thưa thầy con có câu hỏi này. Con thường vừa làm việc vừa nghe pháp thầy giảng hoặc nghe các bài kinh nguyên thủy. Có khi vừa nấu cơm vừa nhặt rau hay làm việc nhà vừa nghe ạ. Có lúc nghe thì trầm ngâm, có lúc thì suy tư, có lúc vừa nghe vừa cười rất đắc ý, có khi lại tràn ngập xúc động vì nghe và hiểu được điều gì đó. Có những khi con thấy ra được chỉ một vấn đề thì thấy mình rất an nhiên thoải mái nên con thường tranh thủ thời gian để nghe. Nhưng nếu con cố tình ngồi chỉ để nghe hay cố học thì lại trơ trơ ra không hoặc rất ít khi thấy ra được vấn đề mà mình cần để giải quyết. Vậy thầy cho con hỏi là con nên để tự nhiên hay là nên phải theo quy tắc ạ. Con cảm ơn thầy nhiều.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, theo chỉ dẫn của thầy, con đã vào pháp thoại và thư viện của thầy nhưng nhiều đề tài quá. Con xin hỏi thầy con nên bắt đầu từ đâu hoặc thứ tự nào. Con kính cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời