Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nhẫn nhục

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, cho con hỏi là làm thế nào để có thể nhẫn nhịn trước 1 sự vật, sự việc diễn ra không theo ý mình, và cho con hỏi làm thế nào để loại bỏ được tâm cố châp hơn thua (vì tâm con chỉ muốn hơn người mà không muốn thua ai cả). Con dẫu biết đó là sai nhưng con không thể kiêm soát được hành động của tự thân, chỉ khi mọi viêc đã xong con mới thấy mình đã sai khi lại không thể nhẫn được. Con kính mong sư cho con lời khuyên làm thế nào để chế ngự được tâm con trong mọi hoàn cảnh ạ. Con thành kính tri ân!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, lúc con đang thiền hành vào một buổi sáng, tâm lúc ấy rất là trống vắng (rỗng lặng), bất chợt trong đầu con lóe lên chữ VÔ SANH PHÁP NHẪN. Xin Thầy hoan hỷ giải thích cho con hiểu đó là pháp gì, có phải là nhẫn nại ba-la-mật không? Con cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Trải qua gần 1 năm thực hành theo lời Thầy chỉ dạy, thật sự con không cầu mong điều gì cho mình cả. Vì con bệnh nhiều, con thực hành chủ yếu cho thân tâm mình được nhẹ nhàng 1 chút để giảm bớt sự lo âu phiền não. Con không dám cầu cho mình phải chứng đắc cái này cái kia, con không biết lúc nào mình phải ra đi thật sự vì sự vô thường đang rình rập con từng dây từng phút. Nếu ra đi thì mong sao thần trí mình còn minh mẫn và sáng suốt là được rồi, nên con lúc này thường chánh niệm để mình được trọn vẹn với chính mình. Thỉnh thoảng con cũng còn hơi sợ nhưng con thấy nỗi sợ này so với lúc trước thì đã giảm đi hơn phân nữa rồi, con cũng rất vui với pháp mình đang hành. Vì thế con thường nhắc nhở chính mình không nên dễ duôi nữa vì vô thường không biết đến với mình lúc nào đây, cho nên con không dám lơ là với chính mình nữa. Trong nhà con ngoài mẹ con ra thì con chỉ biết tâm sự với Thầy vì giờ đây con chỉ thích nói chuyện về đạo. Còn những chuyện khác con không muốn nói vì càng nói thì chỉ gây thêm phiền não mà thôi. Không phải con trốn tránh mà dường như con không biết nói gì nữa. Ngoài thì giờ lo cho con cái và vợ ra thì con chỉ biết tập trung vào sự tu tập của con. Vì 2 đứa con của con là do con tạo nên giờ cũng phải chăm lo cho chúng thành người. Nhiều lúc vợ chồng con thường nói chuyện không hợp nhau, lúc trước hầu như gây lộn tối ngày, nhưng từ khi con tìm thấy con đường mình đi thì con không hề sân hận nữa, những chuyện không vừa lòng thì con lặng lẽ bỏ đi chỗ khác cho êm đi. Nếu li dị thì quá tội nghiệp cho con cái về sau này. Nếu có cha thì không có mẹ, có mẹ thì không có cha, chúng sẽ hư hỏng thì rất tội, chính vì thế nên con phải nhịn, chỉ nhịn là con đường giải quyết tốt nhất con nghĩ như thế. Con xin cám ơn Thầy đã lắng nghe sự tâm sự của con.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy! Con xin phép được nghe Thầy khuyên bảo vài câu giác ngộ. Con cùng một người bạn tri kỷ đã đi qua bao nhiêu khó khăn. Con cũng đã sống hết lòng hết dạ với họ và hy sinh vì họ rất nhiều. Nhưng khi họ tìm được một người họ cần hơn thì lại sẵn sàng gạt bỏ con. Con tự nhủ đó là mình vừa trả xong một kiếp nợ. Con và người bạn đó đều là Phật Tử, ăn chay niệm Phật. Họ là người tốt nhưng ngoại trừ việc đối xử tốt với con. Gần con, họ để lộ bản tính xấu nhưng với tất cả mọi người, họ khoe những điều hay. Con không muốn khổ não nên đã buông xuống. Nhưng con muốn hỏi Thầy rằng vì sao những người như vậy cuộc đời họ luôn trải đầy hoa hồng, còn với những người sống tốt và thật lòng luôn chịu nhiều thua thiệt? Con không u mê cũng không chấp niệm, con dù đã giác ngộ được Luật Nhân Quả nhưng tổn thương trong lòng vẫn còn. Con mong Thầy soi đường dẫn lối giúp con. Con xin chân thành cảm ơn Thầy rất nhiều!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lể Thầy! Con buông xả tất cả. Người hại con con cũng vui vẻ, nói xấu con con cũng chấp nhận, ngay cả bán danh dự con con cũng để thế không thanh minh, mọi chuyện đến với con giờ rất bình thường, con luôn sống với khẩu hiệu “Chấp nhận kẻ độc tài, độc đoán; làm bạn người không có tính người” con sống trong im lặng can chịu và lặng lẽ chấp nhận tất cả. Nhưng người thân bên con lại khuyên phải lên tiếng, đạo Phật không áp dụng đúng hết trong cuộc sống, kìm nén chịu đựng như vậy không tốt, có người lại bảo con đi tìm nguồn gốc nguyên nhân… nhưng con lại thấy đều vô nghĩa, cứ để mọi chuyện như vậy ai làm gì thôi kệ, việc con con làm. Con sống như vậy có đúng không Thầy?

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Namo Buddhaya! Đầu tiên con gửi lời vấn an đến thầy ạ! Kính thưa thầy cho con được hỏi: Sự nhẫn nhục đến mức độ không chịu đựng được nên có những lời nói và hành động không kiểm soát được thì đấy có phải bản ngã cố gắng dằn lòng để chịu đựng không? Đó có phải là nhẫn nhục không? Muốn có sự nhẫn nhục thật sự thì phải làm thế nào? Kính mong thầy chỉ giáo. Con vô cùng tri ân công đức bố thí Pháp của thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính gởi Thầy. Bấy lâu bận việc nhiều bề nên con không kịp viết thư và học hỏi thêm, nay có chút thời gian và nhận được thư pháp do Thầy biên soạn tâm con vô cùng hoan hỷ, nhưng vì còn nặng vô minh chưa hiểu thông hết ý nghĩa sâu sắc, mạo muội kính thỉnh tôn ý và lời chỉ giáo của Thầy sẽ là hành trang cho chúng con trên con đường giác ngộ giải thoát. Con xin hỏi, phân biệt: 1. Nhẫn nhục bằng trí tuệ và nhẫn nhục không trí tuệ; 2. Kiên nhẫn trí tuệ và kiên nhẫn không trí tuệ. Kính chúc Thầy thân tâm thường lạc.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời