Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Hôm nay chủ nhật, rảnh rỗi nên con muốn tâm sự với Thầy ít điều. Sau một thời gian học và hành Phật pháp, tới giờ là được 7 năm rồi kể từ lúc con học lớp 10 con thấy Phật tổ Thích Ca thật vui tính. Ngày mới học Phật thì con sợ mấy cái quyển truyện nhân quả báo ứng nào là địa phủ có đầu trâu mặt ngựa tra khảo, nào là vạc dầu sôi đun người xấu, nào là cắt lưỡi xẻ thịt kẻ ác. Khi gặp được Phật học cơ bản thì sáng tỏ nhiều điều hơn nhưng nhiều khái niệm và phân biệt thiện ác quá, mặc dù nhân quả lúc này khoa học và chân chính hơn mấy quyển truyện hù dọa con nít kia. Rồi tiếp đến con chết chìm trong những luận văn kiến giải của mấy vị “biết” Phật pháp. Những lí luận của mấy vị “trùm lí luận” với đủ thứ trên trời dưới đất mới nghe qua thì hay lắm mà ngẫm lại chắc chắn chả có ai trong số đó có kinh nghiệm thực chứng, giờ nhìn lại con thấy họ như bị thần kinh dạng nhẹ. Cái khoảng thời gian chết chìm này khá dài. Sau đó con gặp Thiền tông, con chuyển sang thực hành chứ không lí luận siêu hình không thể kiểm chứng nữa. Mới đầu con Thiền kiểu ức chế, kìm hãm vọng tưởng không cho nó sinh để đầu óc trống không. Cái kiểu thiền này cũng có chút lợi ích nhất thời vì nó giải tỏa được phần nào stress, tiêu được ít tập khí và ngộ được ít điều. Khi đấy con lại bị dính mắc vào kiểu thiền đó. Cứ như vậy cho tới khi con lạc vào “khẩu đầu thiền” khi mới thực hành được có chút ít kết quả. Năm nhất đại học con gặp được Thiền Phái Trúc Lâm, “Chỉ thẳng chân tâm” của Thiền Sư TT. và Kinh Lăng Nghiêm. Lúc này con vỡ lẽ và tỉnh táo hơn, có thể gọi là trở về mới Thiền tông chân chính, sống chậm, giản dị và “nhìn thủng được nhiều điều hơn cả trong đạo lẫn ngoài đời. Dù vậy trong lòng vẫn còn dính vào danh từ “Phật, Pháp, thiện-ác, nhân quả, duyên nghiệp, vô thường, vô ngã, có-không, chân tâm, kiến tánh,…”. Tuy thân tâm có nhẹ nhàng hơn rất nhiều nhưng vẫn có cái gì đó đau đáu chưa thể giải tỏa, con tiếp tục lên mạng tìm hiểu, nghe các bài giảng của các vị Thiền Sư như Ngài AC, TH, NH,… kết bạn với các nhóm Phật Pháp trên Facebook, trao đổi với người bạn đã xuất gia nhưng trong lòng con có gì đó không thể thông suốt mặc dù các Bậc Hòa thượng bên trên khai ngộ cho con rất nhiều. Tâm tuy tịnh và an lạc được nhiều nhưng sâu trong lòng con biết mới chỉ được phần da của Phật và Thiền, còn cách cửa Đạo xa vời vợi. Rồi con lại đi tìm, tìm mãi tìm mãi thì con gặp được website trungtamhotong của Thầy. Con đọc các câu hỏi và câu trả lời của mọi người cũng như của Thầy. Thầy chỉ toàn khuyên người ta nghỉ ngơi, lâu lâu thì “tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha”, lâu lâu thì thức tỉnh trọn vẹn. Con cũng tham vấn ít câu với Thầy. Sau đó con gặp 2 trận bệnh lớn, nó làm con tiêu điều, điêu đứng, suy nhược trầm trọng, con có gắng dùng tâm thiền quan sát nó chứ không đè nén nữa, nhưng rồi thân thể kiệt quệ quá con chìm vào giấc ngủ say sưa, sâu thẳm lúc nào chả hay, mệt người quá nên con cũng bỏ bê Phật Pháp, Thiền chỉ-quán, rồi cả trungtamhotong. Con nghi ngờ Phật Tổ và Phật Pháp. Cứ thế cũng cả tháng rồi, bỗng một ngày tập Thái cực quyền thì con sáng tỏ (tạm miêu tả với Thầy là sáng tỏ chứ kỳ thực con cũng không biết diễn tả thế nào). Phật Thích Ca cũng chẳng thật là Phật, Phật dạy chúng sinh tu Phật cũng chỉ là thuốc giả trị bệnh giả, Thầy trả lời các câu hỏi cũng chỉ là tạm dùng “câu trả lời giả” dẫn dắt mọi người. Diễn tả con lúc này thật khó quá. Hè có nhiều thời gian con sẽ tới thăm Thầy và chùa. Kể lan man với Thầy thế thôi chứ nội dung hôm nay con muốn nói chỉ là “Ơn Phật, Ơn Thầy, Ơn Thiền Sư Thanh Từ, Tuyên Hóa, Ajah Chah, Giới Đức, Nhất Hạnh, Đạt ma Sư Tổ, Lục Tổ con sẽ khắc cốt ghi tâm và giúp mọi người để báo ân Phật và các Thầy”. Thôi hôm nay chủ nhật con viết cho Thầy ít dòng, bây giờ con đi ngủ tí chút dậy học bài. Con chào Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con xin phép được chia sẻ và bày tỏ về con đường tu tập thời gian qua của mình. Nếu đó là một cầu thang dài đăng đẳng thì cứ mỗi lần con bước lên một bậc thang mới để ngộ ra sự việc gì thì ngay sau đó con lại điêu đứng vì trở ngại, làm con thụt lùi mấy bước về phía sau. Nhưng cứ mỗi lần khó khăn qua đi, con lại bước lên nấc thang cao hơn trước kia, học ra bài học của mình và mở rộng hơn tâm trí mình. Thầy ơi con đường tu tập thật là khó, nhưng con cảm thấy vô cùng may mắn vì có pháp ở bên, và những lời chỉ dạy của thầy những khi con khó khăn và bế tắc. Con vô cùng thành kính tri ân thầy. Hiện giờ nếu sự tỉnh giác của con được ví như ngọn đèn thì nó lúc tỏ lúc mờ, chập chờn chớp tắt rất kì lạ, vì tinh thần mệt mỏi, lạnh lẽo và bản ngã xen vào, con lại gặp khó khăn mà mấy hôm nay chưa vượt qua được. Con sẽ cố gắng tinh tấn hơn. Con xin cảm ơn thầy và chúc thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Con rất quan tâm đến các khóa thiền Minh Sát 10 ngày được các chùa, tịnh xá tổ chức. Nhưng vì không thu xếp được thời gian để tham gia và địa điểm tổ chức ở rất xa nơi con ở. Con muốn biết việc tự tu tập tại nhà vào những thời gian rảnh mà không có sự hướng dẫn một vị thiền sư liệu có nên làm hay không? Việc tu tập thiền tại nhà của con không tuân thủ theo đầy đủ như nội quy như ở một khóa thiền tại chùa đề ra (như thiền 10 tiếng, ăn 1 bữa…) thì có thể đem lại được một chút lợi ích nào cho người thực hành hay hoàn toàn vô nghĩa? Con xin chân thành lắng nghe những lời dạy bảo từ Thầy. Chúc Thầy luôn gặp nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

“Tự do là ung dung trong ràng buộc. Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau”, con đã đọc không biêt bao nhiêu lần lời pháp thầy đã viết, nhưng để có năng lượng cho sự ung dung và làm thế nào để tự tại thì quả là khó khăn vô cùng, kính xin thầy khai thị thêm cho con. Kính tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính mến, con nghe nói pháp thì ở khắp mọi nơi, chúng ta thì cần thay đổi thái độ, có phải điều chỉnh để hòa thuận với pháp, mong Thầy chỉ rõ giùm con về điều chỉnh thái độ sao cho hòa hợp với pháp? Con cám ơn Thầy và kính chúc Thầy sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy Viên Minh, con nghe các bài giảng của Thầy về việc sống với thực tại và đối mặt với khó khăn của đời sống thế tục cũng chính là thiền. Vậy tại sao các thầy phải xuất gia? Lẽ nào tu ở đời không được sao thầy?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con hiểu như vậy không biết có sai không. Khi chúng ta hành thiền mục đích là để thấy ra sự thật, thấy được tất cả các pháp đang vận hành ngay nơi thân tâm cảnh này là chính yếu. Chúng con phải thấy rõ thể tướng dụng của các pháp mới là sự thật và rõ ràng hơn. Muốn thấy rõ thì cần phải trải nghiệm mỗi ngày không nên lơ là thất niệm. Con thấy nếu thông qua lý thuyết mà hiểu ra thì đó chưa thật sự thấy rõ hết thể tướng dụng của pháp, mà sự thấy ấy vẫn còn ở khái niệm tục đế. Qua nhiều trải nghiệm con mới thấu hiểu được lời Thầy chỉ dạy. Pháp Thầy dạy nói khó thì không khó nói dễ thì không dễ. Khó là đối với ai luôn luôn tìm tòi trên lý thuyết, dễ thì đối với ai thường trải nghiệm ngay trên thân thọ tâm pháp mà thấy ra thì sẽ hiểu được ý của Thầy dạy bảo. Con nói thật con không có nghiên cứu gì về lý thuyết cả con chỉ nghe vài bài pháp thoại của Thầy, nắm được nguyên lý căn bản mà Thầy dạy thì con chỉ thực hành ngay nơi thân thọ tâm pháp này rồi con khám phá ra từ từ bản thân rồi rút ra những bài học giác ngộ cho mình. Từ đó con hiểu ra dần dần đâu là ảo đâu là sự thật. Khi sống với cái ảo thì mình sẽ như thế nào? Và khi sống với sự thật thì mình như thế nào? Và con cũng tìm ra được nguyên nhân gây ra đau khổ là gì? Thì con thấy ra rất nhiều cái nguyên nhân dẫn tới đau khổ đó là mình luôn luôn muốn hoàn hảo theo ý mình không được cũng khổ, muốn loại bỏ cái mình không vừa lòng cũng khổ, tham quá cũng khổ, sân quá cũng khổ, cầu không được cũng khổ,…. tất cả những cái khổ này con đều khám phá ngay tại thân tâm con vì nó thường khởi sanh, nhờ thế mà con mới hiểu ra sự thật ấy, càng thấy ra pháp thì con càng vui trong kiếp sống này vì ít nhiều con cũng thấy được 1 lần sự thật. Thầy ơi! Không có niềm vui nào bằng niêm vui mà mình tự khám phá ra những sự thật phải không Thầy? Pháp luôn luôn giúp đỡ chúng sanh khám phá ra chính mình. Con thực hành theo lời Thầy dạy cũng được 2 năm con thấy con đường giác ngộ thật sự không dễ chút nào đôi lúc con cũng té ngã rất nhiều lần, nhiều lúc cũng muốn bỏ cuộc nhưng con lại tự nhắc nhở mình không nên nản lòng như thế rồi con cũng tự đứng lên và đi tiếp bằng đôi chân của mình, rồi mỗi khi thấy pháp thì niềm vui lại trổi dậy tiếp sức cho con trên con đường tu tập. Mỗi lần buồn con lại nhìn hình bóng của Thầy cũng là động lực cho con trên con đường tu tập. Một lần nữa con xin cám ơn Thầy rất nhiều nhờ có Thầy mà con đã tìm thấy con đường đi của con ngay trong kiếp hiện tại này.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, như con được biết, những nhà triết học khi đứng trước những câu hỏi về vũ trụ, về con người thì họ thường sử dụng lý luận của họ nhằm đưa ra một học thuyết nào đó để giải đáp, để hướng dẫn con người trước những vấn đề đó. Đôi khi trong cuộc sống, gặp những khó khăn, đau khổ, con cũng sử dụng cách đó. Con suy nghĩ xem biểu hiện đau khổ của con là gì, nguyên nhân nào đã khiến con đau khổ, con có thể làm gì để bớt đau khổ khi gặp phải những tình huống như vậy trong những lần sau. Ví dụ như trong khi ôn thi đại học, con thường hay lo lắng, bồn chồn, chán nản. Con phân tích thấy con có những biểu hiện đó là vì con muốn mau chóng đạt được thành tựu là đỗ đại học cũng như con thường tưởng tượng đến những sự khó khăn nếu như con thi trượt. Những sự việc kiểu như vậy lặp lại thường xuyên với con và đến một hôm thì con quyết định phải xem xét phân tích lại những sự việc đó để tìm ra cách đối trị. Cuối cùng con rút ra được bài học rằng đối với những mục tiêu đã đề ra, con không nên sốt sắng muốn đạt được ngay mà cần phải bình tĩnh thực hiện từng bước theo kế hoạch. Tuy nhiên, dù đã suy luận được như vậy, tự nhủ với bản thân như vậy nhưng mỗi khi gặp lại những sự việc tương tự con lại vẫn có lo lắng, bồn chồn, chán nản. Tất nhiên cũng có sự giảm bớt so với những lần trước nhưng con thấy rõ ràng là việc lý luận bằng lý trí không thể giải quyết hoàn toàn vấn đề của mình. Con nghĩ vấn đề mấu chốt vẫn là con chưa thật sự hiểu biết được bản chất của sự việc. Con được nghe rằng chánh niệm là con đường đưa tới hiểu biết thật sự nhưng con chưa hiểu lý luận và chánh niệm có gì khác nhau và chánh niệm sẽ đưa tới hiểu biết bằng cách nào. Con xin thầy chỉ dạy cho con.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, khi tâm phiền não khởi sanh lên sự lo âu sợ hãi và bất an thì mình chỉ cần thấy biết như vậy thôi, phiền não thấy phiền não, lo âu thấy lo âu, bất an thấy bất an, mà mình không cần phải dùng bất kì biện pháp hay phương pháp nào để khống chế nó lại, càng khống chế thì càng trở nên căng thẳng mệt mỏi, con thấy như vậy có đúng không thưa Thầy? Vì bệnh tái đi tái lại hoài nên con lo âu sợ hãi, muốn diệt bệnh thân lại sanh bệnh tâm, chữa bệnh tâm lại càng khó hơn. Giờ con đã hiểu, khi nào có khởi sanh lo âu, sợ hãi con chỉ nhận biết như nó đang là, càng muốn loại bỏ nó thì con càng căng thẳng. Mỗi chúng sanh đều có nghiệp của riêng mình nên con chấp nhận sống chung với nó để học ra bài học của mình. Con vẫn chữa trị vừa tây y vừa đông y nhưng đó chỉ là đối trị tạm thời, không rơi vào khổ hạnh. Giờ chính yếu con bắt chước Thầy “sống tùy duyên thuận pháp” thôi. Lo nghĩ nhiều chẳng được gì mà chỉ thêm phiền não, chỉ làm nô lệ cho cái bản ngã này. Giờ con chỉ đơn giản sống khi nào trong tâm thấy an lạc con biết an lạc, khi nào sanh khổ con thấy khổ thì lại sống nhẹ nhàng thanh thoát hơn. Con xin chân thành cám ơn Thầy về những lời Thầy dạy cho con, giờ con chỉ còn có niềm vui trong chánh niệm ngay thân thọ tâm pháp này đó là niềm an ủi lớn nhất của con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời