Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con bắt chước tham câu thoại đầu trong tổ sư thiền. Con nghe Thầy Thích Duy Lực giảng pháp rồi chọn 1 câu “Vạn pháp quy nhất, nhất quy về đâu?” rồi tham, giờ con biết nửa vế trên là Vạn pháp quy nhất rồi, nhưng nửa vế dưới “nhất đi về đâu” con không biết, tại vì mỗi lần nghĩ thì tri giải nó hiện ra là tự tánh, tánh không…. cái đó con không chấp nhận được vì con biết là tri giải, chẳng phải ngộ. Giờ con chẳng muốn nhớ câu thoại đầu (đúng hơn là lúc tham chẳng nhớ nữa), nhưng con còn nhớ cái khoảng (chẳng biết dùng từ gì diễn tả) khó hiểu trong đầu con về “nhất đi về đâu”. Vậy giờ con có phải lục lại câu thoại đầu rồi bỏ hết tham lại từ đầu hay tiếp tục bỏ qua câu thoại đầu mà tham cái vùng chẳng biết gọi là gì kia? Xin Thầy chỉ cho con. Con cảm ơn Thầy nhiều lắm ạ.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Con chúc Thầy luôn được mạnh khỏe. Hiện nay con đang rất bối rối, con không thể nào định tâm được. Con xin phép được nói dài một chút. Con và chồng con đã ngoài 50, khi duyên tới hai vợ chồng con đều cùng tu tập, giữ tam quy ngũ giới, con một tháng giữ 8 ngày trai giới, nên chuyện vợ chồng đã dứt, tuy chồng con chưa muốn. Nhưng gần đây chồng con có tình ý với 1 người phụ nữ khác, đáng lẽ con sẽ không buồn mới đúng nhưng sao lòng con đau quá, bởi vì 2 vợ chồng con đều vượt qua nhiều cay đắng ngọt bùi 30 năm nay, đến giờ cũng chưa thoát khỏi nghèo, con nghĩ rằng khi khó khăn qua thì chúng con sẽ cùng thảnh thơi an lạc, nhưng lại có 1 người thứ ba chen vào và chồng con tuy nói rất yêu thương con nhưng cũng sẽ yêu thương người ấy như vậy và cho là hợp lẽ (nếu có người thứ ba mà người ấy cũng tốt với con như với chồng con). Anh ấy cho là con không có tình yêu từ bi mà chỉ có sự ích kỷ trong đó. Quả thật con suy nghĩ mãi, không trở về chính mình được nữa, lòng con đau lắm, đáng lẽ con phải thoát ly buông xả được để tu tập nhưng sao con có cảm giác đau lắm, không phải là hận chồng con hay ghét người phụ nữ kia. Con phải làm sao đây thưa Thầy, xin Thầy rủ lòng từ bi độ con. Quả thật cuộc sống con khá phụ thuộc chồng, con lại sống khép kín và từ khi lấy chồng đến nay mỗi khi có chuyện gì buồn phiền con thường chỉ bày tỏ trước bàn thờ Phật và Quan Âm Bồ Tát, khóc cho đã rồi lại đi làm việc tiếp. Con đọc trang này nhiều nhưng hôm nay con bí bách quá mới xin phép lên bạch Thầy ạ. NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chỉ có 4 câu hỏi xin Thầy giảng giải: Một bước đi ngàn dặm? Giếng sâu đến vạn trượng? Người mò trăng trong nước? Pháp âm vi diệu nhất?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy! Thời gian đầu, con tu thận trọng chú tâm quan sát theo lý trí, nhưng sau con mệt quá vì cái gì cũng quá nghiêm trọng nên con nghỉ thì tự nhiên lại được cái sáng suốt định tĩnh trong lành hay thư giãn buông xả. Con tu một hồi thấy rằng mình chẳng muốn gì nữa, vì cứ khởi tâm điều gì là con trở lại trọn vẹn trong sáng thì chẳng muốn gì nữa. Nhưng giờ con thấy như thế là con trốn chạy cuộc sống, khi tâm khởi lên điều gì con lại trở về trọn vẹn với pháp hiện tại thì tự nhiên lại chẳng thấy muốn gì cả. Mấy ngày gần đây con ứng dụng bài học của 1 vị thiền sư mà con ngẫu nhiên đọc được trên mạng là Vui Thích, đi đứng nằm ngồi đều vui thích thì con thấy ổn hơn rất nhiều và tất nhiên là hoàn toàn tự nhiên và không tham ạ. Con nghe pháp Thầy rất nhiều rồi ạ, có cái hay là cùng một điều Thầy nói con cứ nghe đi nghe lại thì tới một lúc con mới ngộ được ra. Thầy chỉ dạy giúp con sao con càng tu càng chẳng muốn gì cả, có thể là cả những điều thiết thực của cuộc sống? Và một điều nữa con mong ước là khi nào đó Thầy có thể giảng cụ thể về sự tác động của một người khi sống đúng tới pháp đối với những người xung quanh, vì con thấy rằng điều này rất quan trọng đối với những người tu đúng hướng ạ. Con kính mong thầy giải thích cho con càng cụ thể càng tốt những ý con chia sẻ ở trên chứ không chỉ là giải thích về nguyên lý ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy! Con xin thành kính tri ân sự dẫn dắt của Pháp. Con xin thành kính tri ân sự khai thị của Thầy. Với một đứa con chưa từng tham gia một tổ chức tôn giáo nào hay một khoá tu dưới sự hướng dẫn của một vị thầy nào. Con với một tâm thức như tờ giấy trắng về học đạo không kiến thức, không kinh nghiệm cũng chẳng biết gì về kinh sách. Pháp đã dẫn dắt con, đưa con một đường thẳng tới gặp Thầy để được Thầy khai thị với một nguyên lý sống đạo không phương pháp. Nhưng với con đó lại là phương pháp toàn diện nhất, bởi nó phù hợp với tất cả mọi người dù căn cơ trình độ cao hay thấp, chỉ cần trở về với cuộc sống thực thường ngày đi theo những nguyên lý mà Thầy hướng dẫn thì sớm hay muộn cũng sẽ thấy ra khi nhân duyên hội đủ. Nhân mùa an cư con xin kính dâng lên Thầy vài câu thơ: Cuộc đời huyễn thực khó phân minh Cũng bởi chữ Tôi ẩn trong mình (thân) Một đời ảo mộng bao đau đớn Chánh Niệm quay về chính là Minh Ngay đây thực tại liền thấy rõ Tâm hồn nhiên trong sáng thơ ngây Mới vỡ oà bao nhận thức xưa nay Đang lệch lạc sống xa rời Chân Đế Tỉnh thức trở về trọn vẹn nơi Tâm Thời-vị-tính không mê lầm trói buộc. Con kính chúc Thầy luôn được khỏe mạnh ạ. Con.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, con chỉ biết theo dõi cảm giác… những lúc buồn giận hay thích cái gi thì con nghĩ đó chỉ là nó, nó không thật sự là mình, nó chỉ che lấp đi cái biết thật sự của mình thôi… thì một lát những cảm giác đều biến mất… và tâm con trở lại bình thường. Nhưng khi con bệnh con cũng theo dõi như vậy mà không được. Chắc có lẽ vì căn bệnh làm con khó chịu quá nên con không làm được. Thầy ơi, vậy con làm sai gì chăng?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Con xin trình bày pháp học của con để Thầy nhận xét chỉ dạy. Con đọc một số sách Thầy viết và nghe pháp thoại thì con thấy thường nhấn mạnh 4 nguyên lý nhưng đã nói lên tất cả sự thật trên đời này (Bao gồm Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo): 1- Tuỳ duyên thuận pháp, vô ngã vị tha. 2- Bốn cách thể hiện giới định tuệ trong tinh tấn chánh niệm tỉnh giác là: a) thận trọng, chú tâm, quan sát; b) trở về, trọn vẹn, tỉnh thức; c) trong lành, định tĩnh, sáng suốt; 4) rỗng rang, lặng lẽ, trong sáng. 3- “Khi xúc chạm việc đời, tâm không động không sầu, tự tại và vô nhiễm là phúc lành cao thượng”. 4- “Không bước tới không dừng lại Như Lai thoát khỏi bộc lưu” (trong những điều đó bao gồm Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo). Trong sách Thầy viết có một đoạn kể rằng Đức Phật trước khi thành đạo đã đắc các tầng thiền nhưng Ngài cảm thấy không giác ngộ giải thoát hoàn toàn nên Ngài vẫn tiếp tục đi tìm chánh pháp. Một đêm trăng tròn Ngài chợt nhớ lại thời ấu thơ được vua cha dẫn đi xem lễ Hạ Điền, lúc đó tâm hồn Ngài còn hồn nhiên trong sáng, thấy chỉ thấy, nghe chỉ nghe, biết chỉ biết… không một chút suy tư, vướng bận nào nên cũng không có gì đau khổ, Ngài liền sử dụng tâm ấy để quan sát các pháp đến đi và ngay trong đêm ấy Ngài đã giác ngộ giải thoát hoàn toàn. Đó chính là thiền tịch tịnh chiếu soi mà Đức Phật giác ngộ và Thầy cũng đã khai thị chỉ dạy cho chúng con, chỉ tánh biết hồn nhiên trong sáng tự thấy biết tất cả, không phụ thuộc hay dính mắc vào bất cứ phương pháp nào. Con đã đọc và suy ngẫm 4 điều ấy: câu tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha, con thấy rất kỳ diệu và nhiệm mầu, cũng như khi tâm hồn trở về như đứa trẻ thơ hồn nhiên trong sáng thì đạo mầu xuất hiện kỳ diệu. Lòng từ bi đại lượng của Đức Phật cũng như Thầy đã vì Phật tử, chúng sanh mà khai thị chỉ dạy tùy theo trình độ căn cơ của mỗi người. Con ngẫm nghĩ thấm thía lúc ấy nước mắt con tự chảy, con khóc vì thấy vui và hạnh phúc, may mắn duyên lành được gặp Thầy nghe Thầy giảng về chánh pháp. Mà Thầy không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, xuất thân hay địa vị, Thầy đều chỉ dạy như nhau. Trong 4 điều trên, con còn lờ mờ chưa thấu triệt được đoạn: “không bước tới không dừng lại Như Lai thoát khỏi bộc lưu”. Xin Thầy khai thị cho. Kính bạch Thầy chỉ dạy. Con thành kính tri ân Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, con chỉ biết theo dõi cảm giác. Những lúc buồn giận hay thích cái gì thì con nghĩ đó chỉ là nó, nó không thật sự là mình, nó chỉ che lấp đi cái biết thật sự của mình thôi, thì một lát những cảm giác đều biến mất, và tâm con trở lại bình thường. Những khi con bệnh con cũng theo dõi như vậy, nhưng không được. Chắc có lẽ vì căn bệnh làm con khó chịu quá nên con không làm được. Thưa Thầy, vậy con đã làm gì sai chăng?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Sư! Mấy bữa trước có vào facebook con tình cờ gặp được bài viết có nội dung như sau: “Thời Đức Phật Thích Ca tại thế Ngài không nói đến Phật A-di-đà và trước khi ngài nhập Niết-bàn ngài cũng chỉ dạy lấy giới luật, lấy giáo pháp làm thầy và tự đốt đuốc lên mà đi. Hơn 300 năm sau Niết-bàn, khi giáo pháp của ngài được kết tập lần thứ 3 và được ghi chép bằng tiếng Pali thành Đại tạng kinh Nikaya thì cũng không có nhắc gì đến Phật A-di-đà…” Con không biết nên tin hay không nữa nên đã hỏi một số người. Có người thì bảo đó là lời phỉ báng và tà ma ngoại đạo, người thì 50/50. Con cứ bị dính mắc và không biết làm sao, kính mong Sư giúp con ạ. Con chúc Sư sức khỏe dồi dào. Con chân thành cám ơn Sư!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời