Câu hỏi:
Kính Bạch Thầy! Vọng tưởng của con lúc nào cũng có, nhưng con không cảm thấy phiền là được phải không Thầy?
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiDanh sách các chủ đề phổ biến
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiVọng tưởng thế nào thấy như vậy. Thấy vọng tưởng sinh thế nào, trụ thế nào, diệt thế nào, lợi thế nào, hại thế nào, nguyên nhân thế nào, hậu quả thế nào… mà vẫn chỉ thấy thôi chứ không có bản ngã trong đó là được.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCon tìm hiểu chuyện “cửu niên diện bích” của Đạt-ma làm gì cho mất thì giờ. Nếu con để 9 năm quay lại tìm hiểu chính mình có phải hứng thú hơn không?
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiPhải con! Thầy cũng nói “Đọc hết kinh thư trên đời không bằng đọc lại chính mình”.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCách nghĩ ban đầu thuộc lý trí, kiến thức của bản ngã nên không thật và dĩ nhiên không hiệu quả. Cách nghĩ thứ 2 về tâm từ tâm hỷ đã được con thực hiện cụ thể là thật nên có hiệu quả. Nhờ trải nghiệm hiệu quả đó con nhận ra trò lừa của bản ngã mà thầy nói nên con sáng ra và thấy rõ sự thật hơn.
Cách trước do con chủ ý giải quyết qua lý trí, kiến thức nên đó chỉ là sự loay hoay của bản ngã, nên đương nhiên là không đúng. Cách sau do con trải nghiệm thực mà thấy ra, trải nghiệm thực mà thấy ra tức là chánh kiến. Khi có chánh kiến thì kéo theo chánh tư duy…, chánh niệm, chánh định. Đây chính là hướng đúng.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCon cứ tiếp tục nghe pháp thoại rồi tự động những nhận thức và hành vi sai lầm dần dần được đoạn giảm, và thực tánh tự hiển bày. Con có thể tuỳ trường hợp ứng dụng 4 nguyên lý này:
Hữu sự: Thận trọng, chú tâm, quan sát
Vô sự: Trở về, trọn vẹn, tỉnh thức
Đối cảnh: Trong lành, định tĩnh, sáng suốt
Vô tâm: Rỗng rang, lặng lẽ, trong sáng.
Đó chính là cách thể hiện giới định tuệ, là thực hành tinh tấn, chánh niệm, tỉnh giác.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiHiểu qua suy nghĩ, quán tưởng, kinh nghiệm, kiến thức thuộc tưởng tri và thức tri trên đối tượng tục đế và rất dễ bị bản ngã can thiệp. Trong thấy chỉ thấy, trong biết chỉ biết thuộc tuệ tri trên đối tượng chân đế. Con nhầm lẫn tục đế với chân đế mất rồi.
Có hai loại chuyển hoá: Chuyển hoá theo vận hành tự nhiên thì vô vi vô ngã thì thuận nguyên lý của pháp. Còn chuyển hoá theo tư duy, phân tích, suy nghiệm, quán tưởng thì hữu vi hữu ngã thuận theo kiến thức cũ đã có nên chỉ chuyển hoá theo tư kiến tư dục mà thôi.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiCon cứ nhẫn nại để tâm hồn được bình thản, họ làm mà con không phản ứng gì cả thì họ cũng chán thôi. Khi hết nghiệp tự nhiên sẽ yên. Họ hại con nhưng đang vô tình giúp con phá bớt bản ngã. Nếu con cứ thấy bực tức là họ đã đạt được ý đồ của họ.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiPhải con. Cuộc đời méo mó là do cái nhìn méo mó, nên Phật dạy: Khi tâm thành tịnh thì thấy các pháp đều thanh tịnh.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiThư giãn, buông xả, không đối kháng, không xua đuổi nỗi buồn mà lắng nghe nó một cách nghiêm túc, nhiệt thành với lòng biết ơn và thương yêu vô hạn… như thế gọi là cảm nhận trọn vẹn nỗi buồn. Đối với tất cả phiền não khổ đau khác con đều cảm nhận trọn vẹn như vậy thì chính là con đang thực chứng sự nhiệm mầu của pháp.