Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy! Vọng tưởng của con lúc nào cũng có, nhưng con không cảm thấy phiền là được phải không Thầy?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy. Con xin Thầy hoan hỷ trả lời cho con về Ngài Bồ Đề Đạt Ma ngồi quay mặt vào vách núi 9 năm là sao ạ? Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ kính bạch Thầy, con thấy là cứ tinh tấn, chánh niệm, tỉnh giác đi rồi tính gì thì tính. Cứ vậy đi rồi đọc Tứ Diệu Đế, Bát Thánh Đạo, rồi 10 điều này, 62 điều nọ,… có đúng không Thầy? Chứ nhiều lúc đọc rồi phóng tâm lạc giữa rừng lý thuyết cái này đúng cái kia sai, cái kia được nhưng chưa thật sự là đích đến cuối không biết có kết quả gì không lại còn chóng mặt hơn nữa. Do vậy nên cứ tinh tấn chánh niệm tỉnh giác rồi tính gì thì tính phải không Thầy, là gần như đã đủ phải không Thầy?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con xin lỗi vì bài này hơi dài. Nó diễn tả quá trình tâm của con từ lúc bất ổn đến lúc tự động an trong mối quan hệ đã hết nhân duyên với bạn con. Xin Thầy xem con đi có đúng hướng không ạ. Con và một người bạn từng quý nhau nhiều, nhưng sau có bất hoà. Trước khi đi xa nhau, con đã xin lỗi bạn ấy. Sau đó con có vài lần nhắn tin thăm hỏi, nhưng bạn ấy không trả lời. Con biết là nhân duyên đã hết. Gần đây, trong một cuộc họp mặt, con có gặp lại bạn ấy. Bạn ấy không hề chủ động quan tâm đến con, con nghĩ bạn ấy đã dứt khoát và tâm bạn ấy không có gì lấn cấn. Con cũng biết mình nên cho mọi việc qua đi cùng cách như thế, nhưng tâm con lúc đó lại rất gượng gạo và hơi xúc động, khiến con không muốn và không dám nhìn về hướng đám bạn có mặt bạn ấy. Con bèn nhắc mình nên chánh niệm, rằng thay vì để tạp niệm, luyến tiếc, ảo vọng chen vào, thì mình nên trọn vẹn với hiện tại, với mọi người. Rồi con nhắc tiếp mình về vô ngã – xem mọi người là bình đẳng, về luật nhân duyên nhân quả tự nhiên, vô thường – cái gì đã qua thì chấp nhận. Nhắc là nhắc thế, chứ tâm con vẫn gượng gạo. Trong lúc con vẫn đang loay hoay với tâm mình để ứng dụng việc hành trì, hoặc thôi cứ quan sát biết nó đang bị như vậy, thì bất chợt con nhớ đến tứ vô lượng tâm. Con nghĩ đến tâm từ, rằng lý ra con không nên quan trọng hoá cảm xúc buồn của mình, mà nên trải tâm từ âm thầm mong bạn ấy luôn vui và thành công, vì bây giờ chúng con không còn trực tiếp ở bên cạnh giúp gì được cho nhau như xưa nữa. Con nghĩ tiếp, con cũng nên trải tâm hỷ, vì con thấy bạn ấy đang nói chuyện rất vui vẻ với một người bạn khác, mà khi xưa hai người này đã từng có thời gian dài không nói gì đến nhau.  Trong lúc con âm thầm trải tâm từ và tâm hỷ một cách hài hoà, vô tư thì con bỗng dưng thấy tâm mình rất an, có thể nhìn về hướng có bạn ấy một cách từ từ, chung chung mà không còn cảm thấy phải gồng mình chiến đấu với sự dính mắc để mong được bình thường tâm nữa. Khi tâm an một cách tự nhiên tràn đầy tâm từ và hỷ, thì con cũng lờ mờ cảm nhận hình như sự dính mắc, buồn bã chỉ là trò đùa của cái tôi chứ nó cũng chẳng có thật đâu để mà dẹp. Trên đường về, con tận dụng nghĩ sâu hơn về trải nghiệm này (vì con sợ về đến nhà sẽ quên tuốt mất) thì cảm nghiệm được trong bài giảng nào đó của thầy, có nói về một quy trình mà nếu giải thích trong trường hợp của con sẽ là, ban đầu buồn nhưng không nhận ra do mình đang dính mắc. Kế đó, nhận ra được sự dính mắc của bản ngã, nhưng vẫn chưa hết buồn, vì vẫn còn phải dùng ý chí của bản ngã để chiến đấu với bản ngã. Cuối cùng, nhận ra chính sự dính mắc là trò lừa của bản ngã, vì dính mắc không có thật, nên chỉ cần thấy ra sự không thật đó, thì tâm tự động bình thường. Chưa bao giờ con cảm nhận được lời đó của Thầy (nếu con nhớ đúng) rõ ràng như thế. Con tự động đi hướng như vậy có ổn không thầy? Hay là cái bản ngã của con nó lại lừa gì con? Con thấy nó gian xảo kinh khủng lắm Thầy. Con xin cảm ơn Thầy rất nhiều!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy. Con khoảng một tháng nay đã được nghe nhiều bài pháp của Thầy giúp con nhận ra nhiều điều. Bao lâu nay con cứ nghĩ mình đọc nhiều, nghiên cứu nhiều kinh Phật là cách giúp hoàn thiện bản thân. Nhưng qua bao nhiêu năm, con vẫn cảm thấy bản thân mình không khắc phục được các tập khí của mình và vẫn luôn cảm thấy mình có nhiều tính cách không tốt mà không thay đổi được. Nay nhờ các bài pháp của Thầy con đã quán sát tâm của mình và nhận ra tất cả vấn đề của con đều là do bản ngã của con quá lớn dẫn đến những tính cách không tốt hiện tại con đang mang. Nay con mong được Thầy hướng dẫn con, khi đã nhận ra như vậy thì bước tiếp theo con cần làm gì để có thể từ từ giảm bản ngã của bản thân để trở về với tự tánh chân thật. Con mong Thầy hoan hỉ hướng dẫn con. Xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Cho con hỏi con đang có một nỗi lo lắng vì con làm sai một cái gì đó, và nó cứ ám ảnh trong tâm trí con. Thầy dạy con là chỉ biết như nó đang là, biết mình đang có nỗi lo không can thiệp không suy nghĩ nhiều. Nhưng con cảm thấy rằng khi con chỉ nhận biết thì con không hiểu được bản chất của nỗi lo đó là gì, làm sao để khắc phục, và rút kinh nghiệm về sau. Con cần phải phân tích tư duy quán tưởng thì con mới hiểu ra nhiều. Thầy dạy con tu là chỉ thấy, biết thôi, thấy nó sẽ tự chuyển hóa. Nhưng con trải nghiệm thì con nhận thấy, gặp phiền não thì phân tích, suy nghiệm, quán tưởng rồi rút kinh nghiệm mới chuyển hóa được. Nhờ Thầy chỉ con rõ hơn về vấn đề này. Trên mục hỏi đáp này có cách nào mình tìm lại những câu hỏi của mình không Thầy. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, dạo gần đây trong cuộc sống con xuất hiện một vấn đề rất lớn, có người cứ quậy con bằng cách chửi bới con trên facebook, từ công khai đến gửi tin nhắn riêng, lặp lại như vậy rất nhiều lần. Dù con biết chỉ cần giữ tâm mình chánh niệm, mọi thứ bên ngoài sẽ tự vận hành nhưng con vẫn cảm thấy rất mệt mỏi và áp lực, cứ lần này đến lần khác khiến con chẳng còn biết làm gì để giải quyết vì mọi phương pháp có thể làm con đã làm đến cả báo công an nhưng cũng bất lực. Con kính xin được sự chỉ điểm của Thầy trong lúc này. Con xin cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy con rất vui và biết ơn vì Thầy đã trả lời các câu hỏi của con. Con muốn hỏi Thầy ý nghĩa của câu “Ta cứ trách cuộc đời méo mó, Sao ta không tròn tự trong Tâm?” Có phải khi gặp bất cứ khó khăn gì thay vì oán trách cuộc đời thì chỉ cần con thay đổi thái độ và cách nhìn vấn đề (chấp nhận khó khăn giữ tinh thần ở trạng thái tích cực, duy trì lòng biết ơn và học cách buông xả) như vậy mọi việc sẽ đều có cách giải quyết tốt đẹp. Con hiểu như vậy có đúng không ạ? Con cảm ơn Thầy. Kính chúc Thầy nhiều sức khỏe ạ!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy. Hôm trước con thấy được trong mục hỏi đáp là khi có chuyện buồn, thầy hướng dẫn chỉ cần trọn vẹn cảm nhận nỗi buồn là được. Con xin thầy hoan hỉ giải thích rõ hơn làm thế nào là trọn vẹn cảm nhận nỗi buồn để con có thể được học tập theo. Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời