Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, người bị suy nhược thần kinh và hay rối loạn tâm lý thì có hành được thiền vipassana không. Thần kinh và tánh biết có liên hệ với nhau không, hay khác nhau. Con bị suy nhược thần kinh ngoài uống thuốc ra Thầy có nguyên lý nào giúp con khắc phục không vì thần kinh yếu con hay lo lắng và sợ hãi đủ thứ. Uống thuốc hoài cũng không hề giảm. Con xin cảm ơn Thầy. Con cũng thường nghe pháp thoại của Thầy, con rất hoan hỷ ạ.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ Thầy. Thưa Thầy con xin trình pháp. Nguyên lý tu tập gắn liền với nguyên lý vận hành của pháp. Hai thái cực sung sướng và đau khổ đều đưa đến đau khổ. Cái gì tạo nên sung sướng cái đó tạo nên đau khổ, cái gì tạo nên đau khổ cái đó tạo nên đau khổ. Tu tập là khám phá ra sự thật đã bị che lấp. Hạnh phúc là cái có sẵn cùng với trí tuệ thấy sự thật như nó đang là. Con đường trung đạo không phải là ở khoảng giữa các thái cực mà là thấy ra 2 thái cực đều đưa đến đau khổ. Nhờ thấy ra cả 2 thái cực này nên mới tự tại hay thoát ra vòng xoáy của luân hồi sinh tử. Hạnh phúc thật sự thì không có điều kiện, nói ngược lại chính là còn nương tựa vào điều kiện nào thì sẽ bị trói buộc ở điều kiện đó, còn trói buộc thì còn phiền não khổ đau. Nếu bản ngã là tội phạm thì phiền não khổ đau chính là tòa án. Phiền não khổ đau là người thầy giúp tánh biết nhận ra thực tại đang sai lầm và giúp tánh biết phát huy để thấy ra sự thật. Tánh biết khi thấy ra 2 thái cực đều đem đến đau khổ thì tánh biết cũng thấy ra thực tại đang là vốn bình an và hạnh phúc. Con đã nghe hết tất cả các bài pháp của thầy và nghe đi, nghe lại nhiều lần, có chỗ con hiểu, có chỗ không. Bây giờ con buông hết không quan trọng hiểu, hay không hiểu nữa chỉ để tánh biết tự khám phá sự thật. Kiến thức và kinh nghiệm là vũ khí của bản ngã cản trở và che lấp sự thật. Chính khi buông ra hết chỉ để tánh biết khám phá sự thật thì một ngày sống học ra rất nhiều bài học. Còn bài học đó được gọi là gì thì hoàn toàn không quan trọng, có thể nói là sai lầm khi lấy khái niệm thế gian để định danh cho sự thật như nó đang là. Thấy ra sự thật và sống với sự thật phi ngôn ngữ giản dị nhưng không dao động. Chỉ có phức tạp mới đưa đến dao động. Có dao động thì có sai lầm, có đau khổ. Con thấy nguyên nhân nơi con chưa sống với sự thật hoàn toàn là do chưa học hết các bài học cần học. Khi học ra bài học mà pháp mang đến thì liền nhận ra trong quá khứ pháp đã đưa đến nhiều lần rồi, chỉ tại không chịu học, Vậy là cứ tiếp tục học thôi, cứ tiếp tục học thôi cũng là sự thật. Con đường đưa đến giác ngộ giải thoát đúng pháp hay không đúng pháp là ở chỗ học những bài học mà pháp mang đến hay lờ đi và tìm kiếm cái lý tưởng cao xa nào đó. Thưa Thầy con đã thấy ra cuộc đời đúng là một trường thiền giúp cho mỗi người thấy ra sự thật. Năm 2016 là năm con thất bại trong kinh doanh và phá sản, nợ nần. Nhưng con cám ơn pháp đã đem đến những hoàn cảnh thuận nghịch giúp con khám phá sự thật nơi chính mình và đời sống. Cám ơn Thầy luôn soi đường cho con. Con thành kính tri ân những lời dạy bảo của Thầy. Con xin chào Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Thầy có khỏe không ạ? Thầy cho phép con được có vài dòng tâm sự ạ. Vì bây giờ con hạnh phúc quá. Mỗi khi nghe bài giảng của Thầy con thấy trong con tràn ngập cảm giác hạnh phúc nhẹ nhàng, thư thái, có lúc cảm giác hạnh phúc đến rơi nước mắt vì nghe Thầy giảng con được khai mở ra rất nhiều. Và cả những lúc trong cuộc sống cũng vậy, lúc ngồi, lúc đứng, lúc đi, lúc nằm, lúc làm việc… một cảm giác nhẹ nhàng, mát mẻ, hạnh phúc làm sao! Thưa Thầy, thì ra lúc ban đầu con học đạo với tâm trong sáng, không mong cầu giải thoát mà chỉ cần giác ngộ thì con lại thấy ra nhiều điều hơn khi con cố gắng muốn học nhiều, muốn biết nhiều Phật pháp. Càng muốn biết nhiều kiến thức thì con lại càng bị kẹt vào đó. Nên con đã tự học đạo theo cách riêng của mình tự mày mò. Một ngày nọ con đang đau khổ vì tình yêu thì đột nhiên con phát hiện ra bản ngã của mình khi đọc một câu nói của vị phu nhân Mạt Lợi trong truyện Phật giáo, thì đó cũng chính là lúc con muốn quỳ sụp dưới chân Đức Thế Tôn. Đó là trải nghiệm đầu tiên khi con học đạo. Rồi mọi giải đáp cho những thắc mắc về đạo đến với con một cách kỳ diệu, như từng mắc xích liên tiếp liên tiếp nhau. Có lúc đọc sách, có lúc đọc được chỉ vài dòng ngắn ngủi của một vị thiền sư hoặc một đoạn ngắn trích trong kinh mà con cảm giác như có luồng điện chạy dọc thân người, có khi rơi nước mắt. Có những lúc bất chợt thấy ra cũng giống như tia chớp lóe sáng rồi tắt, có lúc như mở mắt ra tỉnh ngủ, nhưng chia sẻ với người khác thì bạn không hiểu mà còn cho rằng con tu sai. Bạn hiểu biết nhiều về Phật pháp nên con không nói nữa và nghĩ có khi mình tu sai thật, không chừng mình bị tẩu hỏa nhập ma rồi, nhưng lại nghĩ tẩu hỏa nhập ma thì tâm không thể sáng suốt và bình an như vậy nên con chỉ im lặng rồi lại tiếp tục mày mò. Lúc đó con không cố gắng tu gì cả, chỉ quay về với chính mình, sống trọn vẹn với hiện tại vì thấy mình chỉ có thể thực sự sống ở hiện tại mà thôi, nếu không sống trọn vẹn từng giây từng phút thì cũng giống như mình đã chết rồi nhưng đợi tới lúc tắt thở mới đem chôn. Rồi con mới thấy à thì ra mình khổ là do thái độ, mình khổ là do chính cái bản ngã thêu dệt lên, mình khổ là do mình bám víu, chỉ cần mình buông đi cái thái độ bám víu, buông đi cái bản ngã là hết khổ ngay (điều này do có một lần con bị bệnh nặng mà tự trải nghiệm nhận ra). Cuộc sống này dạy cho ta những bài học bổ ích, con không còn sợ đau khổ mà còn có cảm giác biết ơn, lấy đau khổ làm bài học giác ngộ cho mình (dù có lúc cũng khổ sở lắm con mới học ra), ai rồi cũng sẽ học bài học giác ngộ của mình. Đó là điều thứ hai khi con học đạo. Và rất nhiều điều kỳ diệu mà con không thể kể hết ở đây. Theo đó là những duyên lành liên tiếp đưa con biết đến Phật giáo nguyên thủy và đưa con đến gặp thầy, nghe thầy giảng. Thật hạnh phúc làm sao! Con biết đến Phật pháp chưa bao lâu, đọc sách cũng chưa được bao nhiêu, nghe giảng cũng chưa nhiều nên diễn đạt có khi còn lủng củng và không biết nhiều từ ngữ chuyên môn Phật học, con chỉ xin được nói lên tâm sự, chia sẻ trải nghiệm về niềm hạnh phúc khi được sống trong chánh pháp với thầy và ai đọc được những dòng này. Nếu có điều gì con thấy ra chưa đúng con mong thầy chỉ dạy. Con thành kính đảnh lễ và tri ân thầy! Con kính chúc thầy được nhiều sức khỏe, luôn được an lành! Con, Diệu Hân.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, bấy lâu nay con nghĩ là sai khi mình trọn vẹn với tâm bực bội, tâm sân, thì cái tâm đó sẽ không trở lại nữa. Hai ngày nay, con thấy tâm con bực bội, nó sinh lại diệt, lại sinh lại diệt. Cũng cái tâm đó, nhưng con không làm gì cả để diệt nó, chỉ thấy nó là tâm bực bội mà thôi. Xin Sư khai thị. Kính cám ơn Sư!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nhân có đạo hữu băn khoăn về “Bán lời ít thì không đủ sống, bán lời nhiều thì sẽ bị nói bán mắc, là “ăn cướp” của người ta”. Con xin mạo muội góp ý và xin Thầy chỉ dạy. Theo con biết, một món đồ mắc rẻ là do quan niệm của người mua. Người thì coi món đó là mắc, trong khi cùng món đồ đó có người lại cho là quá rẻ. Chuyện này xảy ra hàng ngày. Cho nên là người bán hàng, con sẽ không quan tâm tới giá cả mắc rẻ theo ý khách hàng, (dĩ nhiên con phải bán theo thời giá) nhưng con quan tâm tới thái độ của con với người mua hàng và món đồ. Nếu thái độ của con là với tâm từ và từ ái với người mua và vật bán, con nghĩ mọi việc sẽ ổn, con không phải lo âu chuyện gì cả. Kính chúc Thầy và quý đạo hữu vạn sự an lành.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính mến, cứ mỗi lần con đi qua những thử thách dồn dập bất như ý trong cuộc sống con lại tủm tỉm cười và muốn viết thư để cảm ơn Thầy. Nhờ Thầy chỉ dạy mà con dần dần đi qua hết thử thách này đến thử thách khác mà càng ngày càng giảm và có lúc vắng hẳn sự kháng cự khi đối mặt với các khó khăn thử thách trên đường đời. Con cảm ơn Thầy với lòng biết ơn vô hạn. Con Phan Anh

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, kính chúc thầy năm mới nhiều sức khỏe. Hôm nay con có vài vướng mắc nhờ thầy giải đáp. Ngành kinh doanh thương mại buôn bán nói chung bán có lời có lỗ, có mắc có rẻ. Bán lời ít thì không đủ sống, bán lời nhiều thì sẽ bị nói bán mắc, là ‘ăn cướp’ của người ta. Nên con đang cân đối có món lời ít món lời nhiều. Nhưng rồi con thấy dù con bán lời ít nhưng vẫn có chuyện trục trặc xảy ra và con cũng không được yên và thậm chí đồng lời đã ít còn giảm thêm. Còn bán lời nhiều người ta biết đòi trả lại và cự cãi xảy ra và mình cũng mất uy tín đi dù con bán hàng chất lượng. Con đang sống rất e sợ nhân như các vị bồ tát đã nói, còn quả thì không dễ chịu gì. Con rất cẩn trọng trong đời sống, sợ luật nhân quả nhưng vào kinh doanh rồi thì cơ sở phải có đủ chi trả cho nhân viên thuế má… con có trách nhiệm cho sự sống của cơ sở này. Thị trường đang nhiều cạnh tranh, bán mắc con biết mình bán mắc, bán rẻ con biết mình đang bán rẻ. Đó là kinh nghiệm của ông cha truyền lại. Nhưng con nhìn tổng thể từ xưa đến nay, gia đình con cũng gọi là gia đình khá giả, là thành công trong mắt người khác. Tuy nhiên nhìn lại cũng nhiều chuyện xấu xảy đến toàn là cú sốc và đau khổ dù cũng có hạnh phúc xen vào. Con nghĩ do thiếu phước đức nên mới vậy và có khi do buôn bán khấm khá lời từ người khác nhiều mới thành ra như vậy. Con biết có chuyện xảy ra trong buôn bán như là pháp đang cảnh tỉnh con để con rút ra bài học nhưng con không hiểu tại sao con bán rẻ cho khách với lòng tốt thì lại trục trặc như có người phá hoại vậy. Con quan sát mọi chuyện xung quanh mình đều bất thường và con nghĩ mình còn nợ, do còn nhân duyên nên khi hết nợ hết nhân duyên thì không ai có thể làm gì mình được. Không trả được kiếp này thì đến lúc nào đó mình cũng sẽ được tự do. Sống trong ánh sáng của pháp con đã cảnh tỉnh mình nhiều lần nhưng con muốn thỉnh cầu làm sao kinh doanh vẫn phát triển trong khi mình là Phật tử với lòng từ bi hỷ xả thì vào cạnh tranh khốc liệt trong thương trường mình có thể ứng dụng được. Và tại sao con có tâm từ khi bán vẫn có rắc rối xảy đến. Con biết mình biết người vẫn biết tâm mình nhưng không biết làm sao cho đúng trong kinh doanh. Cám ơn thầy đã giúp con giải đáp trong thời gian qua.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, Con đang có thai, lại bị bệnh khá nặng có khả năng lây nhiễm cho em bé. Bệnh này không chữa khỏi được, chỉ hy vọng bé không bị nhiễm. Con rất lo lắng và trách mình. Điều này là không tốt cho em bé nhưng không thể tránh khỏi tâm trạng này. Con nên làm gì thưa thầy?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Ánh sáng lóe lên rồi bóng tối lại tràn về, con chỉ thường biết mình thôi. Không cần đạt được cũng không nhàm chán điều gì trong cuộc sống này. Con cám ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời