Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, nhiều khi con chủ động quay về chính mình thường xuyên sáng suốt sẽ nhiều hơn, tâm giống như mặt kiếng qua bụi trần phải lau sạch thường xuyên vì con hay quên quá. Sau này có lúc con không quay về gì cả mà tâm tự sáng tỏ tự nhận ra luôn và việc nhận ra cũng sáng suốt nữa như tỉnh ra hay giống như thầy nói tự “như ý tác lý” vậy. Đó có phải là “kiến tánh” không Thầy, nhưng con chỉ thỉnh thoảng mới “thấy” thôi. Có ai lúc nào cũng kiến tánh mọi lúc mọi nơi không, con cũng nôn nóng muốn mình tỉnh giác như vậy? Hôm nay con đã trọn vẹn trong nghe chỉ nghe, phân biệt rõ ràng các âm thanh từ đâu đến, nhưng lại lo mai mình lại không đươc như vậy nữa. Với lại con không đồng ý việc gieo thêm khổ đau để tôi luyện 1 ai đó, cuộc đời đã nhiều đau khổ, chỉ người nào tu học mới biết lắng nghe quan sát nỗi đau của mình. Gieo thêm khổ đau cho người tu học để mà tôi luyện thì con nghĩ cũng là 1 hành động ác cũng bị quả báo chứ đừng nói chi người thường đúng không Thầy? Cảm ơn thầy đã đọc và trả lời.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Năm mới, con thành tâm đảnh lễ Thầy quý kính, con từ phương xa ngưỡng mong Thầy thân tâm thường an lạc. Ngày nào con cũng học từ thầy qua trang Hỏi Đáp và qua những bài pháp thoại của Thầy. Nói sao cho hết lòng tri ân của con đối với Thầy, ngay bây giờ viết những dòng này con cũng muốn chảy nước mắt Thầy ạ. Con có một thắc mắc nhỏ trong quá trình tu tập, xin thầy giải đáp. Thấy, nghe như thật, như thực tại đang là, khi nghe chỉ biết nghe, khi thấy chỉ biết thấy, không để bản ngã xen vào sanh tâm phân biệt, như vậy làm sao cảm nhận được hay dở, đẹp xấu là những tính chất mầu nhiệm của cuộc sống? Hôm nọ đi dự một buổi nhạc thính phòng, con thấy con có cảm xúc (con biết đàn), con phân biệt âm thanh của từng loại nhạc khí, con cảm nhận sự tuyệt vời của từng nốt nhạc, con có sai không khi phân biệt hay dở, đẹp xấu? Rồi những buổi hoàng hôn nơi con ở, đẹp tuyệt thầy ạ, tâm hồn con tràn ngập sự rung cảm, sự biết ơn, tâm con quá phân biệt phải không thầy? Đó chỉ là một vài thí dụ nhỏ để Thầy hiểu con, vậy con phải sửa làm sao? Con cám ơn và thành kính đảnh lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Hòa Thượng, tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, đúng không ạ? Con cám ơn Hòa Thượng.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Dạo gần đây con tu tập nhiều hơn, thường cúng lạy, đọc kinh, niệm Phật mà con thấy sao có nhiều chuyện không như ý xảy ra với con. Rất nhiều chuyện dồn dập tới mà con tưởng chừng không vượt qua được, nhưng cũng may có quý nhân giúp đỡ nên con vượt qua được. Chuyện này chưa xong là đến chuyện khác. Nhiều lúc con bế tắc lắm. Tâm con cứ bị động không yên được. Con thấy mình khổ hơn lúc chưa tu tập nhiều lắm. Như vậy có phải do con tu tập sai cách, không nhiếp tâm được nên mới khổ như vậy hay là do con đang trả nghiệp? Hay là vì 1 lí do nào đó nên con mới vậy? Kính mong Thầy hoan hỷ giải đáp cho con biết. Con cảm ơn Thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con có người cha nóng tính và bảo thủ. Ông say mê vật chất và danh vọng. Con thì tin rằng đã là người thì ai cũng có chân tâm, chỉ là do hoàn cảnh và định kiến xã hội nhào nặn khiến con người nảy sinh tham sân si không kiểm soát, vậy nên con luôn cố gắng quên đi và tự tìm lý do để thông cảm cho ông mỗi khi ông bị điều khiển bởi những tham muốn vật chất hay danh vọng bên ngoài, và trút giận lên những người thân trong gia đình. Nhưng sự cố gắng của con chưa trọn vẹn và con không biết mình đang đúng hay sai? Những lần ông mang năng lượng xấu và khơi dậy sự tức giận trong con thì con đều thấy đau khổ. Con thấy sự bất lực của mình khi không thể giúp ông nhận ra vấn đề của ông. Thật lòng con chỉ muốn thay đổi chính mình, chữa lành vết thương của mình và tìm ra con đường để con đối diện với ông nhưng không còn thấy phiền não nữa. Mong Thầy giúp con với ạ. Con cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Chào thầy, Có câu hỏi người ta đặt ra là tại sao phải thiền, vậy thiền có phải là cách sống, là hướng đi cho cuộc đời phải không thầy. Con xin cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy. Thưa Thầy, con hành thiền được gần bốn năm nay rồi nhưng mà sao con không vượt qua được việc buổi sáng con không cách nào hành thiền được. Con có tham vấn với các vị sư, các vị dạy rằng nguyên nhân chính là do con không tinh tấn. Sáng nào con ngồi cũng chỉ có ngủ thôi. Nhưng con rất cố gắng và rất tinh tấn thưa Thầy. Có điều khi con uống cà phê thì lại hành thiền rất tốt. Có trục trặc gì trong sự tu tập của con không thưa Thầy?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chào thầy, Con đã từng tập ngồi thiền và có cảm giác thoái mái, nhưng sau khi hết ngồi, thì con vẫn nóng nảy, và bất an khi tiếp xúc bên ngoài. Con đã từng nghe thiền là để mờ luân xa, để có năng lượng, hay để có định lực v.v… Nhưng khi con thấy rõ chính mình, thấy sự hoạt động của thân tâm như thế nào, thì con biết đó mới chính là thiền. Như bây giờ trong lúc đang đánh máy đây, đang cảm nhận rõ ràng mọi hoạt động của thân tâm, đồng thời con cũng nghe âm thanh của quạt bếp, âm thanh của máy giặt, thì con đang thiền. Và khi con ngồi thiền vài phút trước khi đi ngủ, hay ngồi ở hồ bơi, ở công viên, thì con thấy ngồi như vậy cũng bình thường như bây giờ con đang viết các dòng chữ này, và nghe các âm thanh kia. Ý con muốn nói là, khi con thấy rõ thực tại thân tâm mọi nơi mọi lúc là đang thiền rồi đâu cần phải cố gắng ngồi thiền để cố đạt được điều gì nữa. Con muốn hỏi thầy là: Con thiền, hay con đang sống như vậy có được chưa? Xin thầy xác nhận cho con, vì con thấy sao người ta càng tu càng làm cho thiền trầm trọng, to tác ra để chỉ làm rối beng lên, mà nói thiền là bình thường giản dị thì người ta lại không chấp nhận. Con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con thành tâm cảm ơn câu trả lời của Thầy, Thầy đã giúp con thông suốt, làm cho tâm con thật nhẹ nhàng thanh thoát, vì khi thân bệnh hoạn thì trong tâm mình khởi lên 1 sự đối kháng nên mới sinh ra khổ (vì lực đối kháng này quá vi tế nên nhiều khi con không thấy). Nhờ Thầy nhắc nhở nên con chiêm nghiệm lại thì mới thấy ra. Con xin cảm ơn Thầy rất nhiều lắm.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời