Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con là Phúc Huệ, con xin kính đảnh lễ thầy. Con rất cảm ơn và tri ân sâu sắc những chỉ dạy của thầy đối với chúng con để chúng con dần dần thấy ra sự thật. Sự thật này thật giản dị đến nỗi chúng con bỏ quên mất để đi tìm mong cầu để trở thành một cái cao siêu nào đó. Con đã nghe pháp thoại thầy nói về niệm Phật, về tha lực. Con cám ơn thầy đã mở mắt cho con rõ hơn về vấn đề này. Đa số những Phật tử niệm Phật là mong cầu một vị Phật nào ở ngoài mà không thấy rằng Tam Bảo đã có sẵn trong mình. Niệm Phật là để trừ vọng niệm, khi tâm yên tịnh trong sáng chính là tâm Phật còn niệm Phật chi nữa. Thưa thầy con rất mong có cơ duyên con sẽ được gặp thầy trong thời gian gần nhất. Xin thầy chỉ giúp con điều này: sự thật hay thực tại hiện tiền hay thể tánh có vận hành theo nguyên lý nào không ạ? Cuộc sống của chúng ta đây là trường học thấy ra sự thật và còn học nữa học hoài khi nào chúng ta có thể thấy biết rõ ràng và cuối cùng là toàn giác, chân thiện mỹ phải không ạ? Một lần nữa con cảm ơn pháp trong đó có Thầy – bậc thiện tri thức chỉ lối đi về cho chúng con. Con cũng mong các bạn đồng tu biết đến trang web này hãy tinh tấn lên trên con đường tu học vì chúng ta đã có may mắn biết thầy. Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Con Phúc Huệ.

Các chủ đề liên quan:

| | | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ thầy. Thưa thầy con đã trở về được rồi. Tất cả những gì thầy dạy đều sẵn có nơi con. Thắp sáng chính mình rồi trải nghiệm lại những gì đến đi trong đời để học ra sự thật nơi chính mình và cuộc đời. Con luôn nhớ ơn thầy. Con xin chào thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, con vừa đọc xong một bài giảng về “ở trú xứ thích hợp” của thầy Giới Đức, con hoan hỷ quá, nhưng con lại nghĩ đối với người xuất gia hoặc hành thiền thì có trú xứ thích hợp là không quá khó nếu tập làm như lời thầy dạy. Nhưng giữa đời thường thì trú xứ còn bao gồm cả không gian, thời gian, địa điểm nơi làm việc và sinh sống, rồi cả vai trò, vị trí của mình trong gia đình và xã hội, rồi cả các mối quan hệ, tương giao… nên thật khó mà có một trú xứ gọi là thích hợp, vậy thì mình phải điều chỉnh mình cho thích hợp, nhưng cứ điều chỉnh mãi lại e rằng càng ngày càng rời xa con người thật của mình, thậm chí còn thoả hiệp với những điều không tốt. Xin thầy chỉ dạy cho con thấy suy nghĩ của con như thế còn có gì sai. Con xin cám ơn thầy

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ kính thưa Thầy con muốn chia sẻ trải nghiệm của con với bạn 10/04, là bạn ấy không thể chú tâm quan sát được… Theo con thì đơn giản là khi bị cuốn trôi thì biết mình đang bị cuốn trôi, tâm phóng dật thì biết tâm đang phóng dật, tánh biết sẽ biết tất cả các tâm đang làm gì. Khi biết thì tự nhiên các tạp niệm và phóng dật gì đó sẽ tự nhiên diệt rồi tự động tâm sẽ quay về thân hành. Làm sao mà mình chế ngự tâm được, bản chất của tâm là vô thường mà. Mình cứ tự nhiên quan sát thấy nó thôi, thân tâm như thế nào thì cứ thấy vậy thôi. Như vậy chính là biết mình rồi. Các dòng tư tưởng cuốn đi biết các dòng tư tưởng đang cuốn đi thì tư nhiên sẽ diệt rồi tâm sẽ quay lại thân hành, đừng bao giờ chế ngự hay đè nén tâm vào 1 đề mục nào làm như vậy sẽ thêm căng thẳng mà không nhìn thấy sự sinh trụ diệt của tâm, nói tóm lại chỉ thấy thôi. Đơn giản chỉ thấy thôi. Mỗi ngày con vẫn thực tập như vậy, còn những phần còn lại cứ giao cho pháp. Con xin chia sẻ sự trải nghiệm của con với bạn ấy. Con xin cảm ơn Thầy

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chào thầy. Từ khi nghe pháp thầy, con cảm thấy hoan hỷ trong từng công việc hằng ngày như quét rác, dọn nhà, lau cầu thang… Và con nhận ra xung quanh mình có quá nhiều thứ để mình chánh niệm tỉnh giác. Đôi khi cái tâm con nó cũng lăng xăng và khi nhận ra con mỉm cười với nó và rồi nó lại đến con lại mỉm cười. Xét cho cùng là nó cũng lì lợm lắm thầy. Trước đó con cứ thắc mắc nếu không ngồi thiền thì khi đi vào đời sống con có đủ bình tĩnh sáng suốt không. Giờ thì con nhận ra thiền không phải để đạt được bất cứ điều gì mà thiền là soi sáng những việc mình đang làm. Luôn cám ơn thầy và kính chúc thầy khỏe mạnh.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Mỗi ngày con đều nghe pháp thoại của thầy, chiều nay con nghe thầy giảng bài “Chướng ngại khi tu tập”, con giật mình hết hồn, ủa sao giống mình vậy, con tự hỏi. Con là người sống bằng lý trí, hay đọc sách cho nên con biết một ít nguyên tắc sống để ít bị phiền não quấy rầy, nhưng con đâu có ngờ “phiền não tức bồ đề”. Vì ít bị phiền não cho nên con không học được gì, không trải nghiệm được gì trong cuộc sống, vậy mà con cứ tưởng mình may mắn. Con thật là nông cạn phải không thầy? Hôm nay con có một thắc mắc mong thầy giải đáp giúp con. Con hiểu thiền là quá trình điều chỉnh nhận thức và hành vi (nhận thức đúng sẽ có hành vi tốt) và thiền cũng là soi sáng thân tâm (tâm tham biết tham, tâm sân biết sân). Vì muốn phát triển tâm từ nên con có khuynh hướng không sân si hay ghét ai rồi để ở trong lòng. Ví dụ, ông boss của con, mỗi lần họp hay rày la nhân viên, kế hoạch này, kế hoạch kia bắt nhân viên làm thêm nhưng không muốn trả thêm tiền cho nhân viên… cho nên nhân viên ai cũng phiền não. 1- Con lại nghĩ khác, ông boss già rồi mà ông cứ tham tiền như vậy thì đâu có sung sướng gì, tiền lời bao nhiêu ông cũng không đủ (vì con làm tài chánh của hãng nên con biết), nếu ông lỡ chết trong lúc đang họp, chắc ông không đi tái sanh được vì tiếc của. Vì vậy ông là người đáng thương hơn là đáng ghét. Nghĩ như thế nên tâm con không nổi sân hay bực bội. 2- Con cứ để tâm mình nối sân lên rồi quan sát quá trình sanh diệt của nó. Xin thầy từ bi chỉ dạy cho con biết, con nên thực hành cách 1 hay cách 2. Con mới bắt đầu học thiền còn nhiều vụng về khi đặt câu hỏi. Có gì sai mong thầy hoan hỉ bỏ qua. Kính thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Ngày giỗ Tổ về thăm Thầy, từ Thầy vẫn toát ra một từ trường làm lòng chúng con mát rượi… Người người đổ về thăm chùa đông quá, nhưng cũng chỉ có vài người ghé lại, ngồi dưới chân Thầy, đảnh lễ Thầy và nghe vài ý Đạo từ Thầy. Thầy vẫn ung dung, từ bi, giản dị… ngồi trước Thầy có cảm giác thân quen, gần gũi đến lạ kỳ. Thầy như người cha, người ông trong nhà… Lòng như được an ủi, vỗ về… như đứa con thơ tìm về cha sau bao sóng gió cuộc đời. Ngồi trước Thầy, mọi nỗi khổ vui, sầu não đều được tuôn chảy một cách tự nhiên. Dù đã được Thầy dạy rất nhiều lần rằng cuộc đời là khổ, bất toàn, luôn biến đổi và chẳng có cái gì thuộc về mình, theo ý của mình cả… nhưng nước mắt vẫn rơi… Thầy từng bảo rằng, hãy lắng sâu, sâu và sâu hơn nữa để thấy rõ ra chính mình, hãy tỉnh giác, sáng suốt thấy rõ sự bất toàn của cuộc đời… Vậy mà va vào đời, vẫn khổ đau như thường… Những lúc này lại nhớ Thầy nói rằng, khổ nữa đi con, hãy khổ đau đến tận cùng… rồi con sẽ thấy ra một niềm phúc lạc không gì thay thế được. Thầy đã 74 tuổi, mà cách suy nghĩ, cách nhìn về cuộc sống nhân sinh rất rộng thoáng, rộng thoáng đến nỗi vượt lên mọi thứ, vượt lên mọi quan điểm mà con người hình thành, ràng buộc lẫn nhau. Thầy không bao giờ áp đặt hay tạo ra bất kỳ quan điểm, phương pháp nào… mọi chuyện đến đi thật nhẹ nhàng theo sự vận hành của Pháp, chính yếu là có trọn vẹn, trong sáng, tỉnh thức để thấy ra không thôi… Một câu nói của Thầy, cũng đủ vỡ ra mọi lẽ, phá mọi thành kiến, chấp thủ cổ hủ con người áp đặt lên nhau, để làm cho nhau thêm khổ đau, chia cắt giữa cuộc đời vốn đã có bao nhiêu thăng trầm… Và con đã an lòng biết bao khi được Thầy chia sẻ. Từ khi biết đến Thầy, con biết đến cách sống học chấp nhận, hài lòng, không cố ý tạo tác, phản kháng…, con học được bài học của việc thấy rõ ra chính mình, thấy rõ ra “người thợ làm nhà” trong chính mình, thấy ra nguyên nhân của cái ta ảo tưởng tạo ra đau khổ… Cũng từ khi biết đến Thầy con đã học cách sống yêu thương, vị tha, bao dung hơn, cách sống phục vụ với sự nghiêm túc và nhiệt thành… Như Thầy đã nói: sống trong cuộc đời này chỉ còn lại sự biết ơn và trả ơn cuộc đời… và Thầy cũng lại nói một lần nữa: sống ở trên đời không phải đạt được điều gì mà chỉ cần học ra được điều gì từ cuộc đời thôi. Luôn mong Thầy thật nhiều sức khỏe, luôn mong ngày càng nhiều hơn những bạn Đạo có duyên lành được Thầy khai thị chánh Pháp. Con xin thành kính tri ân Thầy. Kính Con

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Trải qua bao thời gian, giờ đây con nhận thấy rằng ngay những lúc tâm hồn con xáo trộn nhất, bao ý nghĩ nhảy múa, bao cảm xúc xao động; nhưng đó chỉ như là những cơn sóng dập dờn trên bề mặt, còn rất sâu bên dưới lại rất bình yên và phẳng lặng, con cứ nhìn những cơn sóng cho tới khi nó tự yên lặng lại… Thưa Thầy, con xin hỏi Thầy cái thấy của con như vậy có đúng không ạ? Và mặc dù trước đây, con nghe lời Thầy dạy, con không ngồi thiền, chỉ luôn thận trọng, chú tâm, quan sát mình mà thôi. Nhưng gần đây, không hiểu sao có những lúc bên trong con rất thích ngồi thiền. Con quan sát kỹ thì không thấy là mình thích ngồi vì lý do gì cả, chỉ thích ngồi vậy thôi. Nên con đi ngồi. Và con cũng không buộc mình ngồi theo thời khóa. Lúc nào tâm thích ngồi thì con ngồi buông xả, nhẹ nhàng. Thưa Thầy, con không hiểu tại sao con lại có ý thích như vậy, và con có nên tiếp tục vậy không ạ? Con cám ơn Thầy. Con kính chúc Thầy luôn nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ kính thưa thầy! Con biết quý thầy trong chùa thường dậy rất sớm tầm 3h, 3h30. Con có thử thức tầm 4h30 rồi nhưng tới sáng 7h, 8h là cơn buồn ngủ kéo đến một cách dữ dội. Con xin quý thầy hướng dẫn cách vượt qua và kinh nghiệm của quý thầy trong quá trình tu tập vượt qua thói quen ngủ nhiều. Con xin cám ơn!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời