Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy, Thầy ơi, sao cái Tâm con nó lăng xăng kinh khủng. Nó lo lắng quá nhiều cho tương lai mà nó chưa biết sẽ như thế nào. Con đang học bài học làm người và học cả bài học giác ngộ. Con là người không tốt, có quá nhiều suy nghĩ xấu dễ phát sinh. Con không trong sáng được. Ví dụ như có ai điện thoại đến, mặc dù con chưa nhìn màn hình điện thoại nhưng con lại tự trả lời và phỏng đoán trước là ai. Thất bại nhiều mà sao vẫn u mê. Con hằng ngày vẫn nghe pháp vẫn đọc những câu hỏi và trả lời của thầy. Có lẽ con là đứa học trò bất trị, u mê và cố chấp quá. Đôi khi đã có lúc con buông được cái lăng xăng của mình, nhưng đôi khi lại vong thân quên mất điều đó. Nhưng mà đúng là cảm giác buông xuống nhẹ vô cùng cả thân và tâm. Tự dưng viết đến đây con lại cười. U mê quá thầy ơi! Đôi khi đọc trong mục câu hỏi có câu nào giống mình con cũng cười. Ví dụ như năm ni con định sẽ đi theo khóa thiền thầy tử tế. Thế nhưng con lại có lớp học ngoại ngữ. Con lại chọn học cái sự đời. Và không có gì mình có thế biết trước được dù chỉ là 1 tình huống nhỏ xíu xìu xiu. Có lẽ con ham muốn quá nhiều, có lẽ con bị cuộc đời làm te tua mà vẫn lỳ đòn. Tiếp tục chiêm nghiệm và trải nghiệm nữa phải không thầy? Con thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy. Con Tâm Như Phúc

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Hôm qua con có đặt cầu hỏi về Phước Huệ song tu và được Thầy giảng giải rất rõ ràng, tuy nhiên con vẫn còn một câu hỏi khác có liên quan mong Thầy chỉ dạy cho con. Một người ít Phước và hiện tại cũng ít làm những điều Phước Thiện thì liệu con đường tu học của người đó có được hanh thông và đạt được giác ngộ, giải thoát như những người có đầy đủ phước báu không Thầy? Con xin chân thành cảm ơn Thầy. Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy ạ, Con rất biết ơn những lời dạy của Thầy. Tuy nhiên hôm nay con có một vấn đề cần xin lời khuyên của Thầy ạ. Con vốn tính hiền lành. Khi làm việc thường cẩn trọng chứ không đạt tới độ ngẫu hứng hoặc quá mạo hiểm. Con trước đây có tu học với một vị thầy. Ông ấy bảo là con chậm tiêu quá và cứ hối thúc con đi nhanh lên, con biết rõ sức mình không làm nổi. Con từ biệt vị ấy để tu theo sức mình. Giờ vị ấy cứ nhắn tin hối con, và làm mặt giận. Phải làm sao ạ?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con kính xin Thầy giảng giải cho con cụm từ: TẤT CẢ LÀ MỘT, MỘT LÀ TẤT CẢ Cụm từ này nó mơ mơ hồ hồ quá (đối với con): – MỘT chính là BẢO NHẤT (LÃO TỬ) – MỘT chính là TỰ TÁNH (NGÀI LỤC TỔ HUỆ NĂNG) *TỰ TÁNH vốn tự đầy đủ *TỰ TÁNH hay sanh muôn pháp – MỘT chính là NHƯ LAI, NHƯ NHƯ xưa nay không khác không đổi – MỘT bởi vì tất cả các đơn vị, cá thể đều có chung các thành phần cấu tạo (ít, nhiều, lớn, nhỏ khác nhau) TẤT CẢ chỉ là những hình tướng được duyên hợp, tổng hợp mà thành rồi hoại diệt đi và sau đó là những tổng hợp khác kế tiếp, và cứ thế tiếp diễn… Kính mong Thầy khang kiện và nhiều an lạc. CON.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thầy cho con hỏi. Trong kinh Pháp cú Đức Phật đã nói “Tâm dẫn đầu các pháp, Tâm làm chủ tâm tạo. Nếu nói năng hay hành động với tâm ý bất thiện thì khổ não sẽ theo sau như bánh xe lăn theo chân con vật kéo xe…”. Thầy dạy, những gì đến với chúng ta đều là Pháp, dù là Thiện hay bất thiện, tốt hay xấu; chúng ta đều tiếp nhận sống trọn vẹn với nó và học ra bài học từ đó. Vậy thì khi điều bất thiện đến, nếu ta tiếp nhận nó hay nói cách khác chấp nhận một ngã rẽ bất thiện thì phải chịu đau khổ để học ra bài học đó sao? Xin thầy cho con lời dạy rõ hơn ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Con có vài thắc mắc, xin Thầy giải đáp giúp con: 1. Khi đói, cơ thể muốn ăn, đó là tự nhiên, là thuận pháp. Nhưng khi có tư tưởng chọn món ăn, nên chọn món nào để ăn, trong quá trình ăn thấy ngon. Có khi lại muốn ăn thêm món khác. Thưa Thầy, khi xuất hiện tư tưởng như vậy thì có còn thuận pháp không? 2. Trước kia con hay mệt mỏi, dã dượi, phải ngủ nhiều mà vẫn không thấy khỏe. Bây giờ con thấy con ít ngủ hơn, trưa con được nghỉ 1h30, có khi con không ngủ trưa mà vẫn thấy tỉnh táo, khỏe khoắn. Có khi ngủ không được là do căng thẳng thần kinh. Con không biết con có hành sai gì không, thưa Thầy? 3. Con thấy ở trong chùa các vị thường ăn 1 bữa và ít ngủ. Chúng con có nên tiết chế giống vậy không? Xin Thầy giảng rõ cho con hiểu ạ. Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy! Xin phép Thầy hôm nay cho con trình bày sơ lược về quá trình tu tập từ trước đến giờ của con: Con năm nay 29 tuổi. 29 năm con sống trong bản ngã Thầy ạ. Trước đó, con đã tu tập được 2 năm kết hợp theo thiền-tịnh-mật. Khi đó, người Thầy của con dùng tướng phẫn nộ đối với con để giúp con đập tan bản ngã, mà con không biết lại càng ngày càng củng cố cho nó vững chắc thêm. Trong quá trình đó, phiền não thường xuyên sinh khởi. Chỉ cần có gì đó không vừa lòng thoáng qua là sân hận lại sinh khởi, và thường kéo dài vì con đã quá chú tâm vào nó với thái độ sân nên khổ chồng thêm khổ. Bữa trước, con lại phiền naõ, bao nhiêu uất ức, ganh tỵ, tủi thân,… lại hiện lên, con thấy con khóc xong lại thấy nhẹ nhàng. Lúc đó con nghe được bài pháp Thầy dạy nên dùng tâm từ bi với nó để cảm thông với cái tâm đang sinh khởi đó. Con nhìn lại thì ra bản ngã nó đang bảo vệ con, nó sợ con bị tổn thương Thầy ạ. Cái tình thương của bản ngã là tình thương vô minh. Khi con ngồi viết những dòng này, con cũng cảm thấy có cái ta vi tế xen vào nhưng con chỉ mỉm cười với nó thôi Thầy. Bây giờ con đủ lớn để tự học hỏi và trưởng thành mà không cần bản ngã bảo vệ nữa. Lúc trước khi đọc Bát nhã tâm kinh, con rất thích nhưng không hiểu. Con thích danh hiệu Quán Tự Tại Bồ Tát. Bây giờ con mới hiểu 1 phần thôi vì con chỉ thực chứng được 1 phần. Khi nghe các pháp thoại, con thấy cả lý trí và tánh biết đều nghe. Lý trí thì không hiểu. Có những cái con đã trải qua nên con biết, còn cái không biết thì từ từ pháp cũng sẽ dạy con thôi. Thực ra cái đơn giản của việc trở lại như cái “đang là” hay “tu mà không tu” là cái cao nhất của các pháp môn nhưng vì phương tiện tùy căn cơ chúng sanh mà có thứ lớp. Con rất cám ơn Thầy đã luôn nhẫn nại, vô ngã vị tha giải đáp từng khúc mắc của chúng con. Con mong rằng ai cũng sẽ có duyên lành gặp chánh pháp để nhận ra tự tánh của mình. Trong quá trình học hỏi chắc con sẽ còn tham vấn Thầy nhiều. Mong Thầy chỉ dạy cho con cũng như các bạn hữu. Bài học của 1 người cũng như là bài học của nhiều người. Khi viết xong những dòng này thì con cũng sẽ không dính mắc vì nó đã là quá khứ, con lại trở về ngay nơi hiện tại. Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy! Câu chuyện của con hơi dài nhưng còn nhiều người tu sai đường cần được giúp đỡ, nên con kể cụ thể một chút mong Thầy hoan hỉ cho con. Có một gia đình có 4 mẹ con theo đền Tứ Phủ. Mỗi năm hầu đồng và cúng bái tốn kém gần 100 triệu đồng trong suốt gần 10 năm nhưng vẫn không thoát khỏi bế tắc trong cuộc sống và cuối cùng họ bỏ đền đó. Sau khi bỏ Đồng Thầy thì gia đình họ bị xáo trộn rất nhiều và họ không dám tự bỏ các bàn thờ trong nhà vì Đồng Thầy đã lập cho họ một “cửa điện” trong chính nhà họ. Họ tìm đến con và nhờ con giúp. Con đã mạnh dạn dẹp bỏ bàn thờ Tứ Phủ và thay vào đó một bàn thờ Tam Bảo và hướng dẫn cho gia đình họ tu tập từ ngày 6/6/2017. Đến nay đã gần 2 tháng trong gia đình họ mọi chuyện cũng yên ổn dần, nhưng họ lại đem đến cho con quá nhiều phiền phức. Họ theo đồng đền lâu năm nên rất mê tín. Họ nghĩ con có quyền lực gì đó nên mới thắng được ông Thầy của họ, với lại con giúp không mất tiền nên ngày nào họ cũng gọi điện và nhắn tin nhiều lần kể cả lúc nửa đêm. Người mẹ thì nhờ con giúp đỡ công làm ăn buôn bán nhưng cũng biết giới hạn nên không làm phiền con. Còn cô con gái (trước là học trò của con thời cấp 2) thì muốn con dạy cho tu để có quyền lực. Thậm chí họ mất ngủ họ cũng nhắn tin nhờ con giúp đỡ lúc 12 giờ đêm, trẻ con quấy cũng gọi con. Con giải thích thế nào họ cũng không nghe. Con đành nhờ một Sư Cô đến giải thích với họ là con tu giải thoát nên không có khả năng gì cả và cũng không biết gì về làm ăn cả. Nếu gia đình có nhu cầu như vậy thì hãy tìm người khác. Cô con gái vẫn không nghe, hằng ngày vẫn gọi điện, nhắn tin nhiều lần với nội dung nhảm nhí hoặc trách móc, giận hờn, có lúc thì muốn con dạy trì chú, bắt ấn. Con không nghe máy và cũng không đọc tin nhắn thì cô ấy chạy đến nhà. Con mời người mẹ lên nhà và nói rõ mọi chuyện rồi nhờ người mẹ khuyên ngăn con gái đừng quấy rầy con nữa nhưng cô gái vẫn không nghe. Trưa hôm qua, khi thấy cô gái nhắn tin sẽ lên nhà con thì chồng con dắt hết xe vào nhà khóa cửa trước để cô gái đó tưởng nhà con đi vắng. Nhìn thấy chồng con phải giả vờ khóa cửa để tránh phiền hà con thấy mình đã sai, sai nhiều điều. Đến 2 giờ chiều con mở cửa và ngồi dạy học ở phòng khách thì cô gái đó đến đi vào theo cửa sau rồi lên giường con ngủ hơn 2 tiếng. Cả nhà con như bị đóng băng, chồng con thì nằm yên trên võng lặng lẽ xem ti vi, con gái con thì trốn trên gác không dám xuống. Vừa dạy học con vừa suy nghĩ: con đã sai rất nhiều trong cách giải quyết các vấn đề, vì con để bản ngã xen vào mọi chuyện nên mới có hậu quả này, con cũng rất ngây thơ khi hy vọng gia đình này sẽ tu đúng, tu tốt. Nếu bây giờ con vẫn giải quyết nhẹ nhàng thì sự phiền toái sẽ đi đến đâu? Còn nếu con kiên quyết cắt đứt mối nhân duyên này thì có quá đáng không? Có thiếu lòng từ bi không? Phân vân suốt 2 tiếng đồng hồ, con quyết định cho học sinh nghỉ và gọi cô gái ra nói chuyện rồi cấm không cho cô gái đó đến nhà con nữa. Con vẫn áy náy là mình thiếu sáng suốt nên giải quyết vấn đề chưa tốt thì sáng nay Sư Cô con nhờ giúp nói với con rằng con thiếu từ bi nên giải quyết theo cách sân, nếu con không từ bi níu kéo cô gái đó lại lỡ cô gái đó quay lại “Hầu đồng” thì con sẽ bị đổ nghiệp theo. Thưa Thầy! Con phân vân ở chỗ, khi phiền não đến tức là đang giúp mình có cơ hội tu tập, nhưng vì đạo lực của con đang yếu có thể chưa kịp học ra bài học của mình đã bị cuốn theo chiều gió. Hơn nữa sự việc lại liên lụy đến nhiều người xung quanh con không biết nên giữ vững lập trường của mình hay nghe lời Sư Cô? Vẫn còn mấy gia đình muốn thoát ra khỏi “đồng bóng” nhưng con không dám giúp? Như vậy có nên không? Kính Xin Thầy hoan hỉ Chỉ Dạy! Con Thành Kính Cảm Ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy, Con Trâm ạ, dạo gần đây con xem mục Hỏi – Đáp thấy có rất nhiều Đạo hữu đăng ký ghi lại Pháp Thoại của Thầy, con rất hoan hỷ. Cảm giác như một đại gia đình được che chở dưới bóng mát từ bi của Thầy. Con vẫn sống, dù vẫn còn nhiều lúc thất niệm nhưng vẫn nhận ra và quay lại chánh niệm ngay thực tại theo lời dạy của Thầy. Vẫn chăm sóc con, làm mọi thật thận trọng, chú tâm, quan sát. Mới đây có một công ty của Nhật mời con qua Nhật làm, cuộc sống sẽ sang một trang mới, qua bên đó làm 6 tháng thì con có thể đón con gái qua. Ai cũng bảo con phải hy sinh thời gian đầu khó khăn để cho tương lai tốt đẹp về sau. Nhưng trong con, con thấy rằng chẳng có gì là chắc chắn, giờ mọi thứ cũng tạm ổn, ở đây cũng có thể làm việc và phục vụ được vì con còn có thể đi dạy thiện nguyện tiếng Nhật. Ở bên này công việc ổn định nên có thể dành thời gian cho con, nói chuyện, dạy dỗ… Qua đó thì sẽ bận rộn hơn nhiều, và chắc gì sẽ tốt, cũng không có gì đảm bảo tương lai con gái con… Nên con đã từ chối. Con nghĩ ở đâu cũng thế, cũng có khó khăn khác nhau. Do con từng sống bên Nhật nên cũng thấy được những mặt trái khác, chứ không hẳn tốt như mọi người vẫn nghĩ. Thực sự giờ con nhìn nhận sự việc kèm theo tính không chắc chắn và vô thường nên cũng chỉ muốn trọn vẹn với công việc hiện tai, tùy thuận Pháp vận hành chứ không có ý xen vào tìm công việc khác hay thay đổi hoàn cảnh, môi trường sống gì cả. Thầy ơi, suy nghĩ của con có bị thụ động không ạ? Hay bản ngã của con bắt đầu sợ những bất toàn trong đời sống rồi? Con thấy bao nhiêu bất toàn trong đời sống tự đến mà mình còn chưa đủ bản lĩnh để đối đầu thì mình cứ bình tĩnh đối đầu còn khi không tự dưng đi tìm cái mình biết trước là bất toàn rồi để làm gì. Con xin thành kính đảnh lễ Thầy và mong được Thầy chỉ dạy thêm. Kính Con

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời