Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy, Cách đây 3 năm con có làm bài kệ như vầy: Bước ra từ cõi mộng Đời thực một dòng sông Gập ghềnh và sâu thẳm Mình ta cơn mưa dầm Bài kệ tự bật lên trong đầu con sau khi con kết thúc khóa thiền Vipassana 10 ngày ở một nơi middle of nowhere (ở một vùng trung du Nepal nhìn ra dãy Annapurna vĩ đại). Không hiểu sao con thấy như vậy, cõi yên bình trong Định Tuệ, nơi mà mình không là ai cả, chỉ có mình với thiên nhiên, cô đơn tuyệt đối nhưng an tịnh tuyệt vời. Khi phải xa chốn đó, con thấy mình như tỉnh lại từ một giấc mơ, tiếc và hụt hẫng. Từ đó con tuy sống trong hiện tại mà không thấy lại được cảm giác hỉ lạc như vậy nữa. Dù con có níu kéo dự thêm vài khóa Vipasssana ở nơi khác. Chốn đó, lúc đó, tâm cảnh đó là giấc mơ Niết Bàn của con. Vì nghĩ vậy nên quá trình huân tập của con trở thành “gập ghềnh và sâu thẳm, mình ta cơn mưa dầm”. Thưa Thầy, con biết trạng thái an lạc đó không phải là do tưởng tượng. Có lẽ vì tâm con lúc đó thanh tịnh và gặp nhiều thuận duyên nâng đỡ nên thấy được. Sau vì con quá cố chấp níu kéo cho nên mới tự lập hàng rào cản trở mình, trở nên tham lam Thiền. Con cảm ơn Thầy đã giúp con trở về Chánh Pháp, cứ ngay đây lúc này thận trọng quan sát lặng lẽ vô tâm. Thầy ơi, 12 chữ đó thật sự là Tiếng gầm của Sư Tử chiếu rọi mọi lăng xăng vọng động do vô minh ái dục. Buồn hay vui ngày 24 tiếng Cứ ngay đây lặng lẽ trở về Bóng cây tiếng lá đều là Pháp Rỗng lặng nơi tâm đó Niết Bàn Con thành tâm đảnh lễ Thầy, Chúc Thầy và các Sư thân tâm an lạc.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy. Trước kia con ngồi thiền, mỗi lần ngồi rất đau chân mà không có kết quả rõ ràng nên con đã bỏ. Sau thời gian thực hành pháp hành thiền tuệ mà thầy hướng dẫn, con thử ngồi tư thế kiết già. Nhưng lần này khác với lần trước là con chỉ quan sát tự nhiên, thấy sao biết vậy, không cố gắng gì cả. Và con thấy có hiệu quả thầy ạ. Khi ngồi thì chân con không đau như trước, ngồi được lâu hơn. Sau khi xả thiền, con thấy các hành vi được điều chỉnh theo giới luật một cách tự nhiên. Các tâm tham sân bị giảm rất nhanh, thay vào đó là tâm từ và trạng thái hỷ, khinh an. Con không quan tâm đây là kết quả gì, và chỉ thấy sao nói vậy để nhờ thầy chỉ bảo thêm giúp con. Con có nên tiếp tục thực hành như vậy không ạ? Con chân thành cảm ơn thầy,

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính mến tối nay con hiểu ra tại sao Thầy luôn nhắc nhở chúng con phải nên trở về với thực tại và chỉ thấy thôi. Thì tu hành là chẳng có gì để mong đạt được điều gì cả mà chỉ thấy ra đâu là sự trói buộc khiến sanh lên phiền não khổ đau để mà buông bỏ. Khi thấy ra được sự trói buộc rồi buông bỏ chính là giác ngộ và giải thoát. Con đã thấu hiểu rồi Thầy ạ. Nhưng trước tiên phải thấy ra nguyên nhân dẫn tới trói buộc gây lên phiền não khổ đau như thế nào từ thân tâm thì mới buông được. Tu là chỉ buông ra thôi chứ không có gì để đạt và thêm vào cả. Tối nay con thấy vui đã nhận ra điều này. Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy ạ, Đầu thư con muốn nói lời cám ơn chân thành đến Thầy vì bấy lâu nay Thầy đã tâm huyết khai thị cho chúng con. Con cũng kính chúc Thầy sức khỏe ạ. Thưa Thầy, thư này con xin trình bày cách hiểu của con về “Thị pháp trụ pháp vị”. Con mong Thầy có thể chỉ bảo thêm cho con hiểu. Chả là, bữa qua con đọc được nội dung anh Quán Nguyên chia sẻ lại buổi nói chuyện của Thầy hôm Trà Đạo Bửu Long ngày 24/8/17. Trong đó, Thầy có nói rằng những thứ mình cho là phải tiêu diệt như bản ngã vô minh ái dục nhưng thực ra nó rất có công dụng. Nhờ động lực Vô Minh Ái Dục mà bản ngã luôn tìm tòi khám phá để rồi thấy ra sự thật. Khi bản ngã thấy ra được phần nào thì phần Vô minh ái dục của chính nó sẽ tự diệt. Trước đây, khi đọc sách con lại hiểu nhầm rằng vô minh ái dục là xấu vì đưa đến luôn hồi sinh tử. Con đã tự chứng nghiệm được cả 2 trường hợp này rồi Thầy ạ. Vậy, bây giờ mỗi khi Vô minh ái dục trong con nổi lên dẫn đến một quyết định hay hành động nào đó thì con vẫn cứ làm và tiếp tục quan sát chứ không phán xét là liệu nó có dẫn đến luân hồi sinh tử hay không, con hiểu như vâỵ có phải không Thầy? Con cảm ơn Thầy đã tận tình chỉ dạy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào thầy, Thầy cho con hỏi một việc. Trước con chưa tập thiền thì con không để ý, nhưng gần đây con có học ngồi thiền qua Youtube của thầy MN và con phát hiện phía não trái khi suy nghĩ nhiều và phát ra một nguồn năng lượng mà con không thể kiểm soát được. Lúc đó gần như con không kiểm soát được trạng thái cơ thể và suy nghĩ như lúc bình thường, con ngồi 45 phút thì hết. Thầy cho con hỏi con đang bị tâm tưởng hay là có luồng khí bên não trái phát lên làm cho con bị mất kiểm soát trong tâm trí? Và con hay phát sinh ý nghĩ tà dâm và những suy nghĩ không đáng có, con xin thầy chỉ dẫn và hướng giải quyết. Con xin cám ơn thầy nhiều.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch THẦY, Sáng nay con xem Youtube_Trà Đạo Bửu Long 24/08/2017, con nghe thấy “vô minh nuôi dưỡng MINH” – “MINH lớn lên nhờ vô minh”, điều này hoàn toàn đồng nghĩa với “phiền não tức BỒ ĐỀ” – “vô minh thực tánh tức PHẬT TÁNH” đúng không ạ? Con chân thành tri ân!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con thưa Thây! Ngồi thiền, ban đầu chưa có sự tự nhiên, ít nhiều có sự mong cầu. Nhưng có người bảo con mong cầu là bình thường. Nếu cứ hành ngồi thiền, dần dần mong cầu sẽ giảm và tự nhiên hơn. Thầy giúp con chỗ này ạ. Con.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin cảm ơn Thầy rất nhiều vì bài kệ mà Thầy đã làm cho con. Hình như câu hỏi về tánh và tướng ở phía dưới là Thầy hỏi con hả Thầy? Thật ra con cũng không chắc là con có cái thấy rốt ráo không nhưng con chỉ buông xả như Thầy dạy và thấy kết quả khác trước. Con xin trình chi tiết với Thầy vài biểu hiện trong cuộc sống gần đây của con. Lúc mới biết hành thiền thì con tập thiền đi theo kiểu giở – bước – đạp. Sau này thuần thục thì mỗi khi đi đều quan sát bước chân theo tiến trình này, mặc dù mặt vẫn ngước lên trên nhưng tâm thật ra đang trụ trong bước chân. Nhờ Thầy mà con phát hiện ra mình kẹt vào phương pháp thiền hành mỗi khi đi, chính vì vậy nên có người chào từ xa hoặc có gì cần phản ứng thì phải hơi mất chút thời gian kéo tâm về đối tượng kia. Sau khi hành pháp của Thầy thì con nhận ra mình đi nhanh hơn (thật ra là trở lại tốc độ đi bình thường như trước đây) nhưng con vẫn quan sát việc đi chứ không quan sát chi tiết vào từng cử động, và đồng thời vẫn quan sát các đối tượng của mắt và tai cùng 1 lúc. Con thấy mình linh hoạt hơn rất nhiều. Tương tự với bước chân. Lúc trước con cũng thử thực hành 1 pháp của thiền sư bên Miến Điện là cử động chậm rãi kiểu như … Thái Cực Quyền và quan sát thân trên các cử động đó, thậm chí là quan sát cái tác ý trước khi chuyển động. Lúc trước khi biết pháp của Thầy thì con cứ nghĩ một trong 1 thời điểm tâm mình chỉ có thể chuyên chú vào 1 đối tượng cụ thể thôi, giờ con mới thấy không phải vậy. Tâm vốn rất linh hoạt và rộng lớn, nó có thể tùy cơ ứng biến rất nhanh mà vẫn giữ sự nhận biết rõ ràng và không lay động. Lúc trước con có rơi vào trạng thái tâm nhanh mà con thấy tâm này giống của các doanh nhân hay của các lãnh đạo. Cái gì làm cũng rốp rẻng, hoàn thành xong cái này xong cái kia trong thời gian đã định. Lúc đó con nhận ra tâm này giống của robot được lập trình sẵn, nó làm theo quán tính và rất dễ nổi sân khi mọi thứ xung quanh không theo ý mình. Lúc đó con mới hiểu tại sao những người làm lãnh đạo thành công hơn người khác nhưng bên cạnh đó đặc điểm của họ cũng dễ nổi sân hơn người thường khi có những thứ xảy ra không theo lập trình, tính toán sẵn. Chính vì thấy điều này nên sau đó con mới chủ trương thiền phải chậm để giữ sự quan sát cho tốt và mạnh. Kiểu hành thiền chậm này đạt được kết quả là bình an và tạo lập thói quen quay vào chính mình trong thời gian đầu, nhưng cũng rất dễ mất bình an mỗi khi nghịch duyên xảy đến hoặc pháp đến nhanh và quá nhiều hoặc khó khăn mà tâm thì cứ quen với chậm, không linh hoạt để theo kịp. Kết quả là… treo máy, nặng hơn thì rơi vào trầm cảm phải rút về một nơi nào đó bình yên để dưỡng thương, phục hồi năng lượng. Con nhận ra đây là điều rất phổ biến đối với những người hành thiền hướng đến sự bình an, và bị kẹt trong trạng thái này. Hoặc trước đây con cũng hay làm theo kiểu thắng giải, nhờ đặt chuông chánh niệm 15 phút 1 lần nên sau này con tạo lập được thói quen mỗi khi phiền não đến thì hướng đến một đề mục khác như bước chân hay hơi thở để tắt phiền não đó đi. May mắn là con vẫn thực hành Vipassana nên đa phần con vẫn quan sát chính tâm đang nổi trội đó, ghi nhận trung thực nhưng cũng có nhiều lúc gặp mấy cái khó quá thì lại thắng giải mà không biết, sau này nghe pháp của Thầy mới biết mình vướng vào cái này. Ví dụ như có lần vợ con rủ con đi coi phim ma, sau khi coi phim ma về thì tâm bắt đầu tưởng nhiều thứ, lúc đó con phát hiện mình đang tưởng về mấy hình ảnh mới xem thôi, nhưng vì sợ quá nên tập trung vào bước chân lên cầu thang để khỏi tưởng tầm bậy, sau khi vào phòng bật đèn lên thì thấy trong mình vẫn còn sợ nên bật bài Kinh Rải Tâm Từ lên nghe và hướng về các đối tượng đó. Nhờ sự trợ giúp của Kinh Rải Tâm Từ mà tâm con vượt ra khỏi sự sợ hãi đó rất nhanh. Giờ con mới biết tất cả mình làm đều là kiểu đối trị, thắng giải. Nhưng giờ nghĩ lại có lẽ con phải cảm ơn việc thực hành các pháp đó để giờ nghe pháp của Thầy con đều hiểu hết và bước vào một giai đoạn thực hành khác để thoát khỏi tất cả vướng kẹt vào các phương pháp của 2 năm qua. Con thấy khi hữu sự thì tâm mình linh hoạt, xử lý tình huống nhanh và chính xác, khi vô sự thì dễ lấy quân bình lại nên đến buổi tối vẫn còn nhiều năng lượng. Ngoài ra con còn thấy mình ít bị kẹt vào việc nhớ về những việc thiện mà mình làm (mặc dù những việc đó cũng khá lớn và quan trọng) và những dằn vặt về những tâm/hành động bất thiện đã mắc phải. Con chỉ ghi nhận hoặc điều chỉnh tức thì và đi tiếp, không để nó kẹt mình lại dù nó là gì. Con có cảm giác mọi thứ như nước chảy mây trôi, pháp tới đâu mình theo đó và không dừng lại ở chỗ nào, hoặc có bị kẹt thì cũng thoát ra đó nhanh hơn lúc trước. Tối hôm qua con có ngồi buông xả trên ghế và không hiểu sao trong vòng khoảng 10 hay 20 giây con rơi vào trạng thái khá lạ, trạng thái đó cũng không phải cận định vì lúc trước con vào khóa Thiền có rơi vào cận định và thấy không phải. Con cảm thấy nhận biết rõ ràng mọi thanh âm trong phòng, cảm thọ trên thân rõ hơn mức bình thường, thình lình lúc đó có tiếng 2 con chó sủa dưới đất rất lớn và đột ngột (lúc đó hơn 12h khuya) nhưng tâm con cũng nhận biết liền mà không bị giật mình. Nếu lúc trước rơi vào 1 trạng thái hơi tập trung như vậy mà có 1 tiếng điện thoại hay tiếng người thì con dễ giật mình và đồng thời lúc đó tim đập rất mạnh, tâm rất căng thẳng hồi sau mới bình thường lại được. Nhưng lần này có tiếng động đột ngột xen vào nhưng con vẫn bắt kịp và không có gì ngăn trở. Đó là vài so sánh nhỏ trong 1 tháng nay con hành pháp của Thầy và thấy hiệu quả. Con xin trình đến Thầy và các huynh đệ. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con có nhóm bạn cùng nhau tu học và chia sẻ về pháp học và pháp hành để giúp nhau cùng tiến bộ. Về pháp học thì con thấy chia sẻ khúc mắc rất dễ dàng, vì pháp học vẫn thuộc về tư duy logic nên chỉ cần giải thích rõ là các bên đều hiểu và thống nhất với nhau. Duy chỉ có pháp hành là con thấy hơi khó. Con nhớ có một lần nhờ Thầy mà con gỡ được một khúc mắc rất vi tế, con rất vui mừng chia sẻ cho các bạn thì cảm giác ai cũng ngơ ngác, không hiểu được. Gần đây lại có 1 bạn khác trong nhóm do thực hành đúng theo pháp của Thầy nên trải nghiệm được sự buông xả và cái thấy trong sáng, khi bạn ấy chia sẻ thì cả con và những người khác cũng không thể mường tượng được. Con nhận ra là những trải nghiệm thuộc về thực chứng, nếu ai chưa từng bị vướng mắc hoặc có quá trình tu tập khác nhau thì gần như không thể hiểu các vướng mắc hoặc giải thoát vướng mắc của người kia, hoặc cũng có khi đều trải qua cảm giác đó rồi nhưng do hạn chế của ngôn ngữ và cách diễn đạt. Thậm chí khi chia sẻ về các trạng thái mà người khác chưa trải qua, dù là định hay tuệ, thì con thấy đôi khi lợi bất cập hại. Nhưng bên cạnh đó con thấy có nhiều lời khai thị của Thầy cho các bạn khác thì con lại gỡ được cho mình, hoặc có một lần con trình pháp ở đây với Thầy mà lại có 1 đạo hữu khác nhắn tin cảm ơn con vì vô tình giúp được đạo hữu ấy. Tức là chia sẻ pháp hành vẫn có tác dụng, lợi lạc của nó. Vì vậy, con xin Thầy chỉ giùm nhóm học tụi con khi chia sẻ về pháp hành thì nên chia sẻ điều gì và không nên chia sẻ điều gì ạ. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời