Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Vẫn biết cuộc đời là trường thiền lớn nhất, qua cuộc đời ta mới học ra nhiều thứ bài học quí giá. Nhưng không khéo, không tỉnh giác thường xuyên, chúng ta rất dễ bị cuốn trôi, thậm chí tạo những ác nghiệp và không có đường quay về. Nhờ thầy cho lời khuyên gì cho những người họ đã, đang và sẽ dấn thân vào cuộc đời để không bị cuốn trôi. Con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính mến. Thầy không trả lời câu hỏi trước của con chính là câu trả lời hay nhất cho con. Qua các bài pháp thoại, các bài hỏi đáp con đã phần nào thấy được các pháp đang là. Con liên tưởng mình cũng như một cái máy tính mà thân tứ đại này như phần cứng của máy tính còn tâm hồn, trí tuệ, bản ngã… như các phần mềm ứng dụng. Bản ngã chính là virus độc hại còn Phật pháp là một phần mềm diệt rút. Nếu thường xuyên quét virus thì máy tính chạy tốt. Cũng như vậy một người phải thường xuyên cảnh tỉnh bản thân mình thì sẽ dần trở thành người tốt được. Con cũng có cảm nhận là những gì Thầy nói cũng chính là những trải nghiệm trong đời con. Tuy nhiên cái gì cũng phải có chừng mực, vừa đủ giới – định- tuệ thì tốt nhất, phải không ạ? Con thấy các bài giảng của Thầy rất hay và hình như con đang tham lam muốn nghe tất cả các bài giảng của Thầy. Muốn học hết tất cả các bài Thầy giảng. Bất cứ lúc nào rảnh con lại học, hết nghe thì đọc. Vì thế mấy ngày nay con thường trong trạng thái “lâng lâng”, đầu đau ê ẩm. Không biết tình trạng của con có giống phật tử nào không hả Thầy? Con kính đảnh lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính, Con thấy vấn đề lớn hiện tại là của con là tâm phóng dật. Con đã thấy con đường mình cần đi là buông xuống tri kiến khi Hữu Sự (Nói làm thường thận trọng/ luôn trọn vẹn chú tâm/ Lắng nghe quan sát rõ/ Đến đi Pháp lặng thầm) và khi Vô Sự (Học Đạo quý vô tâm/ Làm nghĩ nói không lầm/ Sáng trong và lặng lẽ/ Giản dị mới uyên thâm). Nhưng tâm con như ngựa hoang, lúc hăng hái chạy nhanh, lúc ương bướng ù lì. Con đề ra thời khóa biểu cụ thể để thực hành, trong khả năng của con thôi không khó khăn gì mà vẫn phóng dật, không nghiêm túc với chính mình. Khi phát hiện ra con nghĩ chắc do con không được rèn tính kỷ luật, nên con tự đề ra thử thách thì con thấy con vẫn làm được. Nhưng nếu giữ tâm trong sáng vô tâm tỉnh giác thì nó lại phóng dật. Con thấy buồn bản thân, không lẽ mãi là thân lừa ưa nặng sao? Phải chờ đau khổ nguy cấp đến thử thách sao? Hình như con càng tự soi mình càng thấy nó vi tế chống đối. Con đang sai lầm chỗ nào Thầy ơi?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính gửi thầy! Thưa Thầy, con mới biết đến pháp của thầy gần đây, con thực hành cũng chỉ được hơn 1 tuần thôi, và khi con thực hành pháp của thầy con thấy an lạc hơn, biết sống trong thực tại hơn, con thấy sự dính mắc của mình trong cuộc sống, có điều con buông chưa được hoàn toàn, con thấy con có nhiều nghi hoặc hơn, đặc biệt khi con càng cố tìm kiếm kiến thức Phật giáo, con cảm thấy sự tìm kiếm đó khiến con luôn nghi ngờ trong lúc thực hành, và con hay lí luận nữa! không biêt cái này đúng hay sai, phải như thế nào mới đúng, mình như vậy đang chấp hay không, mình có đang nghi hay không… con thấy mình đôi lúc thật đơn giản vô tư vi chả xâu xé vấn đề ra cho mệt, đôi lúc lại phân tích quá nhiều vấn đề ví dụ như lúc này đây! thực hành phap thiền này giúp con nuôi ý tưởng “sao cũng được” nhưng mà con lại bị dính mắc về vấn đề đời và đạo nên cái ý tưởng “sao cũng được đó” bị dập tắt ngay khi con phân vân về đời và đạo, con không thể buông được vấn đề đời và đạo nên nay con nhờ thầy giúp con với: trước đây con muốn đi tu vì sự giải thoát cho chính minh và lợi ích cho gia đình, con mong đi tu để tìm được phương phap, môi trường để thực hành, con muốn đi tu để có bạn đồng tu, có thầy hướng dẫn, con muốn đi tu để con được học giáo lý Phật Phap để nếu ai hữu duyên con muốn họ biết đến Đạo Phật và thực hành đúng đắn. Nay khi con nghe pháp của thầy, con lại không đặt vấn đề giải thoát nữa, ngoài nuôi ý tưởng mong được đủ duyên mang sự hiểu biết đúng đắn về Đạo Phật đến gia đình và những người hữu duyên, thì các ý tưởng khác trong con không còn nhiều nữa, con phải nên hiểu ý nghĩa việc đi tu, xuất gia như thế nào mới đúng vậy thầy? Con đọc cuốn sách Mi Tiên Vấn đáp, thì lợi ích của người xuất gia là không còn Khổ sanh, không còn khổ già,không còn khổ bệnh,không còn khổ chết! Con biết được cách hành thiền thầy dạy thì khi ứng dụng thực hành dần dần con cũng xa lìa dần sự khổ vậy! Con mới biết đạo gần đây, về Phật pháp con không biết nhiều, con tự thấy mình không khác gi 1 trang giấy trắng, người vẽ nét mực đầu tiên trên trang giấy này chính là thầy, con cảm thấy con thật may mắn và biết ơn thầy! hiện con đã nghỉ việc và đi công quả ở các chùa mà con muốn đến, con không muốn ở ngoài đời, nhưng ý tưởng xuấ́t gia con chưa đủ lớn vi con chưa thực sự thấu hiểu về sự xuất gia. Con hiện vừa công quả vừa tu, con không khác 1 kẻ lang thang nhưng con đã bắt đầu học bài học đầu tiên trên con đường này!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Cho con hỏi chánh niệm vững mạnh có thể thiêu đốt được phiền não và tập khí trong quá khứ không thầy, hay chánh niệm chỉ là phương tiện để cho ta dễ dàng thấy được những phiền não khởi lên trong tâm? Con cũng thắc mắc có những bậc đạo sư vào rừng, hoặc nhập thất họ không tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài làm sao họ có thể soi sáng tâm mình qua việc tương giao với những người xung quanh, để qua đó họ học ra nhiều bài học giác ngộ. Nhờ thầy chỉ rõ thêm giúp con. Con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Sư Thầy, cho con hỏi. Con xin cám ơn Sư Thầy. Khi xúc pháp thì con phải an trú tâm như thế nao? (khi con nghe một câu niệm Phật hay con niệm Phật hay khi ăn lúc đó con an trú tâm như thế nào?) Mong Sư Thầy chỉ dạy cho con. Namo Sakyamuni Buddha Namo Sakyamuni Buddha Namo Sakyamuni Buddha

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy ạ! Thưa thầy, cứ đến mùa thu là con lại có cảm giác bâng khuâng, man mác, không buồn không vui. Con thấy mùa thu thật đẹp. Nhưng con biết con không trọn vẹn với thực tại, con cảm giác tâm con phóng dật. Cảm giác lâng lâng này không khó chịu, cũng không dễ chịu. Thưa thầy, xin thầy có thể giải thích giúp con để con hiểu ra chính mình được không ạ. Con cảm ơn thầy ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ bạch sư, con ngồi thiền mà sao tâm con toàn hướng ra bên ngoài? Kính mong sư khai mở cho con. Thành kính đảnh lễ sư.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Sư Ông! Sư ông cho con hỏi, một người tu khi biết được các pháp vận hành như vậy, chỉ cần chân thật, thực tế. Pháp không cần ngôn từ chỉ cần thấy ra và vận hành theo quy luật của nó thôi. Vậy chúng con có cần học kinh điển tiếng Pali không ạ? Học nhiều chúng con không có hiểu mà đau đầu thêm. Ngưỡng bạch sư ông giải thích cho con hiểu!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời