Câu hỏi:
Kính thưa Thầy Xin Thầy cho con hỏi Phước Huệ song tu, nghĩa là gì. Thực hành thế nào ạ? Con kính tri ân Thầy.
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiDanh sách các chủ đề phổ biến
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiNghĩa là trong khi con làm việc phục vụ lợi ích vị tha con trọn vẹn tỉnh thức, sáng suốt biết mình, gọi là phước huệ song tu. Thí dụ vừa chăm sóc mẹ già vừa chánh niệm tỉnh giác chẳng hạn.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiĐó chỉ là ý tưởng của con. Còn giác ngộ là thấy ra Sự Thật chứ không lên lớp nào cả. Ví như trong đêm tối không thấy gì, bỗng trăng không còn bị mây che chiếu sáng khắp nơi liền thấy hết mọi vật thế thôi.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiNếu vô cảm có nghĩa là “Khi xúc chạm việc đời, tâm không động không sầu, tự tại và vô nhiễm” thì trong Mangala Sutta đức Phật gọi là “Phúc lành cao thượng”. Vô cảm như thể hạnh phúc biết bao! Chỉ khi vô cảm như thế thì “cảm ứng đạo giao” của vị bồ-tát mới xuất hiện. Chẳng lẽ con còn muốn “cảm” trước những ngọn gió đời: được mất, hơn thua, thành bại, vui khổ hay sao?
Câu chuyện nuôi gà chọi trong Cổ Học Trung Hoa thật đáng chiêm nghiệm. Vua hỏi người luyện gà chọi đã đá được chưa, ông ta trả lời “chưa” vì gà mới nghe tiếng gáy từ xa đã hung hăng muốn đá. Lần sau vua lại hỏi, ông nói “chưa” vì mới thấy bóng gà khác đã muốn đá. Lần sau vua hỏi nữa ông nói “được rồi” vì bây giờ gà nào thấy nó đều không dám đá vì nó đứng yên không hề dao động. Khi nào tâm “vô cảm” được như con gà chọi này thì đã trở thành bất bại.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiSādhu lành thay! Kinh sách chỉ là giai đoạn đầu thôi, nhưng khi biết cốt lõi kinh sách là chỉ ra thực tại thì cứ ngay nơi thực tại mà thấy, thấy, thấy… thấy ra, là tốt nhất.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời1) Tuy thực hành tinh tấn chánh niệm tỉnh giác trong đời sống hàng ngày khó hơn nhưng lại giúp khi ngồi tốt hơn. Thời gian ngồi thì ít trong khi sinh hoạt hàng ngày nhiều hơn, do đó đừng nghĩ ngồi thiền tốt hơn thiền trong sinh hoạt hàng ngày.
2) Theo dõi hơi thở để tâm lắng dịu là sai rồi. Chủ yếu thiền là soi sáng thân tâm để thấy ra sự thật chứ không phải ngồi để tâm lắng dịu. Đừng để ý đến thế ngồi, thời gian ngồi và đối tượng theo dõi. Chỉ thấy thôi. Pháp gì đến đi đều thấy là được.
3) Những khó khăn con vấp phải chính là do quan niệm ngồi thiền chưa đúng. Chỉ cần ngồi thư giãn buông xả, để tâm thấy biết hay cảm nhận thực tại tự nhiên, đừng cố quan sát gì cả. Không phải định tâm mà là tâm rỗng lặng không một ý đồ nào, thì thấy biết sẽ trong sáng, hồn nhiên và thanh tịnh.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiĐầu tiên mà cũng là cuối cùng.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiChẳng có thần thánh nào giúp con được nếu con không tự trải nghiệm để thấy ra chính mình. Con đừng đặt mục tiêu lý tưởng để thấy, chỉ thấy như con là thôi. Cũng giống như mới đi học mà muốn đọc sách triết học liền sao được, ban đầu không chịu khó đánh vần biết khi nào đọc được.
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiGiận dữ có nhiệm vụ tấn công bất ngờ để xem tỉnh giác có trở tay kịp không. Nếu tỉnh giác kịp thời nhận ra đòn tấn công của giận dữ thì nó tự biến mất. Đây là một trò chơi thú vị mà để cho có vẻ quan trọng người ta gọi là hành thiền!
Câu hỏi:
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lờiNếu mà trơ trơ bất động được với các pháp thế gian thì quá tốt, chỉ sợ lọt vào “vô tưởng định” hay tâm “vô ký” mới nguy. Nhưng cũng không sao, dù con thế nào tánh giác trong con vẫn luôn luôn soi chiếu.