Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con chào Thầy, Dạ con xin hỏi thầy, con có đọc nhiều bài viết của Thầy trên trang web trungtamhotong, theo con hiểu, lúc nào mình cũng như đang là với thực tại là thực hành đúng Pháp. Thưa thầy, con hiểu như vậy có đúng không, nếu chưa đúng, xin Thầy chỉ giúp con. Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ kính thưa Thầy, Dạo gần đây con thấy mình vui biết buồn biết, giận biết, ganh tị biết, so sánh biết, tham biết, tiếc biết… Cái biết đó nó xảy ra trong tích tắc, nhưng biết là biết vậy, chứ vẫn buồn, vui, tham, tiếc, so sánh, ganh tị, giận, tham… Cái biết tham, ganh tị… đó xen lẫn với cái tham, ganh tị… và cái biết rằng mình đang tham, ganh tị.. rồi lại xen với cái buồn vì biết mình tham, ganh tị… rồi lại biết mình buồn vì biết mình .tham, ganh tị… Nó cứ liên tù tì như vậy, kéo dài có khi cả buổi. Có lúc con cứ theo dõi những cái biết đó, có khi con dùng lý trí để ‘chấn chỉnh’ lại thái độ ganh tị, so sánh… đó. Có điều con thấy hơi mệt khi theo dõi tiến trình đó, có phải vì con lại vận dụng lý trí kiểm soát và không muốn những cái lý trí cho là bất thiện tiếp tục không Thầy? Con mong Thầy cho con lời khuyên nên tiếp tục thế nào ạ. Con kính đảnh lễ và tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sư ông! Theo con hiểu là nhiệm vụ của ta chỉ quan sát còn tất cả thương ghét, tham sân,… mọi thứ kể cả việc “thấy ra” đều là việc của Pháp. Con hiểu như vậy có đúng không ạ? Con xin tri ân Sư Ông!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con kính thưa Thầy. Trong thực hành chánh niệm tỉnh giác con có thể phát hiện được các sắc pháp tại thời điểm nó xuất hiện, nhưng đối với danh pháp về suy nghĩ lan man hiện khởi lên thì con không thể nắm bắt được ngay lúc nó bắt đầu, đến lúc con biết được nó hiện diện thì cũng là lúc nó tự dừng lại và biến mất. Con muốn hỏi thầy là: 1. Con không biết là tại sao khi bị phát hiện, “cái suy nghĩ” lại biến mất mà không tiếp diễn để tâm tiếp tục quan sát giống như 1 người làm 1 người xem không liên quan nhau? Trong cuộc sống cần có lúc suy nghĩ thì con bị theo kiểu: suy nghĩ – biết đang suy nghĩ – suy nghĩ tắt – khởi lại suy nghĩ tiếp – biết suy nghĩ – suy nghĩ tắt – khởi… Điều này làm cho quá trình con suy nghĩ không được trôi chảy. Con cảm giác như “cái suy nghĩ” và tâm nhận biết không tách biệt nhau cùng đồng hành trong 1 thời điểm chỉ có 1 cái tồn tại. 2. Có phải là con chỉ nắm bắt đươc phần đuôi (điểm kết thúc suy nghĩ) không phải phần đầu (khởi đầu suy nghĩ) và phải luyện tập thêm để có thể bắt được ngay lúc khởi sinh? Dạ con xin cám ơn Thầy rất nhiều ạ!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy. Con giờ giống như thanh gỗ mà thầy hay giảng lấy ví dụ! Giờ tấp bên bờ này hay tấp bờ bên kia? Hay bị cuốn trôi, mục nát, chìm đắm? Hay cứ để tự nhiên theo dòng sông (dòng đời) trôi ra biển? Hay bị cuốn trôi theo dòng luân hồi sinh tử trong đời sống tục đế? Giờ con không biết sao? Đi đường nào, chọn đường nào, kiểu gì rồi cũng chết! Theo thầy con nên làm sao? Kính trình bày thầy nhận xét chỉ dạy! Con thành kính đảnh lễ. Cảm ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy ơi, con bị kẹt trong tu tập rồi, thầy giúp con với! Ngày hôm nay con tự nhiên cảm thấy tâm con không phóng dật và nó luôn trở về với thân thọ tâm pháp mà con không hề dụng công, nhưng có một điều kỳ lạ là con vẫn không nhìn được sự vật, sự việc đến với mình một cách khách quan như nó đang là. Con vẫn có thái độ tham, sân, si và lúc đó con vẫn biết đó là ảo, con vẫn nhìn rõ được nguyên nhân nó khởi lên là do con nhìn sự vật đó dưới con mắt chủ quan, rõ ràng là cái nhìn có cái ta xen vào và tại vì con biết rõ là mình đang nhìn mọi vật sai nên lúc đó con liền nhắm mắt lại để cảm nhận các cảm giác đang phát sinh trong thân tâm mình. Con biết chỉ có như vậy thì tâm sân và tham nó mới tự diệt, mặc dù lúc đó con lấy lại được sự quân bình và không bị cái nhìn chủ quan hay bản ngã chi phối nữa nhưng con cảm thấy con sai ở đâu đó. Mong thầy hoan hỷ khai thị giúp con với. Con cảm ơn thầy (người cha thứ hai của con)!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Cho con hỏi khi con không có ý thức trọn vẹn vào bước chân đi, thì bước đi rất tự nhiên. Nhưng khi con trọn vẹn với bước chân đi thì trở nên không tự nhiên, và lúc đó tâm con cũng biết rằng mình đang đi không tự nhiên và có ý thức xen vào. Vậy đi như thế nào là đi không có ý thức xen vào và đi một cách tự nhiên nhưng vẫn trọn vẹn đối với sự đi đó thầy. Nhờ thầy chỉ dẫn thêm cho con. Con cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Mô Phật! Con kính đảnh lễ thầy! Con xin được hỏi thầy về tập khí và cách quán chiếu nó. Thầy có giảng là khi thấy tập khí, tâm mình vọng động thì cứ thấy nó khởi lên, không phán xét thì nó tự chìm xuống, vậy mình có cần quán chiếu nhân duyên của tập khí đó không thầy? Có cách nào để tập khí biến mất hoàn toàn không thưa Thầy? Tâm con hay vọng động chứa nhiều tập khí xấu, lúc trước con hay đè nén nó, và cố gắng đối trị nó bằng tâm khác (ví dụ như quán từ bi để đối sân hận…) nhưng sau này nó vẫn khởi lên, tuy con im lặng không tạo tác, nhưng lúc đối cảnh, khuôn mặt con lại nheo lại khó chịu, con không biết làm sao để nó giảm bớt. Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy. Con luôn thắc mắc trong tâm, trong đời sống hằng ngày con phải hành sao để không phải rơi vào tình trạng hữu vi hữu ngã. Con vẫn luôn bị kẹt trong tu bằng bản ngã. Vậy con phải hành thế nào đây hay là không cần hành gì cả, mong Thầy chỉ dạy giúp con. Con chúc Thầy luôn mạnh khỏe.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời