Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: nguyên lý tu tập

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Tính con hay nóng vội làm việc nhanh cho xong để làm việc khác quan trọng hơn. Ví dụ: ăn cơm, rửa mặt, rửa tay nhanh để nghe pháp, đọc kinh sách… nên con không trọn vẹn với việc mình đang làm. Mặc dù con biết là không đúng nhưng việc biết và thay đổi thói quen là xa lắm. Có những lúc con tỉnh thức biết là sai nhưng vẫn làm theo thói quen cũ. Nhờ Thầy gợi ý chỉ dạy con thêm. Con cảm ơn Thầy. Kính Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Mô phật! Kính gửi Thầy. Con có một nghi vấn, kính mong thầy từ bi giải đáp giúp con với ạ. Con nghe nói khi hành thiền thì cần phải có minh sư bên cạnh hướng dẫn, vậy con là Phật tử tại gia muốn hành thiền ở nhà có được không và phải làm cách nào ạ. Con xin cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Con là người cư sĩ hôm 23-3 đã hỏi thầy về sự chọn lưa giữa 2 con đường sống. Đọc trả lời của thầy và câu hỏi của một đạo hữu có trải nghiệm giống con, con cũng suy tư nhiều lắm. Nhìn lại mình, đúng là con có quyết tâm giải thoát thật, và con cũng chưa dám nghĩ tới chuyện mình sẽ giác ngộ. Nhưng ước muốn giải thoát của con rất đơn giản chứ con cũng chưa dám mơ tới chuyện mình sẽ đắc Tam Minh, thấy được Tứ Diệu Đế rồi vượt thoát sinh tử. Mong muốn giải thoát xuất phát từ việc con đang bị một “căn bệnh” đang ngày ngày dày vò con mà con tin thầy là vị bác sĩ có thể kê toa giúp con để chữa lành. Sau khoảng gần 2 năm thực hành sống chánh niệm, con thấy mình đang bị một căn bệnh mà trước đây chưa từng gặp. Triệu chứng của căn bệnh như sau: – Hình như con đã trở nên quá nhạy cảm với từng đổi thay nhỏ trong tâm và thân. Ví dụ như mỗi lần nói chuyện vui, hưng phấn chỉ cần con cười thành tiếng thôi thì cảm thấy như trời long đất lở, từng thớ thịt, mạch máu căng ra, cảm giác rất khó chịu. – Mỗi lần ngồi nói chuyện về đạo với người bạn, nói chuyện một cách thoải mái, không có tranh cãi gì con cũng cảm nhận được rõ ràng có tham sân trong lúc nói chuyện, biểu hiện bằng việc cảm nhận cơ thể có cảm giác khó chịu, căng thẳng, không yên, nhộn nhạo. (Có một lần con đã hỏi thầy về chuyện này). – Khi làm một điều gì đó bất thiện trong cuộc sống đối giao với người khác thì trong người cảm giác bứt rứt chịu không nổi và phải sửa sai thì mới yên. Khi vẽ xong một công trình thì bản ngã muốn làm thật tốt, không muốn có chút sơ sót có thể tổn hại tới chủ nhà. Nhiều lúc con đang ngồi thiền thì một chi tiết trong ngôi nhà đã thiết kế tự nhiên chực hiện ra trong đầu, nếu sau đó kiểm tra lại chi tiết đó thì thế nào cũng lòi ra chỗ sai. Còn nữa, đang lúc định tâm, chợt tâm lo lắng hiện ra không rõ vì lý do gì, thì sau đó thế nào cũng có chuyện này chuyện nọ không hay xảy ra. Tóm lại con cũng thấy phiền não và mệt mỏi vì quá nhạy cảm với những điều như vậy và cảm thấy như bị quá tải. – Chỉ trong những hoạt động bình thường và thiện lành trên mà con đã cảm thấy vậy rồi huống hồ là trong lúc va chạm với công việc, với vô số phiền não và bất thiện pháp hàng ngày. Đối với con bây giờ các phiền não đúng là cực hình thầy ạ. – Chỉ có lúc đọc và nghe pháp hoặc buông xả thư giãn thì con mới thấy an lạc thật sự thôi. Còn lại gần như mọi hoạt động sống khác trong ngày đúng là chỉ có khó chịu và phiền não thôi. Mong thầy hiểu cho con là chính vì những điều trực nhận trên mà con muốn giải thoát khỏi tình trạng đó chứ không phải vì muốn giải thoát mà có những cảm giác đó. Chính vì vậy mà bây giờ con đâm ra sợ chứ không phải là nhàm chán mọi thứ nữa thầy ạ. Con thấy Đức Phật nói đúng “tất cả trên thế giới này là căn nhà lửa”. Mong thầy chì dạy cho con: bây giờ bắt đầu tìm cách ra khỏi đám lửa hay là tiếp tục ở trong ngôi nhà đó để học tiếp? Con chưa đủ duyên để xuất gia thì có nên rút chân dần ra khỏi các ràng buôc không? Con cũng đã suy nghĩ kỹ về công việc mới để có thể vẫn làm tròn trách nhiệm với gia đình và có thể sống tùy duyện thuận pháp. Con kính lạy Tam Bảo, kính lạy thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, Đọc trả lời của thầy ở đoạn: “Loại tư tưởng mô phỏng hay bắt chước sự lương thiện của Thánh nhân này đã làm hư hỏng chính lương tri nơi chính mình. Hãy buông xả mọi tư tưởng rập khuôn ấy để bắt đầu khám phá sự thật bằng chính lương tri (pabhassara citta) sẵn có nơi mỗi người. Kinh điển chỉ có giá trị khai thị chứ không phải là khuôn mẫu để bắt chước “, con chợt bừng tỉnh. Thì ra lâu nay con bị tư tưởng phỉnh gạt mà không biết. Có lẽ từ thời còn bé con đã bị “nhồi sọ” theo kiểu “phải sống có đạo đức, có trách nhiệm, phải sống lương thiện, tránh làm việc ác v.v…” mà không ai giải thích vì sao lại phải sống như vậy. Cho nên bây giờ những tư tưởng đó điều khiển con trong vô thức khiến con cảm thấy căng thẳng. Con đã hiểu, chỉ có Tánh Biết mới là câu trả lời rốt ráo nhất cho việc sống có đạo đức và hơn thế nữa là lòng từ bi vô hạn. Bởi vì chỉ khi tánh biết hiển hiện rõ ràng thì tự nhiên mấy thứ kia đã tự có luôn rồi chứ không phải tạo tác, cố gắng thêm gì nữa. Con thấy nhẹ lòng hơn và thấy rõ ràng con đường đi của mình nhiều lắm rồi thầy ạ. Vậy thì thưa thầy, đối với triệu chứng thứ nhất và thứ hai của “căn bệnh” là quá nhạy cảm với những sự thay đổi của thân tâm thì có sao không ạ? Nguyên nhân của chúng là gì? Kính xin thầy giải đáp tiếp thắc mắc của con với ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy, Bạch Thầy, Con đọc phần hỏi đáp sáng nay, thấy mục Thầy trả lời anh kiến trúc sư 39 tuổi, là có thể anh “đặt mục đích giải thoát lên hàng đầu” nên anh mới cảm thấy mệt mỏi và nhàm chán với mọi thứ. Con xin hỏi là con cũng đang cảm thấy như vậy, nhưng nếu vị mục đích “giải thoát lên hàng đầu” so với Giác ngộ, thì con nghĩ Giác ngộ là bước đầu của Giải thoát, phải không ạ? Hai phần đó khác nhau ra sao? Và nếu đưa mục đích giải thoát lên hàng đầu, có lẽ người đưa ra cần đi tu tập chứ không nên bận tâm chuyện đời, cho đến khi nào cảm thấy bản lãnh đủ vững vàng, thì việc quay trở lại – nếu muốn vẫn có thể thực hiện? Mong Thầy khai thị cho con. Kính lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con trình pháp ở đây như một tin trình với thầy là con đã phát hiện ra mình hay chống đối với ngoại cảnh với pháp không như ý và kể cả cái tâm vô thường này. Con phát hiện ra rằng khi mình ‘tiến’ thêm một bước và nhận ra một điều gì đó và vượt qua được thì những khó khăn nghịch cảnh đến với mình sẽ ‘tinh xảo’ hơn và ‘tiến’ thêm một bước nữa để nhấn chìm chính mình hoặc là cho mình một thử thách để vượt qua. Con phân vân việc trình pháp sẽ làm mình thụt lùi lại vì như là khẳng định mình đã tiến bộ thì dĩ nhiên là điều không tốt. Nhưng con không sợ nữa vì lúc có chuyện thì trình thầy mà mình vượt qua được thì lại im lặng, như vậy là con ích kỷ quá với lại trước sau gì mình cũng sẽ đương đầu với cái mới, có sợ cũng không ích gì. Đối với những chuyện nên làm hay không nên làm và lòng từ bi của mình có đúng chỗ hay không con cũng dần dần nhận ra được, lúc trước khi không biết đâu là hành động đúng con thường bỏ qua không thực hiện việc đó nữa nhưng bây giờ, cứ làm những gì mình cho là đúng và trải nghiệm đúng sai thì bài học đã rõ ràng ra và ghi nhớ sâu sắc hơn. Con phát hiện là mình có giới (không hại mình, hại người), định (không chống đối, trở về hiện tại) thì tuệ (suy nghĩ, hành động đúng và tốt thực sự) sẽ phát sinh và 3 yếu tố này luôn đi cùng với nhau trên con đường giác ngộ. Kính thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Hoà thượng cho con hỏi, Có pháp nào dành cho người câm, điếc và mù, còn bị tàn tật tu không? Mà con thấy các thầy đi giảng dạy chỉ đem kinh điển và sách vở để thuyết thì sao họ có thể lĩnh hội được pháp học ạ. Con mong Người chỉ dạy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy Con là phật tử ở Canada, con nghe pháp đã hơn 5 năm, nhưng chỉ mới biết thầy khoảng 2 tháng nay. Nghe những bài pháp của thầy con thấy sự tu thật là không khó, thật sự con thấy thật hợp với con, cứ tu theo sự vận hành của pháp. Nhưng trước hết phải thật sự có lòng từ bi, sáng suốt, hiểu rõ mình là vô ngã, tu tập không dính mắc lục trần, như vậy con có cần học kinh điển không thầy? Thật sự con rất là bận, con thấy học kinh nhiều dễ vướng vào sở tri chướng, con thật sự không biết nhiều đến kinh điển, như vậy có phải là con lười biếng không thầy? Xin thầy cho con biết, con đảnh lễ thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy. Con về quê ở mấy tháng nay. Có duyên tình cờ gặp được anh tu theo Địa Mẫu và nhất tâm niệm Phật, chơn linh và trình độ căn cơ thấy pháp. Những lời nói của anh con nghe cảm nhận giống lời thầy dạy, con bất ngờ luôn thầy. Không ngờ ở vùng đất này lại có người nói được pháp như vậy. Anh chỉ là cư sỹ tại gia. Cúng kính và nói chuyện được với người âm luôn. Con thắc mắc không hiểu rõ. Kính bạch thầy nhận xét chỉ dạy. Con thành kính đảnh lể cảm ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời