Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: ngã mạn

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính yêu, Khi tự quan sát, con nhận thấy tâm trí có thói quen so sánh bám rễ sâu. Và có 2 xu hướng hành xử: 1. Con tự dưng có động lực lớn để cải thiện mình nếu con thấy mình kém cỏi hơn người khác; 2. nếu thấy hơn người khác ở điểm gì đó, con tự nhủ mình may mắn hơn nhiều người để từ đó con nhanh chóng từ bỏ được các cảm xúc tiêu cực. Thưa Thầy, vì sao con lại phụ thuộc vào cơ chế so sánh ạ? Con có thể chuyển hóa thói quen này như thế nào ạ? Con xin tri ân lời hướng dẫn từ Thầy ạ

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Sư Ông bản thân con cảm nhận đau khổ rất nhiều và càng cảm nhận khổ đau nhiều chừng nào tâm con giờ đây lại bén nhạy với nó hơn. Đã giúp con chứng thực ra 2 điều là 1/ Hễ có tâm bất thiện, không đúng tốt thì nạn nhân đầu tiên là mình chứ không ai khác. Ví dụ khi tâm ganh tỵ nổi lên thì người khác chẳng có vấn đề gì nhưng chính mình lại trong trạng thái bức bối bí bách hay bị từ chối bởi người khác phái mình thích thì tâm vừa khởi lên suy nghĩ phải cố gắng nỗ lực để giỏi một việc gì đó để chứng minh người đó đã nhìn sai về mình, thì chính ý nghĩ đó vừa khởi lên con cũng cảm nhận được sự tổn thương liền, nhưng nếu con chỉ việc quay lại cảm nhận nỗi đau bị từ chối tình cảm thì đó lại là điều dễ chịu nhất. Con muốn hỏi Sư Ông đây có phải là Định Luật Tâm ( tâm sinh vật lý ) không ạ ? 2/ Do cảm nhận đau khổ và mỗi lần như vậy không có cách nào khác ngoài việc nghe Sư Ông cảm nhận nên bây giờ bên trong con thấy rõ một điều khi khổ đau có mặt lập tức con thấy nếu phản ứng là khổ liền nên con buông ra được để chỉ cảm nhận thôi. Nó khó diễn tả lắm ạ, nhưng giống như có gì đó được lập trình tự động, khi khổ đau có mặt lập tức tâm nhận ra nếu phản ứng thì đau khổ hơn nên tâm liền chấp nhận lắng nghe cảm nhận. Ban đầu khi khổ đau có mặt, con lắng nghe cảm nhận là do nghe lời Sư Ông, nhưng tới giờ phút này đúng thực sự là tâm nhận biết ra điều đó chứ con hầu như không cần nghĩ tới lời dạy Sư Ông nữa. Điều này được gọi là gì ạ ? Con xin kính tri ân Sư Ông và chúc Sư Ông mạnh khoẻ !

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, cho con hỏi thêm một điều nữa là khi nói tâm từ bi hỷ xả thì từ là không sân, bi là không oán hại, hỷ là không ganh tỵ đố kỵ, xả là không chấp giữ chuyện đã xảy ra. Vậy khi tâm sân nhưng chánh niệm trên cái sân đó thì có được xem là tâm từ không ạ? Tương tự chánh niệm trên tâm muốn hại, trên tâm ganh tỵ đố kỵ, tâm cố chấp… thì có được xem là bi, hỷ và xả không? Con xin cám ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch sư! Con là người nữ đã có gia đình, con thường thấy mình phiền não do tâm ganh tỵ, do tâm phân bì với anh em trong nhà và con biết do phước mình không nhiều nên thường không được thương yêu và không được chia tài sản. Con biết vậy nhưng con vẫn phiền não. Xin sư từ bi chỉ dạy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy. Do nhân duyên gặp bệnh đau nặng cùng với gặp nhiều trắc trở, khổ đau khác trong cuộc sống. Nhưng thật may mắn cho con được Thầy soi sáng nên con đã can đảm trải nghiệm tất cả. Đúng như Thầy nói nhờ chủ động trải nghiệm khổ đau nên bản ngã của con rơi rụng nhiều. Lực chánh niệm mạnh hơn. Nhưng hiện tại bản ngã tham, sân, si của con nó vẫn xuất hiện một cách ma mãnh, vi tế đánh lừa con một cách tinh vi như: có chút ngã mạn, tự hào khi thấy, biết hơn trước đây, hoặc vì vẫn còn vô minh nên vẫn còn sai lầm trong nhận thức, hành vi, khi phát hiện ra thì tự trách mình… Chiều nay khi đi bộ bất chợt con thấy: Không định trước bất cứ điều gì mình cho là đúng để thực hiện ví như đã ngủ là phải chánh niệm tối đa để ngủ ngon giấc… mà điều quan trọng, cốt yếu bậc nhất của con là luôn chánh niệm, thấy biết bất cứ niệm nào sinh khởi với một thái độ rỗng lặng tự nhiên, những suy nghĩ, hay hành động sẽ tự phát đồng thời hay sau cái thấy biết. Còn khi không có niệm khởi thì để tâm tự thấy, biết một cách trong sáng, vô vi, vô ngã đối với thân, tâm, cảnh. Chỉ cần vậy thôi còn sau đó có những kết quả như thế nào, giải thoát hay không nó sẽ tự đến, không cần quan tâm. Đây là điều tưởng chừng đơn giản nhưng con biết cũng không đơn giản chút nào. Nhưng con tin và con quyết làm một cách nhiệt thành thì mới đoạn giảm được bản ngã, mới thực hiện được ý chỉ cốt lõi mà Thầy dày công chỉ bày cho chúng con ạ. Con mong Thầy nhận xét thêm cho con ạ. Con xin được tri ân Thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch Thầy con có câu hỏi xin Thầy khai thị ! Con thấy rất nhiều người, trong đó có con, thường phán xét người khác qua cái suy nghĩ chủ quan của mình, (điều này chắc chắn là sai) nhưng con muốn biết tâm này thuộc về tâm nào. Và cần lấy pháp nào để đối trị? Hay chỉ cần quan sát để thấy ra thôi bạch Thầy? Sadhu sadhu lành thay!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, hôm nay con xin trình pháp với Thầy những gì con cảm nhận: 1. Cảm giác trạng thái vô ngã như đợt sóng nhấp nhô, có rồi lại mất. 2. Khi xúc chạm việc đời để đưa ra lựa chọn thì có một tư tưởng xuất hiện kéo suy nghĩ mình thoát khỏi lý trí bản ngã để đưa ra quyết định hợp lý hơn, trước kia con gọi là lực chánh niệm, giờ con gọi là lực vô ngã. Khi giao tiếp cái lực này cũng giúp con tự nhiên và mạnh mẽ hơn. 3. Con nhận thấy biết nhiều cũng khổ, ít ai tương đồng với mình, cái tôi ngã mạn cho rằng mình biết nhiều cũng lớn lên. Thầy cho con hỏi các khái niệm về lực trong câu 2 của con là đúng chưa? Để phát triển cái vô ngã và làm suy yếu bản ngã thì phải dùng phương pháp nào thưa Thầy. Con chân thành cám ơn Thầy đã chỉ dạy con trong thời gian qua.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy kính quý! Con xin Thầy khai thị cho con thêm về việc (thuận pháp không thuận ngã)? Con thấy ra bản ngã nơi mình nhưng các mối quan hệ gia đình, xã hội con phải đối mặt với những cái ngã chấp lớn của họ. Nhún nhường, nín nhịn như vậy có là thuận ngã không ạ? Con xin thành kính tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con kính chào Thầy ạ, sau nhiều lần được Thầy hướng dẫn cách Thiền và học thêm qua nghe pháp trên đây, dù không nhiều tuy nhiên con cũng không đi lạc đường lạc lối được ạ. Con thành kính tri ân Thầy nhiều, hiện tại con đang có một điều làm con hối hận, con kính mong Thầy giải tỏa giúp con. Trước khi nói ra, con thành tâm sám hối Thầy, nếu con có chia sẻ gì không đúng ạ. Lúc con còn trẻ, tầm 21 tuổi con có theo một Thầy tu sai, Thầy ấy có vấn đề về thần kinh mà con không biết. Và con dù kính trọng Đức Phật rất nhiều, tuy nhiên, con theo sai phương pháp nên để phá chấp mà con một lần đang chạy xe ngoài đường, có nói lời chửi bậy đến danh hiệu của Ngài. Và con nhìn kinh Nhật tụng tự nói là ” rác rưởi”, thật sự trong thâm tâm con rất kính quí Đức Phật. Và bây giờ, sau thời gian trải nghiệm cuộc đời, tập thiền học Phật, con chợt nhớ đến thời kỳ hồi xưa, liệu con có thể sám hối chuyện đó được không thưa Thầy? Vì thật lòng là con không có ý xấu gì cả ạ. Con thành kính đê đầu tri ân Thầy ạ. Kính, Con.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời