Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: kinh điển & sách hay

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con đọc đi đọc lại và có vẻ như con chưa tự mình thông suốt được một đoạn trong cuốn Con đường hạnh phúc do Thầy viết. Đó là đoạn đầu của mục Vô thường trong chương I. Nhất là câu đầu tiên của mục đó và nhất là phần Dukkha với câu “Tất cả hữu vi là khổ”. Con đọc tiếp đến đoạn Niệm tưởng sự khổ (Dukkha sannā) cũng vẫn chưa thấy sáng tỏ hơn về Khổ là một tính chất nội tại của vạn pháp như Thầy viết trong sách và con cũng vẫn chưa thông suốt được câu “Tất cả hữu vi là khổ – Sabbe sankhara Dukkhatati”. Trong khi đó khi gặp câu “Thọ thị khổ” thì con thông suốt ngay. Con kính mong Thầy từ bi chỉ giúp con sáng tỏ băn khoăn này. Ngoài ra trong khi tự đi tìm lời giải về ý con viết ở trên thì con lại thấy có quá nhiều những định nghĩa khác nhau về hữu vi và cả phần viết về Tứ Diệu Đế như đường link dưới đây http://kienngot.wordpress.com/2011/10/10/duyen-h%E1%BB%A3p-tinh-tuy-c%E1%BB%A7a-d%E1%BA%A1o-ph%E1%BA%ADt-4-ch%C6%B0%C6%A1ng-3/ Con kính mong Thầy xem xét và chỉ dạy cho chúng con. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con không tìm thấy sách “Sống trong thực tại” trong Thư viện của trang nhà. Con phải tìm ở đâu kính bạch thầy?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy cho con hỏi, những bộ kinh nào do chính Đức PHẬT thuyết? Con muốn nghiên cứu những KINH điển này ạ. Đạo PHẬT có quá nhiều kinh, con nghĩ Đức PHẬT không thể thuyết nhiều như thế và nếu có cũng không ai nhớ nổi để viết lại vì thời đó không có chữ viết như bây giờ. Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kinh bạch thầy, xin thầy từ bi giảng cho con hiểu rõ từ “chư hành” trong bài kệ: “Chư hành vô thường, thị sanh diệt pháp, sanh diệt dĩ diệt, tịch diệt vi lạc” Kính chúc thầy pháp thể khinh an, chúng sanh dị độ, Phật sự viên thành.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Đầu tiên con xin cám ơn Thầy về thư trả lời của Thầy. Con xin có hai câu hỏi liên quan đến pháp hành kính mong Thầy rộng lòng từ bi giảng giải. – Câu hỏi 1: Liên quan đến khái niệm về một vị thầy. Trong hầu hết các tài liệu mà con đã đọc nói về thiền trong Phật giáo, kể cả Thiền tông, Mật tông, và thiền Nguyên thủy đều nhấn mạnh đến vai trò của một vị thầy, xem đó như là một điều kiện tiên quyết cho một người muốn dấn thân vào con đường tu thiền. Điều này đã gây không ít bối rối cho các hành giả cư sĩ tại gia, mặc dù họ có thể tiếp cận được các nguồn kinh sách thông qua mạng lưới thông tin hiện đại như ngày nay, hoặc được nghe các bài pháp thoại từ các giảng sư giàu kinh nghiệm (ví dụ như mạng Trung Tâm Hộ Tông chẳng hạn). Thật ra, trong giới cư sĩ cũng có người được trang bị một trình độ học vấn nhất định, giúp họ có được phương pháp luận khoa học khi tiếp cận vấn đề. Bản thân con mặc dù không trực tiếp được Thầy hướng dẫn nhưng thông qua mạng Internet con cũng tiếp thu được cơ bản nội dung pháp hành mà Thầy muốn truyền đạt. Các thắc mắc cũng đã được Thầy tận tình giúp đỡ tháo gỡ. Như vậy bản thân con xem như đã có một vị thầy chưa? Kính mong Thầy rộng lòng từ bi giảng giải. Việc kề cận một vị thầy còn mang một ý nghĩa tâm linh nào khác nữa không? – Câu hỏi 2: Liên quan đến cái đau trong hành thiền. Các thiền sư thường có lối giải thích và cách thức xử lý cơn đau trong lúc tọa thiền rất khác nhau. Bản thân con thì thích vận dụng theo lối tư duy “minh” và “vô minh” của Thầy để giải quyết vấn đề này. Cụ thể như vầy: – Minh: (1) Ngồi lâu thì phải đau (qui luật nguyên nhân – kết quả). Không có một tư thế hay oai nghi nào của con người mà không dẫn tới đau khổ, cho dù đó là một tư thế nằm thoải mái nhưng trước sau gì rồi cũng phải thay đổi huống hồ chi là ngồi lâu. (2) Nhờ tư duy như trên nên tâm ít phản ứng hơn với cơn đau, điều này giúp cho thân tâm dễ kham nhẫn hơn. (3) Cơn đau là một sự thật (chân đế) nó nằm trong bốn xứ (Thọ) để cho hành giả quán niệm nên không cần thiết phải dùng bất kỳ một phương pháp “Tự kỷ áp thị” nào để quên nó đi. (4) Khi cơn đau tới hạn chịu đựng thì cứ tại đây, bây giờ thay đổi tư thế (trong thận trọng chú tâm quan sát) mà không một chút lo lắng vì sợ mất “định” . (5) Thời gian từ lúc ngồi cho tới lúc đau là bao lâu không trọng, vì cơ địa mỗi ngưới khác nhau, ngay cả trong một con người do bị chi phối bởi luật vô thường nên thời gian dẫn tới cơn đau mỗi lúc mỗi nơi cũng khác nhau. Việc ngồi rất lâu mới thấy đau chẳng nói lên một thành tựu nào về giải thoát, mà đó chẳng qua là sự thích nghi của cơ thể theo cơ chế phản xạ có điều kiện. (6) Con rất thấm thía câu nói của Thầy “Đừng biến hành thiền thành hành khổ” (7) Đau đớn và an lạc đều là pháp nên tâm quan sát phải bình đẳng. Điều này giúp cho hành giả tiến gần hơn với tâm buông bỏ, xả ly. – Vô minh: (1) Đẩy cao cái ngưỡng chịu đựng cơn đau rồi xem đó như một thành tựu thì đó chẳng qua là biểu hiện của tự ngã. (2) Ở trình độ thấp kém này mà muốn thấy được sự sanh diệt trong từng sát-na của cơn đau như có thiền sư từng giải thích thì vô minh. (3) Khi tâm quan sát không còn rỗng lặng trong sáng mà cứ muốn tiếp tục quan sát cơn đau trước sau gì cũng dẫn tới tham sân. Con hiểu như vậy thưa thầy có đúng không? Kính mong Thầy rộng lòng từ bi giảng giải. Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, con có được nghe thầy thuyết Pháp vài lần. Nhưng trước đó, con cũng học được rất nhiều từ sách của thầy cũng như các vị thiền sư nổi danh như Ngài U. Jotika, Ngài Pandita, Ngài Achan Cha… Có nhiều điểm con không tán đồng. Rồi sau vài năm thực hành miên mật, và đọc lại kinh điển, nhiều điểm con đồng ý kiến, nhưng có những điểm khác con vẫn thấy Đức Phật đúng hơn. Vậy là sự thấy biết của mỗi hành giả là khác nhau và cũng thay đổi liên tục phải không ạ? Nếu mình chấp vào một kinh nghiệm nào đó, hoặc một vị thầy nào đó, hay ngay cả kinh điển là một sự không sáng suốt phải không ạ? Theo như con thì, ngay cả học kinh điển cũng cần phải đọc trọn vẹn cả ít nhất cũng là 2 tạng hoặc tốt thì cả 3 tạng luôn, cùng vớí sự thực hành chăm chỉ dài dài, may ra mới có sự hiểu biết tạm thời nào đó phải không ạ? Con xin được bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến thầy. Kính chúc thầy dồi dào sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa sư cho con được hỏi, Kinh điển gồm có Pali tạng và Hán tạng đúng không ạ? Theo con hiểu là Pali tạng có giá trị chân thật hơn Hán tạng và là kinh Nguyên Thủy của đức Phật khai thị, có đúng không? Con vẫn thường tin tưởng ở kinh Pali. Con cám ơn sư.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa sư, bên Bắc tông có kinh Vu Lan báo hiếu cha mẹ gồm hai phần, một phần kể về ngài Mục Kiền Liên xuống địa ngục tìm mẹ, một phần Đức Phật dạy hàng đệ tử về công ơn cha mẹ. Có vị Hòa Thượng pháp sư thuyết pháp nói rằng không có việc ngài Mục Kiền Liên xuống địa ngục mà do ngài nhớ những chuyện mẹ ngài đã làm nên mới xin nhờ Đức Phật dạy cách để mong hồi hướng cho mẹ. Qua đây con muốn hỏi những kinh điển mà không do Phật thuyết hay do mọi người hư cấu thêm bớt vào thì có phải là kinh không? Mọi người đọc tụng làm thế nào phân biệt được? Ngoài ra giữa kinh Nam tông và Bắc tông có nhiều khác biệt, xin sư chỉ dạy để chúng con hiểu rõ đâu đúng đâu sai để được học theo đúng lời Phật dạy. Con cảm ơn sư.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Trong Kinh Phật Giáo Nguyên Thủy, có đoạn nào Đức PHẬT BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI nói về Đức Phật A-di-đà và Đức Phật Di-lặc không? Vì mới đây trên trang web con thấy 1 vị Thầy ở nước ta cho rằng chỉ có duy nhất 1 Đức PHẬT BỔN SƯ mà thôi còn những vị kia là do hư cấu. Con đang là Phật Tử tu theo Tịnh Độ nên lòng con rất bâng khuâng, con không biết nên ngừng hay chuyển tông khác. Con sực nhớ tới Thầy. Vì chỉ có Phật Giáo Nguyên Thủy mới giữ gìn và không sửa đổi lời nói của Đức PHẬT. Xin Thầy cho con 1 lời khuyên. Chúc Thầy nhiều sức khỏe.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời