Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: khổ đế

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ Thưa Thầy, xin Thầy cho con hỏi “Khổ” trong Vô thường, Khổ, Vô Ngã, có phải là thấy ra được Khổ do bản ngã tạo ra, là khổ của Tâm lý và “Khổ” này sẽ không còn khi nhìn mọi sự, mọi việc với Chánh Kiến, Chánh Tư Duy. Dạ, Thưa Thầy, con hiểu đúng không ạ? Con thành kính tri ân Thầy rất nhiều, vì khi con nghe Pháp thoại, con học được và hiểu được cách cần phải sống và tu học trong kiếp này

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thay co giang khi dinh mac thi khong tron ven voi hien tai. Con thay rat dung, nhung ung xu thi chua thong suot. 1. Vi du con dang an, tu nhien nghi den me con dang benh, con lo lang. Vay thuc tai luc nay la dang an hay nghi den me benh? 2. Tron ven voi thuc tai hau het la thay Kho, phai khong Thay? Con cam on Thay!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Sự Ông, Khổ do cảm thọ tự nhiên Khổ là hệ quả của nhận thức và hành vi sai xấu “Khổ mà cái ta ảo tưởng sinh ra (hữu ái, phi hữu ái, dục ái)” cũng là do nhận thức và hành vi sai xấu phải ạ? Kính xin Sư Ông từ bi chỉ bày.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, con đã hiểu câu Như Lai có ra đời hay không thì Pháp vẫn vậy, hay thầy dạy mọi thứ đều đã có sẵn chỉ có nhận thức và hành vi của mình đúng hoặc sai. Con thấy rõ, cũng cùng một tình huống mà có sự đau khổ hay có sự bình thản. Tất cả do mình, đổ lỗi cho bên ngoài thì sự đau khổ sẽ không dứt. Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy. Phật dạy chánh niệm tỉnh giác trong từng sát-na, biết pháp thực tại đang là. Như vậy có hoãn lại sự phát triển của kỹ nghệ khoa học không? Giả sự muốn chế tạo một chiếc xe, chúng ta phải tưởng tượng mô tả hình thù chiếc xe, máy gì, mã lực… rồi đặt ra giả thuyết và thí nghiệm sai lên sai xuống mới có được một chiếc xe tương đối. Nếu không có suy tư tưởng tượng như vậy mà chỉ biết sống với những gì đang xảy ra bây giờ thì chúng ta sẽ không có chiếc xe để sử dụng? Xin Thầy hoan hỷ khai thị cho con rõ. Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con muốn hỏi Thầy một câu hỏi này ạ Ai cũng biết Dukkha dịch ra tiếng Việt là khổ, nhưng con đọc trên mạng còn thấy có vẻ như từ “khổ” chưa thực sự hết nghĩa của Dukkha. Theo Thầy thì việc thích thú khi hưởng thụ dục lạc có được gọi là Dukkha hay không ạ? Bát Chánh Đạo là pháp hữu vi, có thể được gọi là Dukkha hay không? Có thể câu hỏi của con hơi xa rời thực tế. Mong Thầy có thể chia sẻ thêm về vấn đề này ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Thầy cho con hỏi một việc – con đã được nghe một số bài giảng của Thầy, trong đó có bài thầy giảng “bản chất cuộc đời là vô thường, khổ, vô ngã”; có bài thầy giảng là “đời không phải là bể khổ mà mỗi người tự tạo ra bể khổ cho chính mình”. Con thấy chưa hiểu, kính mong thầy chỉ bảo. Con thành kính tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Trong tam tướng Vô thường, Khổ, Vô Ngã thì Khổ nên hiểu như thế nào cho đúng ạ? Con cảm ơn thầy rất nhiều.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch thầy! Con có 1 vấn đề thắc mắc mong được thầy giải đáp giúp con. Con đã đọc 1 bài báo có tiêu đề: “Nếu chúng ta chưa bao giờ được sinh ra…”, phản ảnh 1 góc nhỏ của triết học hiện đại, đó là thuyết phản khuyến sinh, nêu ra 1 ý tưởng là: Nếu cuộc đời này vốn là bể khổ, thì liệu sự tồn tại có thật sự là hạnh phúc hơn việc chưa bao giờ được sinh ra? Hoặc là: Cuộc đời này có đáng sống hay không? Bài báo có dẫn 1 câu chuyện trong Kinh điển Phật giáo: Một tử tù vượt ngục và bị đuổi gấp, anh ta rơi xuống vực sâu, nhưng bám được vào 1 cành cây leo và treo lơ lửng trên vách đá, cứ nghĩ thế là may, nhưng rồi có 2 con chuột, 1 đen, 1 trắng đang gặm dần cành cây leo mà anh ta đang bám vào, trong hoàn cảnh tuyệt vọng đó, người tử tù bỗng nhìn thấy có nhánh cây trên đầu anh ta có 1 bầy ong đang làm tổ trên đó và tự dưng có mấy giọt mật ngọt rơi vào miệng tử tù, vào đúng lúc đó, mọi nguy khốn của anh ta dường như đi vắng, chỉ còn vị mật ngọt tan trong miệng. Câu chuyện trên ngụ ý rằng: Khi con người ta sống với tâm thế chịu đựng thực tại, vì mải chăm chú vào khoái lạc nhất thời, từ đó bị đánh lừa và không thể hài lòng với những gì đang có. Không thể chấp nhận được rằng đời sống này là vô thường, mọi thứ chỉ là tạm thời, cho đến khi ta qua đời. Bất cứ ai sinh ra cũng bắt đầu từ sự ngây thơ, rồi lớn lên, vật lộn với những lo toan để đạt được tiền bạc, địa vị, những mối quan hệ, nhưng rồi có ý nghĩa gì không khi tất cả những gì ta làm được, những buồn vui yêu ghét đến 1 ngày rồi cũng phải “để gió cuốn đi”. Bài báo dẫn nghiên cứu của 1 nhà khoa học nói về cơ chế não bộ được di truyền qua hàng triệu năm giải thích vì sao chúng ta sẽ không bao giờ hạnh phúc. Chúng ta luôn hy vọng và đạt được thì lại bắt đầu thất vọng. Con người sẽ không bao giờ được hạnh phúc vĩnh cửu. Đọc xong bài báo, tâm tư con cứ suy tư và cảm thấy rối bời, và con rất mong thầy, bằng quan điểm của 1 nhà Phật giáo, 1 vị thiền sư, và hơn nữa là 1 con người đã trải qua hầu hết thời gian ở cõi nhân sinh với kinh nghiệm sống phong phú, hãy giúp con giải đáp thắc mắc này, rằng nếu đã chót được sinh ra và “đành” phải sống trong thế giới này nên 1 lần suy ngẫm đến giá trị của sự tồn tại và lựa chọn cách sống, cách suy nghĩ như thế nào để cuộc sống của mình không trở nên vô nghĩa. Xin thầy thứ lỗi vì câu hỏi hơi dài. Con xin cảm ơn thầy và kính chúc thầy dồi dào sức khoẻ!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời