Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: khổ đế

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, lúc này con lại khóc nên con lại vào đây vì chỉ có thầy mới điều trị được những nỗi đau vi tế buốt thốn của con mà con rất khó tả với người đời. 30 năm trong kiếp người này con rất hạnh phúc, thành công, tầm 5,6 tuổi con cảm nhận đc tâm con yêu thích tiếng Hoa, con học đc nhanh và rất dễ dàng, nghe các âm tiết vang ra từ trong tàng thức, con sống rất vui vẻ bên gia đình, quyến thuộc, lớn lên tầm 23 tuổi con có duyên biết Phật pháp, biết hoan hỷ làm phước thiện cường độ cao nên trong tưởng nó xuất hiện 1 số cảnh thiên sắc dục giới rất lấp lánh thơ mộng, thỉnh thoảng tâm mát mẻ hơn bay bổng…con cứ sống vui như vậy từ 7 năm nay không có nhu cầu kể ai nghe, cho tới khi mẹ con mất vì covid tự nhiên con có duyên biết được thầy. Con đã nghe rất nhiều những điều thầy dạy nhưng con vẫn đau khổ thầy ơi! 1/ Các cảnh giới con thấy đều là giả tạm do tưởng nhưng con vẫn đắm thầy ơi, con ko hiểu vì sao, khi con nhớ mẹ vì đau khổ con lịm đi trong những thế giới đó cho bớt đau đớn, dù thư thầy viết con vẫn đọc “hãy trả lại hạnh phúc giả tạm cho thế gian cũng như đau khổ”, “hãy cảm nhận tận cùng đau buốt”, làm sao khắc phục được điều này thầy ơi! 2/ Mẹ đã nuôi con với nhiều hi sinh, tới khi con vừa lớn mẹ đi mất ko hưởng đc chút gì, do cảm giác như vậy nên con đau khổ khóc rất nhiều, con lại nhớ thầy dạy “vì sao con lại muốn những người thương của mình có thứ hạnh phúc giả tạm ấy”, cái gì con cũng hiểu nhưng ko thể thoát đc đau khổ, nó đang bùng lên con đang khóc rất đau khổ. 3/ 30 năm qua con chưa bao giờ đau khổ tê tái như vậy, có những lúc con muốn ngủ rồi đến 1 thế giới vui vẻ khác, tuy tạm bợ nhưng sẽ tạm quên đi sự thật khổ, vô thường, vô ngã nhưng rồi con lại nhớ đến thầy “không ai trốn học được, chọn đường nào phải đi tới cuối đường đừng có bỏ giữa chừng”. Con nên làm gì cho ổn định thầy ơi, khi thực hiện thân trọng chú tâm quan sát đúng thật là đau khổ ko chi phối con nữa, nhưng con lại nhanh chóng bị khổ ưu cuốn đi. Con cảm ơn thầy

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thày! Con có 1 băn khoăn như sau: Đức Phật giác ngộ và chỉ bày ra 4 sự thật: 1) Khổ là sự thật; 2) Truy tìm nguyên nhân gây khổ. Nguyên nhân gây khổ có thể là hiện tại, có thể là quá khứ, vậy quả hiện tại do nhân quá khứ thì giải quyết như thế nào ạ? Bởi nhân quả là những ẩn số vận hành khó đoán biết, khi không xác định rõ nguyên nhân thì làm sao chấm dứt được nghiệp quả xấu để đưa đến Diệt đế và Đạo đế ạ? Hay từ quả đó ta tự học ra bài học tổng quát về nhân quả, nghiệp báo: Gieo nhân lành được quả tốt và ngược lại! Xin thầy chỉ dạy cho con rõ ạ! Con kính chúc Thày nhiều sức khoẻ ạ!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT Kính bạch Thầy, Thầy vẫn luôn dạy chúng con mọi chuyện đau khổ đến thì cứ chấp nhận để mà thấy ra bài học của mình để mà chuyển hóa, nhưng bằng sự ngu dốt này của con, hôm nay con bạch Thầy, nếu không đúng thì kính mong Thầy hoan hỷ khai ngộ cho con cũng như các bạn đồng tu ạ. Con thấy rằng nếu cái khổ cứ đến thì cứ chấp nhận cái khổ đó để mà thấy ra bài học của mình để mà chuyển hóa, nhưng đối với ai có duyên với Phật Pháp, có tu cơ; còn người vô duyên với Phật, không tu, thì có nói cách mấy cũng bằng thừa, có khổ cách mấy nhưng vẫn không thấy ra bài học, khổ đến thì thêm khổ, khổ chồng khổ, và những chúng sinh này có phải không thể cứu được không Thầy, sẽ luân hồi sinh tử mãi trong kiếp khổ? Phật có dạy có 4 hạng người: Tối ra sáng Sáng vào tối Sáng ra sáng Tối vào tối Và con đang nói đến 2 hạng người là tối ra sáng, tối vào tối thôi ạ. Những người mắc lỗi lầm biết sai, có duyên với Phật, có tu, thấy ra bài học khi khổ đến, biết sửa sai thay đổi là hạng người tối ra sáng. Còn người làm sai, vô duyên với Phật, không tu, không thấy ra bài học khi khổ đến, sai thêm sai, khổ thêm khổ, khổ chồng khổ, là hạng người tối vào tối, những người này liệu rằng có thể cứu được không Thầy? Con cảm ơn Thầy đã đọc bài viết của con và kính Thầy khai thị thêm cho chúng đệ tử hiểu rõ ạ A DI ĐÀ PHẬT

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa thầy, con là người có duyên với Phật từ nhỏ, lớn lên con lại rất thích tìm hiểu về giáo lý Phật Pháp. Con biết trong đạo Phật mình có câu “văn, tư, tu”, con hiểu bản chất của đau khổ là gì, nguyên nhân của đau khổ là gì, nhưng con không thể tu theo cái cách con hiểu được. Trong suốt cuộc đời con gặp rất nhiều biến cố lớn, từ việc người thân yêu mất đến việc mất luôn cả sự nghiệp, nhưng mọi chuyện đến với con rất bình thản. Nhưng thời điểm này con đang bị đau khổ vì mất đi 1 người mà con rất yêu thương. Lúc vừa mất đi, con cứ nghĩ là như những việc trước đây con từng trải qua thôi, nhưng thật sự không phải vậy. Con ngồi thiền, con ngồi im lặng cùng bản ngã, bản ngã của con không hề lên tiếng, thì con nhận thấy được rằng con yêu người đó hơn cả bản thân con. Có phải đây là bài học về sự yêu thương mà con cần phải học không thầy? Có phải là khi mình biết được rằng mình yêu thương một cái gì đó hơn cả bản thân mình thì đó cũng là một con đường phát triển tâm linh không ạ? Hiện tại bây giờ con đang rất đau khổ và rối, con thật sự không còn tin vào những gì con biết nữa rồi. Con nhìn thấy đau khổ, con biết nguyên nhân của khổ, con không đồng nhất đau khổ với chính con, con sống trong giây phút hiện tại, nhưng đau khổ nó không tha con, khi nó trổi dậy, con nhìn nó và nó làm con rất đau. Con không biết phải làm như thế nào nữa, con mong thầy cho con một lời khuyên ạ. Con xin cám ơn thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con vừa chợt hiểu ra con người ta dù đang sống hạnh phúc, an lạc như trẻ thơ nhưng người đó không bao giờ nhận ra giá trị tuyệt diệu của nó nếu như không thực chứng được sự khổ. Vì phải thật sự đau đớn đến tận cùng thì mới thấy ra được niềm an lạc mà mình đã có. Con xin Thầy chỉ dạy cho con. Con xin cung kính đảnh lễ Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chúc sư ông nhiều sức khoẻ! Sư ông ơi! Con bị bệnh đường ruột, bụng con yếu ít đi đâu xa được. Mỗi lần dự tính chuẩn bị đi đâu đó, đến giờ phút chót là con hay bị đau bụng không đi được làm con rất buồn, có khi thất hứa với người khác, con rất ngại giống như bệnh giả đò vậy. Sáng nay con định qua chùa thăm sư ông, các sư… mà cũng ko đi được vì bụng lại đau. Con thật sự rất buồn sư ông ạ! Mỗi ngày con đều nghe pháp thoại của sư ông giảng, con cũng hiểu ít nhiều những lời sư ông dạy: “hãy trở về, trọn vẹn, tỉnh thức nơi thân, thọ, tâm, pháp để thấy ra cái gì đưa đến phiền não khổ đau, và cái gì không đưa đến phiền não khổ đau.” Nhưng con thấy cái bệnh làm cho con luôn phiền não khổ đau, khó có thể ung dung tự tại được như lời sư ông đã dạy: “Tự do là ung dung trong ràng buộc, và hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau.” Xin sư ông chỉ dạy cho con thêm! Con cám ơn sư ông.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch sư ông, Con thường nghe những bài giảng của thầy, nhưng con không hiểu câu “đau khổ cũng là Niết-bàn”. Kính mong sư ông từ bi chỉ dạy cho chúng con. Con xin thành kính đảnh lễ sư ông.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Hoá ra mặt kia của đau khổ thế tục lại thấy ra một niềm hạnh phúc không giống hạnh phúc của thế tục thầy nhỉ. Không phải thứ hạnh phúc nắm bắt mà là niềm vui của buông bỏ những ảo tưởng một cách tự nhiên chứ không phải là gồng ép. Con vô tình thấy ra bằng thực tế đời sống. Tuy ngắn ngủi nhưng lại tương đối rõ ạ.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính gửi Thầy, Con có sự thấy như vầy: sự buông xả đến đâu tùy vào trí tuệ đến mức nào. Sự khổ đến là giúp mở ra trí tuệ. Muốn thấy khổ thì cần tỉnh giác, thường biết. Vì vậy, tỉnh giác để thực chứng sự khổ, nếu hoàn toàn thực chứng sẽ hoàn hảo trí tuệ, dẫn đến buông xả hoàn toàn. Hiện tại con chưa buông hoàn toàn, nhưng suy nghĩ trên có đúng đường không Thầy? Con thành kính Pháp và sự tận tình của Thầy

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời