Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: hữu vi hữu ngã & vô vi vô ngã

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin đảnh lẽ sư! Trên trang Web này ngày 17/09/2019 có đạo hữu đã trình pháp sư như sau “Con xin thành kính đảnh lễ Thầy! Dạ thưa Thầy. Thời gian vừa rồi khi quay trở lại với cuộc sống, trải nghiệm thêm nhiều điều rồi đến hôm nay chiêm nghiệm lại con càng thấy rõ hơn. Con thấy trong tất cả mọi chuyện xảy đến với con đều không phải do con quyết định. Có những chuyện mà Pháp đưa đến bắt buộc con phải trải nghiệm cho dù con thấy rất rõ rằng điều đó là không đúng tốt, con thực tâm không muốn làm nhưng rồi Pháp bắt buộc con phải làm. Và ngẫm lại thì con thấy trong tất cả mọi sự mọi việc xảy đến dù việc lớn hay chỉ là một chi tiết vô cùng nhỏ nhưng tất cả đều như có một bàn tay vô hình đã sắp đặt khít khao đến kỳ lạ, không bỏ sót, không có một chỗ hở nào. Có những việc tưởng chừng như đấy là mình quyết định và kết quả xảy ra bắt nguồn từ quyết định của mình nhưng thực ra không phải. Vẫn là do Pháp sắp đặt như vậy. Con chẳng thể nào có thể làm theo ý mình. … Và sư đã trả lời Trả lời: Rất đúng, giống như Tôn Ngộ Không dùng cân đẩu vân nhảy một bước xa tít tận chân trời, tưởng đã thoát khỏi bàn tay Phật nhưng nhìn lại thì vẫn còn ở trong đó. Người đánh cờ cũng vậy, đi nước cờ nào đều do mình quyết định nhưng thực ra vẫn tuân theo quy luật của bàn cờ. Xe phải đi theo quy luật của xe; pháo, ngựa v.v… cũng đều phải như vậy. Nên đạo Nho nói “Thiên võng khôi khôi sơ nhi bất lậu”, đạo Thiên Chúa nói “Vâng ý Cha” cũng với ý đó. Chẳng lẽ chúng ta làm sai rồi chúng ta cứ đỗ lỗi cho pháp, Chẳng phải mọi hành vi của con người đều do nhận thức của người đó đưa đến mà do bàn tay vô hình nào sắp đặt sao? chẳng phải sư hướng dẫn chúng con tu theo bát chánh đạo để có nhận thức đúng đưa đến hành vi đúng đó sao? Sư hướng dẫn chúng con thận trọng, chú tâm quan sát thân tâm mình và các mối tương quan với XH là để sống đúng tốt đó sao? Nhưng như đạo hữu đã nói “….Con thấy trong tất cả mọi chuyện xảy đến với con đều không phải do con quyết định. Có những chuyện mà Pháp đưa đến bắt buộc con phải trải nghiệm cho dù con thấy rất rõ rằng điều đó là không đúng tốt, con thực tâm không muốn làm nhưng rồi Pháp bắt buộc con phải làm”. Nếu nói như thế làm chúng ta rất đễ buông lung và phó mặc cho sự đúng sai. Vẫn có những người sống đúng tốt vậy có phải họ cũng do pháp bắt họ tốt chứ họ cũng ko muốn thế… Dạ con thật sự bối rối với câu “con thực tâm không muốn làm nhưng rồi Pháp bắt buộc con phải làm”, con muốn tu là để sống tốt mà bây giờ qua lời trải nghiệm của đạo hữu này làm con bối rối thật sự ko biết con có sống tốt được ko (vì pháp ko muốn con sống tốt thì phí cả đời con rồi). Rất mong sự chỉ dạy cho con ạ.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Con là Phật tử, đang học Phật học tại Chùa Xá Lợi. Con có câu hỏi, kính xin Thầy hoan hỉ chỉ dạy. Công Đức và Phúc Đức khác nhau như thế nào? Con xin Kính mong Thầy nhiều sức khỏe để giảng dạy Phật pháp cho chúng sanh. Kính chào Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Con đọc được đoạn viết của một bạn khi nghe thầy giảng pháp và bạn ấy hỏi thầy một câu: “từ bi có làm ngăn trở quá trình giác ngộ?” Câu trả lời của thầy: “nếu hiểu từ bi là yêu thương thì có. Yêu thương hay căm ghét đều là cản trở trên con đường giác ngộ.” Con vừa bối rối vừa như thấy ra điều gì đó. Thầy cho con hỏi cặn kẽ hơn được không ạ? Phải chăng bởi ta thường gắn yêu thương với ràng buộc nên nó không đưa ta đến bờ giác ngộ? Yêu thương với lòng từ bi vô hạn mà không vướng mắc, ràng buộc vào đối tượng yêu mới là trạng thái của giác ngộ? Con cảm ơn thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Xin sư cho hỏi: việc chứng đắc một pháp môn nào đó có phải chứng được nếu không huân tập liên tục nó sẽ mất không ạ ?

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Sư cho con hỏi, hằng ngày con biết đủ, thấy thân hành và tâm hành, rồi khi con thấy ra được cái gì sai, cái gì đúng, thì con chỉnh lại việc làm hay hành động của con? Vì khi con thấy ra thì con chỉnh lại, con thấy thân tâm nhẹ nhàng, không còn có sợ hãi, hoang mang, lo âu. Con dùng biết đủ và thấy thân hành và tâm hành hằng ngày như vậy để tưới và chăm sóc cho cái cây của con như vậy đã đúng chưa thưa Sư. Con kính cảm ơn Sư.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con nghe pháp của Thầy được khoảng 2 năm rồi. Có lúc con thực hành thận trọng, chú tâm, quan sát theo như Thầy hướng dẫn. Nhưng khi thực hành thì con lại thấy tâm nặng nề, đôi khi khá là mệt mỏi. Khi mệt mỏi quá thì con lại ngưng một thời gian (tại con nghĩ thả trôi cho Pháp dạy con ạ). Dừng một thời gian thì con lại thực hành tiếp. Cứ như vậy lúc thực hành, lúc ngưng. Hôm nay con nghe bài pháp: “Làm sao khi có tạp niệm” thì con nghe Thầy nói: thận trọng, chú tâm, quan sát là đối với thân thọ tâm pháp của chính mình, chứ không phải là trên đối tượng. Thì con mới hiếu ra là lâu nay con thực hành bị sai: con thực hành trên đối tượng. Thầy cho con hỏi: nếu mình thực hành thận trọng, chú tâm, quan sát trên thân thọ tâm pháp của mình, mà không trên đối tượng thì khi đó mình sẽ không tập trung vào đối tượng, lúc đó làm việc sẽ không chính xác nữa. Con hiểu như vậy bị sai chỗ nào ạ? Con mong Thầy chỉ bảo giúp con. Con đê đầu đảnh lễ Thầy ạ.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, các vị thiền sư Trung Hoa tham thiền công án hoặc tham thiền thoại đầu khi đạt được định thì trạng thái định này có thoát ra khỏi tam giới hay không, kính xin Thầy khai thị. Con xin chân thành cảm ơn!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính chúc Thầy luôn mạnh khỏe. Thưa Thầy, làm ơn cho con hỏi, “dĩ vô niệm vi tông, vô môn vi pháp môn”. Vô niệm ở đây nên được hiểu như thế nào ạ? Chánh niệm và vô niệm có trái nhau không ạ? Không nghĩ thiện, không nghĩ ác, không phân biệt trắng đen, không nhìn đúng sai, biết việc xảy ra và chỉ là việc xảy ra, không thêm nhận xét nào hết, có thể coi là vô niệm không ạ? Mong Thầy giải đáp cho con, con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy! Trước đây con có một hiểu biết sai lệch về thiền định và thiền tuệ, định hữu vi hữu ngã và định vô vi vô ngã. Sau khi con nghe một bài giảng mà Thầy ví dụ về hình ảnh cái ly nước, mà con phần nào hiểu ra một chút ít về những khái niệm này. Thầy ví dụ rằng có một ly nước nó đang xao động, nếu mình đứng để cố gắng cầm chặt cái ly nước đó lại thì ly nước sẽ bớt xao động, tuy có lợi trước mắt nhưng về lâu về dài thì người cầm ly sẽ mỏi mệt và nếu không chú ý sẽ làm rớt cái ly, đó là mình họa cho thiền định hữu vi, hữu ngã, luyện tập pháp hành này có thể tạm yên lúc đầu nhưng về lâu về dài sẽ rất nguy hiểm. Còn cũng cái ly nước đó, nếu ta chỉ cần dùng tay đặt ly nước lên bàn cho nước trở về trạng thái tự nhiên thì nó tự thăng bằng và không dao động, đó là hình ảnh minh họa của thiền định vô vi vô ngã. Lúc đầu tâm ta dao động rất nhiều nên phải dùng một cái đề mục nào đó ví dụ hơi thở, niệm Phật, niệm chú mục đích để bớt vọng tưởng. Nhưng nếu vọng tưởng lắng dần thì ta phải buông luôn đề mục để cho tâm thức trở về bản tính tự nhiên của nó cũng giống như ta buông luôn ly nước vậy. Và cuối cùng cũng hình ảnh cái ly nước đó, ta chỉ cần đơn giản cầm cái ly nước đặt nó xuống bàn một cách tự nhiên và ly nước nó sẽ tự động lấy lại trạng thái như bản chất vốn có của nó, đó là hình ảnh minh họa cho thiền tuệ, trở về trọn vẹn với thực tại, buông bỏ bản ngã xuống, tâm thức sẽ dần đi vào yên tĩnh như bản chất vốn có của nó. Với trí tuệ còn hạn chế, con chỉ hiểu tới mức đó, không biết là con hiểu như vậy có đúng với ý Thầy giảng không, nhờ Thầy chỉ dẫn con thêm. Con cảm ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời