1) Hiếu thảo không có nghĩa là cha mẹ nói gì phải nghe nấy. Thậm chí đức còn Phật dạy nếu cha mẹ không đi đúng chánh đạo thì con cái phải cố gắng giúp họ quay về đường chánh mới là có hiếu.
2) Đạo hữu yên tâm đi. Nếu là chánh đạo thi luôn dạy con người trở nên tốt. Vậy đạo hữu đang tu hành tốt thi làm sao Trời tru Đất diệt được.
3) Đạo hữu tu hành theo đường tốt là được rồi. Còn người chết thê thảm hay không là do nghiệp quá khứ. Vì vậy chết thế nào là do luật nhân quả nghiệp báo chứ không ai có quyền định đoạt. Điều quan trọng là lúc lâm chung tâm có ổn định, sáng suốt hay không mà thôi. Nếu một người chết rất đẹp nhưng tâm người ấy lúc đó lại sợ hãi, luyến tiếc, hận thù, cố chấp v.v… thì mới là thê thảm.
4) Thầy nghĩ không phải đạo Cao Đài xấu mà đôi lúc do những người theo đạo quá chấp nê nên đặt ra thêm luật lệ để ràng buộc người theo đạo mình thôi.
5) Quy y có hai mặt: hình thức và nội dung. Về hình thức, đến một ngôi chùa xin quy y và được một vị thầy đại diện Tam Bảo truyền tam quy ngũ giới cho là trở thành người Phật tử đã quy y Tam Bảo. Về nội dung thì người nào tin theo Phật Pháp, thường sáng suốt trong hành động, nói năng, suy nghĩ gọi là quy y Phật. Thường đủ trầm tĩnh để hành động nói năng suy nghĩ theo sự thật là quy y Pháp. Và thường hiền thiện, chánh trực trong hành động nói năng suy nghĩ là quy y Tăng. Nhiều khi quy y có đủ hình thức nghi lễ nhưng không thường sáng suốt, định tĩnh, trong lành trong hành động nói năng suy nghĩ thì coi như chưa quy y. Ngược lại một người chưa quy y nhưng tin Tam Bảo và thường sáng suốt, định tĩnh trong lành trong hành động nói năng suy nghĩ thì còn hơn người đã quy y.
6) Mua kinh sách, băng đĩa về nghe là tốt, nhưng đừng nghe gì tin nấy mà phải suy tư, chiêm nghiệm và thực hành xem có thật sự đem lại sáng suốt, định tĩnh, trong lành không, có đem đến nhẹ nhàng thanh thoát không mới theo. Chúc đạo hữu thân tâm an lạc.