Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: cuộc sống

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, con hiện có người bạn trai, anh ấy thích đọc sách, thích tìm hiểu về Phật pháp. Anh ấy thường khuyến khích, hướng dẫn con cùng tìm hiểu. Anh ấy nói chúng con có được duyên lành biết đến Phật Pháp, nếu chúng con hiểu được lời Phật dạy và thực hành theo lời dạy của Đức Phật là chúng con đang đi tìm hạnh phúc, đang đi tìm được loại thuốc quý chữa được các bệnh cho thân tâm của mình, có thể tự giúp mình sống hạnh phúc hơn mỗi ngày. Con hạnh phúc vì thấy chúng con có cùng chí hướng nhưng bên cạnh đó con cũng có nhiều lo lắng. Anh ấy tìm hiểu Phật Pháp để tự giúp mình sống hạnh phúc, an lạc là điều con rất vui nhưng con thấy anh thường nghĩ cho mình trước, ít khi mở rộng lòng vì người khác, nếu vì giúp người khác mà mình có chịu thiệt tí xíu anh ấy thường không vui, trong cuộc sống hàng ngày con ít cảm nhận được sự bao dung, vị tha nơi anh. Con thường nghĩ mình sẽ sống hạnh phúc hơn nếu mình sẳn lòng giúp đỡ ngưới khác, nếu có chịu thiệt về phần mình nhưng trong khả năng của mình mình giúp được người khác mà không so đo, tính thiệt hơn khi đó bản thân mình sẽ thật sự cảm nhận được hạnh phúc. Cách nghĩ của anh ấy làm con lo lắng nhiều, con bất an vì thấy sao tụi con cứ cãi nhau về đề này hoài, sao anh biết đạo mà ít có sự vị tha, rộng lượng, sống ít vì người khác. Giờ trong con đang mâu thuẫn, con nghĩ không ra, con không biết con có đang vì bản ngã của mình mà muốn anh ấy sống theo ý mình hay đó là sự không hòa hợp giữa hai quan điểm sống. Con kính mong Thầy chỉ dạy giúp con. Con xin tạ ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con có một người bạn thân, do thân thiết từ lâu nên con khá hiểu rõ hoàn cảnh của bạn. Hiện bạn ấy đang sống trong một gia đình không yên ấm, không êm đềm. Tất cả những gánh nặng từ vật chất đến con cái và những việc nhỏ nhặt khác đều một mình bạn ấy gánh vác. Điều này là quá sức đối với bạn. Người chồng hờ hững đi bên cạnh cuộc đời chỉ mang đến cho bạn ấy thêm những khó khăn về nợ nần, những thất vọng do thói vô trách nhiệm và dựa dẫm vào vợ. Bạn ấy như một con cá mắc cạn, càng cố vùng vẫy càng bế tắc. Những hành xử theo thói quen như sự phẫn nộ, sự oán thán chỉ càng chuốc thêm phiền muộn. Bạn ấy cũng biết Phật pháp nhưng trong cuộc sống do nhiều áp lực đè nặng nên không có được phút giây tĩnh lặng để chiêm nghiệm những lời Phật dạy. Nhìn bạn như vậy con thật xót xa. Kính xin thầy bi mẫn cho chúng con những lời chỉ dạy. Chúng con thành kính tri ân thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy con là một người phụ nữ đang tột cùng đau khổ. Con trai con bị mất cách đây hơn một năm. Bây giờ chồng con lại đang có thai với ngươi khác, bắt con phải chấp nhận chung vợ, chung chồng nếu không thì li dị. Con đang rất rối lòng và không biết phải quyết định thế nào để tốt cho con và con gái của con. Mong thầy chỉ cho con một lối thoát. Con cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Con năm nay 33 tuổi, chưa lập gia đình và sống xa cha mẹ. Ba mẹ con rất sốt ruột vì con gái đến tuổi này vẫn còn một mình nên cứ luôn hỏi con về việc này. Mỗi lẫn gọi điện về hỏi thăm gia đình thì mẹ con lại nhắc chuyện lập gia đình làm con rất căng thẳng nên con đã gần như không gọi về cho mẹ mà chỉ gọi điện về hỏi thăm nhà qua chị con. Mỗi lần gọi về, mẹ nhắc đến là con lại căng thẳng và khóc vì bản thân con cũng đã rất đau khổ khi đi vào con đường tình cảm nam nữ. Con nhận biết những nổi đau khổ con đã đi qua là do chính những sai lầm, khờ dại của con tạo ra nên khi mẹ con nhắc thì con lại nhớ lại những sai lầm của mình và tâm con lại bất an. Tối nay, khi ngủ con đã mơ thấy 1 giấc mơ là con không thể nói chuyện với mẹ con được nữa vì mẹ đã già và qua đời. Bổng nhiên con giật mình sợ hãi và nghĩ hiện tại mình có thể nói chuyện được với mẹ nhưng mình lại không nói, sau này không còn cơ hội nói chuyện với mẹ nữa thì con sẽ rất ân hận nên con nghĩ con cần phải gọi điện về hỏi thăm ba mẹ nhiều hơn. Kính thưa Thầy, con không biết làm sao để thoát khỏi tình trạng căng thẳng mỗi khi ba mẹ con nhắc đến việc lập gia đình của con. Kính mong Thầy chỉ dạy cho con ạ. Con kính tri ân Thầy

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa thầy, con có cái mũi thính và lắm khi thấy thật phiền hà vì nó. Công việc của con là chăm sóc trẻ nhỏ, tiếp xúc thường xuyên với việc thay tã, giúp các bé đi vệ sinh và “xử lý sự cố” khi các bé có “tai nạn”. Mỗi khi ngửi thấy mùi hôi, tâm con lại khó chịu và nổi sân. Do tính chất công việc nên con cũng ráng tập quen dần. Thế nhưng nó lại tích tụ rồi phản ứng khi về đến nhà. Con có vẻ như yêu cầu cao hơn trong việc giữ nhà thơm tho và hay khó chịu với những gì có mùi ở trong nhà. Thi thoảng con dừng lại, quan sát sâu cái mùi thì cảm giác khó chịu lặng lẽ tan biến. Nhưng rồi cũng không “sáng suốt định tĩnh trong lành” được lâu. Con nên như thế nào để bớt đi cảm giác sân vơi mùi và sân lây những đối tượng mang mùi ạ? Con xin cảm tạ thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, gần đây con đọc trong mục này thấy mọi người hay hỏi Thầy về cách để can thiệp giúp đỡ người khác… con cũng có chút băn khoăn chưa tự giải được trong việc hành nghề y mà con cũng đang tham gia. Con xin hỏi Thầy. Từ ngày được Thầy hướng dẫn con đã phần nào biết thận trọng chú tâm quan sát trong mọi việc và buông xuống dần dần những mong muốn trở thành, thoát khỏi…, trong việc khám chữa bệnh con cũng có thái độ như vậy. Tuy nhiên, với thái độ quan sát con vẫn thấy rõ việc mong cho người bệnh khỏi bệnh là một việc luôn xảy ra từ việc khám đến cho thuốc hay động viên. Việc người bệnh luôn nghe theo thầy thuốc cũng là việc luôn như vậy. Thế thì chúng con tác động và can thiệp vào người khác liên tục rồi? Thầy ơi, con lúng túng vì chưa biết nên có thái độ và hành động như thế nào cho phải trong việc khám chữa bệnh? Kính mong Thầy gợi ý cho con. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, mẹ con bị bệnh tiểu đường, bệnh Alzheimer nhưng không nặng lắm. Ngặt một điều là mẹ con chỉ thích ăn ngọt. Nếu không cho ăn ngọt thì lén đi mua bánh kẹo. Vợ chồng con không thuận hòa vì mẹ cứ theo quán tính, muốn làm gì thì làm theo sở thích riêng của mẹ. Nếu sống tùy duyên thuận pháp thì con phải làm sao? Thầy chỉ con cách sống. Con kính lạy tạ ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ thưa thầy, con đã có gia đình gần 3 năm nhưng khi con biết đến đạo Phật tự nhiên con cảm thấy nếu con có con sẽ có thêm một sự trói buộc nữa nên con không muốn có con thầy ạ. Dạ con không biết đó có phải là một suy nghĩ bốc đồng hời hợt của một người mới vào đạo không nữa thưa thầy? Con thành kính đảnh lễ thầy. Con cảm ơn thầy nhiều ạ.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, hiện giờ con không thể đến gặp thầy được vì điều kiện không cho phép. Thầy nói đúng, con có một người bác, người mà con luôn kính trọng. Bác có một người bạn cùng quê, người ấy có một em trai. Họ muốn tìm người cho anh ấy và bác con đã giới thiệu con mà lại không nói cho con biết trước. Một hôm, con về nhà bác chơi, bác đã gọi anh ấy đến để xem mắt. Sau buổi nói chuyện đó con biết anh ấy không thích con vì hình thức bên ngoài và đã giới thiệu con cho một người khác. Khi đó con cảm thấy tủi thân và hơi nhói đau. Thế nhưng con đã hiểu được và không nghĩ gì nữa. Mới đây, con vô nhà bác có việc, vô tình bác lại nói chuyện điện thoại với anh ấy trước mặt con về việc mai mối cho anh ấy cô gái ở gần nhà bác. Cô gái này cũng rất thân thiết với bác, vì cha mẹ cô ấy mất sớm nên bác coi như con gái vậy. Cô ấy thì trẻ đẹp hơn con và có đầy đủ nhà cửa do cha mẹ để lại. Sau khi nghe xong, tự nhiên con cảm thấy nhói đau và cảm thấy mình bị coi thường, lòng tự trọng bị tổn thương. Từ đó, những lời nói và hình ảnh của họ cứ theo con mãi. Càng nghĩ con càng thấy buồn, con cảm thấy mình lại bị ngã xuống. Vì trước đây con từng bị sốc về chuyện gia đình và cả chuyện tình cảm nữa, kéo dài khoảng 7 năm. Mãi tới khi những sóng gió trong gia đình con qua đi và trở lại yên ổn, con được đi học đại học và năm nay là năm thứ ba rồi. Trong suốt 3 năm, con luôn lấy việc học làm niềm vui và luôn cố gắng cười nói để đón nhận tất cả những chuyện không vui vẻ của quá khứ, cố gắng đứng dậy trong tương lai. Nhưng khi con thấy mình gần đứng dậy được thì lại gặp phải chuyện này, con cảm thấy mình như lại bị ngã xuống. Con cần phải mất bao nhiêu thời gian nữa để đứng dậy hả thầy? Năm nay con đã 29 tuổi, từ nhỏ tới lớn con luôn sống trong sự tự ti mặc cảm, con rất yếu đuối và nhút nhát, có phải vì vậy nên con dễ bị nhạy cảm không thầy? Mong thầy cho con lời khuyên. Con xin cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời