Câu hỏi:
Dạ Thưa Thầy, Tình cờ con biết được chị con thường hay than phiền con với một người bạn của chị. Qua cách suy nghĩ của chị về con khi kể với bạn chị, con rất bất ngờ vì chị xem con là người xấu, thiếu hiểu biết còn chị là người có hiểu biết, rộng lượng và bao dung. Con quan sát thấy tâm con bị tổn thương, khó chịu và ghê sợ chị mình khi chị con làm việc đó, người bạn của chị con thì cũng chỉ biết sự việc qua lăng kính chủ quan của chị con nên cũng góp thêm lửa dầu vào. Khi biết việc này, con thấy ghê sợ khi giáp mặt với 2 người đó trong khi con phải làm như bình thường và không biết chuyện này. Giai đoạn này con thấy dù con có nói gì hay làm gì dù tốt hay xấu thì cũng gây khó chịu, mệt mỏi và chướng duyên cho chị nên con cũng ít nói chuyện lại, hạn chế tiếp xúc, càng lúc càng khó nói chuyện với nhau. Bản thân con cũng như vậy, cảm thấy ghê sợ và muốn tránh mặt, nhưng hiện tại con đang phụ thuộc vào chị một số điều kiện nên cũng không tránh được mà phải làm như không biết gì khi bị bàn tán sau lưng như vậy. Con phiền não như vậy có phải là con đang hướng ra bên ngoài quá nhiều phải không Thầy và con nên cư xử với chị con như thế nào ạ?
Các chủ đề liên quan:
Xem câu trả lời