Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: buông

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Sư! Sư cho con hỏi khi con ngồi chánh niệm trước mặt, cảm nhận được hiện tại, cảm nhận được hơi thở vào ra, và tỉnh giác mọi pháp nếu có xảy ra trên thân con vẫn xem như là. Nhưng lúc sau con không còn cảm nhận được gì, tất cả vắng lặng, chỉ còn cảm giác hỷ lạc trong thân, tâm… Con không biết tiếp theo nên làm gì, nên tiếp tục xem các pháp hỷ lạc ấy như là, để nó tự sinh tự diệt hay là tác ý quay lại với các cảm giác lúc đầu (biết hơi thở vào ra, biết các pháp xảy ra trên thân tâm)? Không biết làm thế nào để phân biệt được hỷ lạc do ly dục sanh hay hỷ lạc do tưởng sanh thưa Sư?

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy, Thầy cho con hỏi khi tưởng khởi lên, mình thấy được thì có nên buông ra không ạ? Vì khi có tâm tham khởi lên, nếu có tưởng thì mình dễ chạy theo nó.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, dù con biết đời là vô thường, không gì của mình cả, người khác không có lỗi nên buông xả và tha thứ cho họ. Nhưng mỗi lần bị ai bắt nạt, ức hiếp mà con không thắng hay trả thù, con rất cay cú ức chế và nhiều lúc tưởng như không kiềm chế được chỉ muốn sát hại người đấy và mình cùng chết đi. Dù lý trí biết điều đó là không nên nhưng càng ngày nỗi phẫn uất của con tưởng như càng lớn, khi bình tĩnh thì nguôi ngoai nhưng có những lúc tưởng như ý thức con không kiểm soát được. Con không biết làm sao nữa mặc dù con rất muốn có thể từ bi hỷ xả. Mà càng ngày sự tức giận muốn trả thù ấy không giảm mà còn tăng lên. Xin thầy hãy cho con lời khuyên với ạ. Con rất mệt mỏi khi người mình cứ bị phân mảnh và giằng xé như vậy. Con cám ơn thầy rất nhiều ạ.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, hôm nay con xin trình pháp với Thầy nói ra con thật mắc cở với Thầy khi thật sự chiêm nghiệm rằng bấy lâu nay con tu chỉ là bản ngã tu mà thôi, sự thấy biết vẫn còn bản ngã thấy biết, thật sự bản ngã hay quá nó lừa đảo con quá tinh vi. Con thấy được là do con quan sát tâm mình có lúc nhẹ nhàng có lúc nặng trĩu, con tự nghi sao kì vậy, có khi nào là do bản ngã lừa mình không, con hiểu biết thì vẫn còn qua khái niệm quá nhiều, con đặt tên này tên kia mỗi lần pháp khởi sanh lên. Chiều nay trong khi con buông xả, trong tâm trí con nói bây giờ mình buông hết xuống thử coi như thế nào, lạ thay trong tâm con tự nhiên nhẹ nhàng vô cùng mặc dù thân con vẫn đau vì bệnh tật từ lâu nay, mọi sự thấy hoàn toàn không qua khái niệm đặt tên gì như trước đây, tự nhiên con biết đây mới đúng thật sự lời Thầy muốn truyền tải cho con, con thấy rất vui và hoan hỉ lắm mặc dù thân rất khó chịu do đầy dẫy bệnh tật đang hoành hành. Con không biết mình buông được bao lâu nhưng con cũng vui vì con thấy được 1 lần sự thật. Muốn buông hoàn toàn thật sự không dễ chút nào vì con đã bị vô minh che lấp quá lâu rồi, giờ con chỉ thấy từ từ rồi chỉnh sửa lại từ từ, chứ 1 lần mà hoàn hảo thì rất khó lắm Thầy ạ. Mỗi ngày con cũng cố gắng không quên mình và điều chỉnh lại chính mình mỗi lần 1 chút 1 chút. Con xin cảm ơn Thầy đã dành thời gian cho con được trình pháp.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Trong thiền tọa, khi thực hành vừa đủ, dòng thức tạm thời dừng lại, hành giả sống với 1 thực tại tĩnh lặng – ở đây chỉ còn là cái thấy biết không khái niệm về sự vật, không gian và thời gian. Chỉ cái biết bao trùm khắp tất cả. Thực tại nầy sẽ biến mất khi ý thức hoạt động trở lại. Trở lại cuộc sống bình thường, thỉnh thoảng vui buồn, thương ghét có đến, 1 số phiền não có xuất hiện, biết rằng tập khí vẫn còn. Hành giả dùng quán để tiêu trừ hoặc chỉ thấy ra để chúng tự sanh tự diệt. Tùy công việc mà nhiều thực tại khác nhau xuất hiện, hành giả chỉ cần chánh niệm, thấy ra mà tùy duyên hóa giải tham, sân… Con xin được nhờ Thầy chỉ dạy là cứ thế mà vui sống, cảnh nào thì biết cảnh ấy hay cần tiếp tục chuyên tâm trong sự tỉnh lặng để ngộ ra những tầng mức sâu hơn của tâm thức. Con kính lạy Thầy. Con Minh Tịnh.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, nhiều khi con chủ động quay về chính mình thường xuyên sáng suốt sẽ nhiều hơn, tâm giống như mặt kiếng qua bụi trần phải lau sạch thường xuyên vì con hay quên quá. Sau này có lúc con không quay về gì cả mà tâm tự sáng tỏ tự nhận ra luôn và việc nhận ra cũng sáng suốt nữa như tỉnh ra hay giống như thầy nói tự “như ý tác lý” vậy. Đó có phải là “kiến tánh” không Thầy, nhưng con chỉ thỉnh thoảng mới “thấy” thôi. Có ai lúc nào cũng kiến tánh mọi lúc mọi nơi không, con cũng nôn nóng muốn mình tỉnh giác như vậy? Hôm nay con đã trọn vẹn trong nghe chỉ nghe, phân biệt rõ ràng các âm thanh từ đâu đến, nhưng lại lo mai mình lại không đươc như vậy nữa. Với lại con không đồng ý việc gieo thêm khổ đau để tôi luyện 1 ai đó, cuộc đời đã nhiều đau khổ, chỉ người nào tu học mới biết lắng nghe quan sát nỗi đau của mình. Gieo thêm khổ đau cho người tu học để mà tôi luyện thì con nghĩ cũng là 1 hành động ác cũng bị quả báo chứ đừng nói chi người thường đúng không Thầy? Cảm ơn thầy đã đọc và trả lời.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ, con kính bạch Thầy! Nhân dịp năm mới con xin kính chúc Thầy nhiều sức khỏe, mọi sự tốt lành đều đến với Thầy. Con đã nghe các bài pháp của Thầy, và nhờ nhân duyên đó con đã gặp được Thầy, Thầy là minh sư soi sáng trên con đường tu tập của con. Từ ngày con thấy và ngộ ra cách Thầy chỉ ngồi thiền, như “đang là” rỗng lặng trong sáng con thấy hoàn toàn khác khi tâm không trụ vào bất cứ gì, chỉ lặng lẽ nhìn pháp đến đi. Trong lúc làm việc con cũng thấy tâm không trụ, đầu óc rất nhẹ nhàng sáng suốt. Cách đây khoảng một tháng sau khi đi làm về con ngồi thiền, khoảng được 30p toàn cơ thể cảm giác có một luồng không khí mát lành tràn ngập cơ thể, tâm trí mát lành, trí tuệ minh mẫn, con chỉ thấy biết, không trụ vào. Tuy nhiên, thường những lúc ngồi thiền con thấy mình ghét ai đó mặc dù đã lâu không nghĩ đến, con nhìn lại thì nó dứt nhưng chuyện khác lại tiếp tục. Sau nhiều lần con thấy yêu ghét, tham sân si đều như vậy. Con ngộ ra con người có sanh tử luân hồi phước báo đều từ đây, có phải không Thầy? Công việc của con rất nhiều, tối về con phải phân tích thị trường để mua bán, xong công việc con mới ngồi thiền, con thường ngồi khoảng 45 phút, nhưng tâm lặng lẽ buông xả thì con thấy rất ít, tâm cứ chạy ra ngoài khi nhìn lại thì mất, mặc dù con luôn như “đang là”. Thầy có lời khuyên nào cho con không ạ? Con cám ơn Thầy!

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy, Xin cho con hỏi, cách nào tốt nhất để buông bản ngã? Con xin cám ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, Hoan hỷ cho con được hỏi 1 câu nhưng con lại không dùng từ gì trong chuyên môn. Con diễn tả cho Thầy là, khi con buông xả, con thấy tâm con tự nhiên tuột tuột xuống rồi con thấy thân hơi mệt, sau đó con biết rồi con điều chỉnh cho tâm từ từ khởi lên từ từ rồi con thấy thân khỏe khỏe lại, rồi con không biết đó là gì. Nguyên nhân tại sao như vậy con không hiểu. Mong Thầy chỉ dạy cho con. Hay là pháp như thế nào con chỉ thấy như vậy thôi? Con xin cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời