Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: bắt đầu tu học

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con biết tới Đạo Phật đã lâu, tu tập cũng nhiều, kinh Nikaya và sách của các thầy con cũng đọc nhiều… nhưng do tiếp xúc với đời nhiều, con thấy mình chẳng tiến bộ chi. Tham, sân, si, ích kỷ, nhỏ nhen, lười biếng, ngã mạn vẫn còn đây không vơi đi chút nào. Xin thầy cho con lộ trình tu tập để con cải thiện bản thân.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Hàng ngày khi gặp người khác giới con thường giữ khoảng cách, hạn chế nhìn và con thường nghĩ đây là mẹ, là chị gái, em gái của mình; trong ăn uống con tiết giảm nên con thấy hình như cũng giảm được dục vọng. Gặp mọi người con thường nghĩ đây là những vị thánh bồ tát, Phật chưa thành. Giúp đỡ ai con không cầu gì cả và quên nó đi sau lặp lại như mới. Thầy cho con hỏi, con thực tập như vậy có vấn đề gì không, nhờ thầy chỉ điểm cho con thêm.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật! Con chào thầy, con mới bắt đầu học tập giáo pháp nguyên thủy và thiền quán. Xin thưa thầy cho con hỏi: con nên học tập như thế nào để bắt đầu với giáo pháp và thiền ạ? Con tìm thấy trang web này, ngày hôm qua con có ghé chùa tham quan. Con có đọc những câu hỏi và câu trả lời của thầy. Con cảm thấy rất may mắn vì câu hỏi của Phật tử và câu trả lời của thầy đã cho con nhận ra rất nhiều điều mà con chưa biết. Con cũng nhận thấy rất nhiều Phật tử hỏi ở trang web này cũng có kiến thức và trải nghiệm giáo pháp thật tốt. Thú thật với thầy, con cũng muốn được như vậy và con cũng có chút ghen tị do khu vực con sống rất ít Phật tử nam truyền. Con không biết nên bắt đầu từ đâu và nên luyện tập thiền quán như thế nào ạ, con có đọc sách thiền nhưng con lại không biết cách mình quán sát có đúng không? Con mong sư khai thị cho con về việc con nên làm gì đầu tiên? Con thành kính tri ân thầy!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con chào Thầy, Con xin trình pháp với thầy, mong thầy hoan hỷ góp ý cho con: Giác ngộ không phải là diệt tham sân si mà là điều chỉnh hành vi để buông xả và phòng ngừa phải không thầy? Vì con chợt nghĩ, khổ mới giúp mình tu, vậy thì lúc không khổ mình có nên tìm cái khổ để tu không, hoặc nếu mình không tạo nghiệp thì khổ đâu ra mà tu? Con nghĩ như vậy là vô minh, hại mình hại người. Xong con nghĩ lại là tu không phải là chiến thắng, chịu đựng cái khổ hay diệt khổ (bằng tư tưởng và cảm xúc nhất thời), mà là để nó tự nhiên đến đi, và học ra để phòng ngừa. Con cảm ơn thầy!

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy! Con nhận ra: khi nghe pháp của thầy xong, thấy được nguyên lý nhưng khi thực hành ban đầu thì vẫn phải dùng lý trí. Nhưng sự mâu thuẫn và cái khó của người Phật tử là: nếu tu bằng lý trí thì sẽ thất bại. Ví dụ lý trí luôn nhắc nhớ: định tĩnh, sáng suốt, trong lành; thận trọng, chú tâm, quan sát thì đến một lúc nào đó hình thành khái niệm phải là như thế… thì người tu không còn tự nhiên. Nên con thấy: tự người tu phải chiêm nghiệm từng chút một bằng sự “cảm nhận – trực nhận”, lâu dần thuần thục mới thấy ra được. Chứ nếu cứ lý trí quyết phải tu bằng “tánh biết” thì chưa kịp sử dụng tánh biết đã vướng ngay tới tham sân si (muốn được chạm tánh biết, không chạm được ngay tánh biết thì phản ứng, rồi nghi ngờ…). Mỗi người là duy nhất nên con hỏi ý kiến thầy cũng đồng thời chia sẻ đến từng Phật tử phải nhẹ nhàng, tinh tế ý thức về điều đấy mới tự tìm ra cho mình một lối sống vô ngã, thuận duyên. Chứ cái gì cũng hỏi thầy mà không chịu thực hành thì vừa không buông bỏ (chứ không phải đạt được kết quả) trong tu tập mà lại phiền thầy phải trả lời. Ý kiến của con nếu có gì không phải mong thầy bỏ qua và mong các Phật tử không chấp. Araham Sammā Sambudho!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy, trước kia con không quá tin vào Phật pháp, con chỉ nghĩ đó là một tôn giáo để người ta tín ngưỡng và không có thật, nhưng con lại biết có ma quỷ. Rồi từ khi bố của con mất, con biết được cầu siêu, con từ từ tìm hiểu và bỗng nhiên con thấy lòng con tin tưởng vào Phật vô cùng. Dù ba con mới mất chưa được 49 ngày mà nhiều lúc con như được kéo ra khỏi đau buồn này, lòng con bỗng nhẹ nhàng mặc dù trước đó con đau khổ, cào cấu và như sụp đổ tất cả. Rồi thời gian gần đây trong tâm trí con lúc nào cũng hiện lên suy nghĩ về kinh Phật, thờ Phật. Rồi con được 1 thầy tặng con tượng Phật, trong lòng con cứ nao nức lập bàn thờ và chuẩn bị mọi thứ để thỉnh ngài về nhà con sớm. Khi thỉnh về rồi con nhìn rất vui và hạnh phúc, con luôn nghĩ về kinh Phật và hướng Phật. Vì sự ra đi của bố con mà con như được bố dẫn đường cho con tìm hiểu từng bước về đạo Phật. Cứ thôi thúc con thật mãnh liệt. Như vậy là con đã khởi duyên chưa ạ? Con đã luôn tâm niệm sẽ làm phước, cúng dường, đọc kinh và hồi hướng cho bố của con và các vong hồn khác. Thì như vậy có phải là bố con đã dẫn lối cho con đi tìm tới Phật không ạ? Con cảm ơn thầy nhiều lắm.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Trong thời khóa con niệm Phật, con thấy mình có 2 cái tâm. Một tâm sáng suốt định tĩnh, một tâm nghĩ lung tung. Con không còn bực bội như lúc trước mà khẽ mỉm cười nhìn rõ tâm vọng thì nó biến mất. Thời gian cứ như vậy, con muốn sớm chấm dứt cái tâm vọng đó để mỗi thời khóa có kết quả tốt. Kính bạch Thầy, con phải rèn luyện như thế nào? Nhờ Thầy từ bi chỉ dạy cho con!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Dạ con Kính chào Thầy! Mặc dù con đã xem những video giảng dạy của Thầy từ một năm trước, nhưng chỉ mới ngày hôm qua thôi khi nghe Thầy giảng về cái Ta ảo tưởng thì con nhận ra được, rồi con tự cười mình, rồi vừa khóc, bản ngã đã lồi ra rồi Thầy ạ, bây giờ con hành pháp thận trọng chú tâm quan sát hàng ngày theo lời Thầy dạy. Con xin hỏi Thầy là khi con nghe các bài chú hoặc âm thanh thì thân con tự chuyển động một vài tư thế yoga đơn giản nhưng con vẫn biết thì có được không ạ. Con biết ơn Thầy đã Từ Bi chỉ dạy chúng con.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin cung kính cúi đầu đảnh lễ Sư Ông! Con là một Phật tử biết đến PGNT được gần 4 năm nay, nhưng con mới thực hành thiền chánh niệm được hơn 2 năm. Nhờ có sự chỉ dẫn tu tập tận tình từ một vị thầy mà con thấy mình thay đổi rất nhiều, nhất là thái độ sống. Cuộc đời con như bước sang một trang mới hoàn toàn. Con rủ bỏ được nhiều phiền não đã đeo bám con trong suốt một thời gian dài. Các mối quan hệ với mọi người xung quanh con cũng tốt lên và nhiều đổi thay tích cực. Con kiên trì ngồi thiền mỗi sáng sớm, tập yoga để giữ cho cơ thể khỏe mạnh, duy trì lối ăn uống và sinh hoạt lành mạnh, nghe pháp thoại mỗi ngày, thực hành chánh niệm bất cứ khi nào con nhớ ra trong mọi hoạt động. Trước con vẫn hay viết thư trình pháp với vị thầy ấy và nhận được chỉ dẫn. Nhưng vì một số lý do nên thầy tạm dừng không nhận thư trình pháp nữa. Con hay có thói quen nằm thiền trước khi ngủ và thường bật pháp thoại để nghe, và thường ngủ lúc nào không biết. Có lần con nằm thiền mà thấy mình như tách ra khỏi thân và nhìn thấy con là một đống vật chất đang nằm duỗi dài trên giường. Tâm con trong những giấc mơ ấy và cả sau những giấc mơ ấy rất hoan hỷ. Nhưng con cũng thấy hơi lo lắng, vì không biết liệu có phải do cái tưởng quá mạnh nên khiến con có những trải nghiệm đó không ạ? Con mong Sư Ông từ bi chỉ dạy cho con với ạ! Con kính chúc Sư Ông luôn bình an và thân tâm an lạc!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời