Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: bất an & sợ hãi

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy! Thầy ơi, lý thì con đã thông phần nào nhưng khi tiếp nhận pháp thì con lại không thuận được mà chỉ thuận ngã thôi, tư duy tiêu cực khiến con muốn ngộp thở. Vẫn biết rằng tất cả mọi việc đến với mình là đều đáng đến, để bổ túc cho mình, tất cả những người ta gặp đều đáng gặp, nhưng tâm thức con vẫn muốn chọn lựa và chối bỏ đối tượng. Con thật sự bị bế tắc rồi. Con kính mong Thầy cho con xin một lời khuyên, hoặc nếu được con muốn về chùa đảnh lễ Thầy và gặp trực tiếp Thầy mong Thầy gỡ rối cho con, trong tâm con hiện giờ đang rất hoang mang. Kính xin Thầy từ bi hoan hỷ, nếu được gặp Thầy mong Thầy cho con biết ngày và giờ ạ. Con thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con thấy buồn quá. Con ly hôn xong, nhà cửa ổn định rồi, công việc đều tốt. Có lẽ nhờ phúc tích được nên mọi việc đối với con đều suông sẻ sau nhiều biến cố. Nhưng con cũng không biết con sống làm gì nữa Thầy ạ. Nhìn ba mẹ ngày càng già đi khiến con đau đớn, dù rằng ông bà vẫn khỏe mạnh, yêu đời. Những suy nghĩ về kiếp người lại hiện lên khiến con buồn bã. Lúc mới tu chỉ mong thoát ra khỏi tư tưởng. Thoát ra được ồn ào lại đến đoạn hoang vu, cô đơn, lạnh buốt. Cứ lì lợm mà quan sát chẳng biết đến khi nào. Thèm có người hiểu mình, bên mình cho qua một kiếp, lại thấy lảng vảng lời dạy “Chúng ta cứ như những con dòi trong đống phân, hất ra rồi lại muốn quay trở lại”, và rằng đều “Sợ chấm dứt những giấc mộng của mình”. Cuộc sống bắt mình trưởng thành theo những cách thật đau đớn Thầy ạ. Và người tu hành là người cô độc nhất trần gian. Khi nào con cũng có cảm giác nhớ về một cuộc sống tươi đẹp mà con đã có, cứ như là kiếp trước con có một đời sống rất đẹp, mọi người ở đó rất thương con, và bây giờ con rất nhớ mọi người. Nhiều đêm con cứ lẩm bẩm rằng con nhớ mọi người lắm, ở thế gian này chẳng có gì vui cả. Đến nỗi con không biết nên nguyện để được giác ngộ hay nguyện để được quay trở lại đời sống như xưa nữa. Hôm nay tâm con không an. Con viết cho Thầy để được tâm an. Con kính chúc Thầy sức khỏe. Con cám ơn Thầy vì đã đọc những dòng này.

Các chủ đề liên quan:

| | | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, Con xin được đảnh lễ Thầy. Con xin trình pháp mong Thầy điều chỉnh giúp con ạ. Con luôn thực hành điều Thầy dạy bất cứ lúc nào con nhớ ra, mặc dù con vẫn luôn quên mình trong nhiều tình huống. Một thời gian sau con đã được diện kiến tâm sân và tâm buồn trước khi nó phát khởi, điều này thật tuyệt vời, con tri ân Thầy và Pháp. Con hiện đang bị kẹt ở sự lo lắng và sợ hãi, lúc sự lo lắng và sợ hãi khởi lên con quan sát nó, cảm nhận thân và tâm con, bụng cồn cào, hơi thở gấp và nhanh, tay chân mất lực, lòng bàn tay lạnh đi. Con vẫn tiếp tục quan sát, diễn biến này chỉ dừng lại khi con ngừng suy nghĩ về đối tượng làm con sợ hãi, nhưng khi con tiếp xúc với đối tuợng đó thật sự ở ngoài thì con cảm giác như muốn ngất xỉu đi hay chết đi cho xong, vì sức ép của nỗi sợ đó quá lớn như muốn nuốt chửng con. Sự sợ hãi lo lắng đã cản trở nhiều điều trong cuộc sống, và con đã đầu hàng nó, chấp nhận lẩn tránh để không đương đầu trực tiếp với nó, con đã để tâm lo lắng sợ hãi điều khiển hành vi của con. Vào một ngày, con ngồi lại, im lặng và con đã tự vấn bản thân đối diện với nỗi sợ của con để biết rõ nó đến từ đâu, con không sợ chết vì con đã hiểu rõ tính chất của nó. Nhưng con sợ cảm giác ngồi trên máy bay, con trước đây đi máy bay rất nhiều, lần gần đây nhất con bay hơn 8 tiếng, hơi lâu so với những lần trước, và chuyến bay khá dằn xóc, sau đó con đã bị hội chứng sợ đi máy bay, sợ độ cao, con sợ cảm giác chới với khi rơi, sợ cả khi ngồi cáp treo. Khi trong máy bay suy nghĩ tiêu cực nhảy ra trong đầu con rất nhiều, và con chỉ quan sát nó, nhưng đến cuối cùng con mệt mỏi quá và đã để tâm sợ hãi điều khiển hành vi. Con đã gặp bác sĩ tâm lý, đã điều trị hơn 1 năm nay, nhưng không có tác dụng nhiều. Mọi người xem cơ hội đi công tác xa giống con là điều tuyệt vời, nhưng con lại chỉ thấy là điều mệt mỏi, con đã xin nghỉ việc và qua công ty khác như một cách trốn tránh, nhưng Pháp đã đưa đẩy con phải tiếp tục đi máy bay ở công ty mới. Suy cho cùng đây đúng là bài học rất lớn của đời con bây giờ mà con phải học ra. Pháp đang muốn con tốt nghiệp điều này, con hiểu. Con đã tìm hiểu một số phương pháp đối trị: tập thở, niệm hồng danh cầu gia hộ, thiền tha thứ, thiền rải tâm từ, nhưng con biết bất cứ pháp đối trị nào cũng chỉ là tạm thời, không nên áp dụng và lệ thuộc vì đó là lấy đá đè cỏ, đuổi hổ về rừng, và cũng chỉ là tham lam si mê mong dẹp nhanh vấn đề. Câu hỏi của con là, con có nên tiếp tục ngồi lại và hướng tâm vào đối tượng làm con sợ hãi để con được gặp tâm lo lắng sợ hãi đó nhiều hơn, hòng có thể thấy nó rõ ràng hơn, con nghĩ nếu con làm vậy thì lại là hữu vi hữu ngã. Mong Thầy điều chỉnh và hướng dẫn con ạ. Con cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kinh bach thay Cai ngã con lầm bầm muon moi thứ tốt . Con lầm bầm môi trường tu… phân vân nơi này nơi kia… cái ngã con muon choj cái này roi sau nay o cái kia để dc tot . Con tu mà còn muon tự do trải nghiem,, được học hỏi nhieu thây Con xin thầy chỉ dạy

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Chào Thầy, Từ nhỏ tâm trí con đã hay nghi ngờ cơ thể bị bệnh tật và nó thuyết phục con bằng cảm giác như vậy và khi lớn lên hễ găp bệnh nan y gì con đều ôm vào người, con ý thức được nhưng tại sao con không thoát ra được, dù cố gắng hay không nỗ lực để đạt được đi chăng nữa con cần đối diện với một sự thật: đây là do tâm trí tạo tác hay là điều gì khác!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa thầy cho con hỏi. Làm sao chế ngự được nỗi sợ khi thiền?

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Con nghe Thầy hay nói, cuộc đời là một trường huấn luyện tốt nhất, cái khổ, nghịch cảnh làm cho chúng ta trưởng thành, nghịch cảnh sẽ giúp chúng ta thấy rõ được tâm ta hơn, con hiểu như vậy nhưng con thấy tâm con còn yếu ớt, con còn sợ nghịch cảnh quá, muốn né tránh nghịch cảnh, thích sống trong thuận cảnh. Con sợ đôi khi nghịch cảnh đến với mình thì có thể mình cố gắng chịu được, nhưng sợ liên lụy tới những người thân của mình, sợ họ phải khổ. Nhờ Thầy cho con một lời pháp nhủ, hoặc một bài thơ để con lấy đó làm hành trang vững tâm để bước tiếp trên con đường đời đầy thử thách. Con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

|

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Con muốn chia sẽ bệnh rối loạn thần kinh thực vật với người bạn đồng đạo là căn bệnh này không hoàn toàn chữa hết đâu vì con cũng mắc phải căn bệnh này đã hơn 3 năm nay. Biểu hiện của căn bệnh này mỗi người mỗi khác con cũng bệnh này nhưng thường hay lo âu sợ hãi nhất là nghe đi đâu xa nhà là con không chạy xe đi được, phải có người đi cùng mới được. Con hiểu rõ bệnh này rất khổ, phần lớn là thuộc về tâm lý giai đoạn đầu sau đó nó ảnh hưởng tới thần kinh nhẹ. Con đã từng uống thuốc nhưng không khỏi. Rất may con có duyên gặp được Thầy chỉ dạy cho con pháp hành là thận trọng chú tâm quan sát trong từng công việc hàng ngày… từ đó con đã thực hành và khám phá dần ra chính mình theo từng nguyên lý mà Thầy đã dạy bảo, mỗi ngày chánh niệm trên thân tâm mình để hoc ra những bài học cho chính mình thì mới biết rằng từ xưa tới nay mình luôn sống sai do mình không biết vì thế con luôn điều chỉnh bản thân mình và cách nhận thức của mình mỗi ngày. Nên giờ đây con đỡ sợ hơn lúc trước rất nhiều con có thể chạy xe đưa con cái đi học. Có 1 cau con rất tâm đắc từ Thầy “sanh tử vẫn thong dong”, đây là câu nói để nhắc nhở con khi có tâm bất an khởi sanh nhớ câu nói ấy thì tâm con trở nên nhẹ nhàng (con dùng để đối trị khi tâm bất an thôi). Hằng đêm con cũng thường nghe pháp thoại của Thầy để giúp thân tâm nhẹ nhàng hơn. Đây là biện pháp hay để điều trị thần kinh thực vật mà con đã thấy được. Nhưng đây chỉ là biện pháp tục đế để điều trị bệnh tạm thời thôi. Về chân đế là khám phá ra chính mình và thấy rõ sự thật nơi thân tâm mình mới là hay, nhờ có bệnh nên con mới khám phá ra rất nhiều bài học nơi chính mình thấy rõ khổ và nguyên nhân đưa tới khổ như thế nào? Tất cả là do mình nhận thức sai cả. Bạn thường xuyên nên thư giãn buông xả nhiều vì bệnh này chỉ cần căng thẳng 1 chút là nó tái lại. Khi bị căng thẳng bạn nên dùng 1 cái khăn ngâm với nước đá lau đầu và mặt càng lạnh càng tốt nó sẽ dịu ngay lập tức. Con xin cảm ơn Thầy cho con được chia sẻ với bạn đạo.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Bạch thầy. Con có có câu hỏi nhờ thầy giúp đỡ. Mỗi khi thấy một sinh linh bị con người giết (heo, gà,…), con quan sát thấy tâm con khởi lên cảm giác khó chịu, đau, sợ sợ. Con muốn hỏi rằng, tâm này có phải là một dạng sân trong con không ạ? (Nếu là sân thì tâm này có phải là tướng do duyên sinh hay do ngã sinh ạ?) Con chân thành cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời