Các câu hỏi liên quan đến chủ đề: ba-la-mật

Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thầy, cái tu thứ 5 của Thập độ Ba-la-mật là Trí tuệ. Xin thầy cho biết, muốn có cái độ thứ 5 nầy là phải làm gì, tức là phải làm sao để có trí tuệ? Con xin cảm ơn thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, Lục độ Ba la mật gồm có: bố thí, trì giới, nhẫn nhục, tinh tấn, thiền định, trí tuệ. Xin Sư cho biết Lục độ Ba-la-mật là của Phật giáo Phát triển hay của Phật giáo Nguyên thủy? Con cảm ơn Sư!

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Thầy kính mến, Hôm nay trên xe đưa rước đến nơi làm, con đã nghe bài Pháp “10 ba-la-mật” của Thầy, con đã khóc vì xúc động. Một lần nữa, con cám ơn vì cuộc đời quá nhiều đau khổ, đúng như Thầy dạy có đau khổ thì mình mới giác ngộ được, thấy được bản ngã của mình. Trước đây, những bạn bè thân thiết ai cũng ngậm ngùi cho hoàn cảnh của con, họ khóc vì thương con, họ nói sao con có thể chịu đựng được, nếu như là họ thì họ đã bỏ đi đâu đó rồi. Nhưng lạ thay là con chẳng thấy gì cả, con nghĩ là mình đã quen với những cảnh thế này, là mình đã bị chai sạn cảm xúc rồi, chẳng quá vui hay quá buồn trước bất kỳ điều gì. Đúng là người trong cuộc mới hiểu, thì ra sức chịu đựng của mình lớn hơn nhiều so với mình nghĩ, bất kỳ hoàn cảnh nào cũng vậy, rồi nó sẽ qua. Lúc đó, con chưa có duyên biết về Phật Pháp, con vẫn hay nghĩ, những ai có con đường bằng phẳng thật may mắn, thôi thì số phận mình, mình phải chấp nhận và vươn lên. Nhưng Thầy ơi, Pháp đã vận hành thật hay, đến và đi, từng cái khổ một, con trưởng thành rất nhiều, Thầy ạ, những người con từng gặp dù tốt hay xấu họ đều dạy con một vài điều. Con nhìn những người xung quanh, có những người khổ hơn con mà họ sẵn sàng giúp người khác, có những người trong hoàn cảnh khốn khó hơn con mà họ vẫn tươi cười… À, thì ra do mình quá tập trung vào cái khổ của mình mà thôi. Và Thầy ơi, sau khi biết về Phật pháp con đã vỡ òa, con sống tỉnh thức, thận trọng trong hành động và lời nói hơn, điềm tĩnh hơn, không bè nhóm, tụ tập, con chuyển qua ăn chay (vì thương và không muốn sát mạng chúng sanh), và dù là con vẫn bình thường, hòa đồng, không nói về Đạo pháp vì con hiểu rằng, mọi người sẽ cho con mê tín (bản thân con trước đây cũng vậy, duyên chưa đến thì vẫn không có nhu cầu tìm hiểu về Đạo). Thế nhưng những thay đổi của con cũng làm cho một vài người khó chịu, họ cười cợt, phê phán… Cũng bị tổn thương ngay lúc đó nhưng qua nhanh vì con cảm thông cho họ và hiểu họ, trước đây con cũng như vậy (mọi tỵ hiềm, ganh ghét, đố kỵ đều xuất phát từ lòng sợ hãi cả, và con thấy thương họ thay vì sân giận như trước đây). Con đã từng nghĩ, giá như mình đã biết về Phật Pháp trước khi kết hôn, nhưng rồi hiểu rằng Pháp đã vận hành đúng, con đã học được bài học của hôn nhân, bài học để sống dung hòa với một người dù khác nhau về nhiều mặt, sống bằng cách hiểu họ, hiểu chính mình. Rồi học được bài học làm mẹ, sự hy sinh, yêu thương… Từng bài học một, và cuộc đời thật kỳ diệu! Chỉ đơn giản là bây giờ con đã sống yêu thương hơn, bớt đi “cái tôi” của mình hơn và con hiểu sâu sắc lời Thầy dạy, chỉ có hai điều thôi là học được gì từ cuộc đời và từ sự cảm tạ, biết ơn cuộc đời, ta làm được gì cho cuộc đời thôi ạ. Trong một quyển sách “Từ giận dữ đến bình an”, có một ý thề này, khi cơn giận xuất hiện, hay trong một hoàn cảnh đặc biệt, hãy tách mình ra, xuống hàng ghế khán giả và quan sát xem ta đang diễn thế nào trong màn kịch trên sân khấu. Thật ra cuộc đời cũng giống như một sân khấu lớn mà mỗi người đóng một vai trên đó. Con thành kính tri ơn Thầy, mong một ngày có duyên lành con được gặp Thầy. Con, Trâm.

Các chủ đề liên quan:

| | | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy! Trước hết con xin đảnh lễ tri ân Thầy đã khai thi cho con và chồng con (chúng con có duyên được bạn giới thiệu nghe pháp thoại của Thầy một năm nay dù chúng con chưa được gặp Thầy lần nào). Hàng ngày vợ chồng con có niềm vui là tối đến sau giờ làm việc được nghe pháp thoại của Thầy. Thưa Thầy, vào một buổi sáng trong lúc tâm con đang nặng nề, phiền não thì con được nghe bài “10 pháp ba-la-mật” trong đó Thầy nhấn mạnh nên buông xả bản ngã (sống tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha), ngay lúc đó con nhận ra được điều đầu tiên trong quá trình tu tập là buông bản ngã. Trước đây con cũng đọc sách Phật giáo rất nhiều, cũng nghe các Thầy dạy vô ngã nhưng Thầy là người đầu tiên đặt vấn đề và liên tục nhấn mạnh trong tất cả các bài pháp thoại việc buông xả bản ngã là then chốt cần tháo gỡ trước tiên trong quá trình tu tập. Từ đó con đã dễ dàng trở về với chính mình, tâm tĩnh lặng, nhẹ nhàng, sáng suốt hơn rất nhiều. Thưa thầy, con đang hướng cho con gái con đi vào nghe Pháp thoại của Thầy. Con nhận thấy đây là con đường đúng đắn, phù hợp nhất cho nó giải quyết những khó khăn về tâm lý do những ảo tưởng dựng lên làm nó luôn tự ti, ngại khó, không thấy hạnh phúc và khó hòa nhập với mọi người, từ đó đã lãng phí tuổi xuân, điều này làm con phiền não trong suốt cả thời gian nó bắt đầu lên cấp ba cho đến khi tốt nghiệp ĐH. Nguyên nhân có thể do thời gian khi cháu còn nhỏ con bận làm ăn không theo dõi hướng dẫn cho cháu, bây giờ con không biết làm sao cho nó thuận theo để nhanh chóng tiếp cận, nắm được nguyên lí của Thầy mà trở về chính mình, từ đó giải quyết được khó khăn của mình. Con hiểu phải đủ duyên nhưng con cũng mong sớm hướng được cháu vào con đường này. Trước đây con cho cháu đọc rất nhiều sách tâm lí phương Tây nhưng không hiệu quả và bây giờ con đã nhận ra đa số họ viết theo cách càng làm tăng bản ngã con người, điều này không những không lợi lạc gì mà còn làm khó khăn hơn. Thưa Thầy, con được biết những khó khăn về tâm lý để càng lâu càng khó tháo gỡ. Con kính xin ý kiến Thầy hướng dẫn để con có thể giúp đỡ cháu. Con cám ơn Thầy rất nhiều!

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, lúc con đang thiền hành vào một buổi sáng, tâm lúc ấy rất là trống vắng (rỗng lặng), bất chợt trong đầu con lóe lên chữ VÔ SANH PHÁP NHẪN. Xin Thầy hoan hỷ giải thích cho con hiểu đó là pháp gì, có phải là nhẫn nại ba-la-mật không? Con cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy. Con có điều thắc mắc sau đây về bố thí cúng dường, xin Thầy dạy cho con được rõ. 1/ Theo trong kinh khi cúng dường chư Tăng thì sau khi dâng vật cúng dường lên phải để các Sư chứng nhận cho rồi các Sư đọc kệ chúc phúc cho thì tới phần hồi hướng, với tâm và vật cúng hoàn toàn trong sạch trước, trong khi, và sau khi cúng dường thì được xem là viên mãn, con hiểu như vậy có đúng không? 2/ Tuy nhiên trong kinh khác thì lại nói cúng dường cao thượng là không phân biệt người cúng, người nhận và vật cúng, nên có người không muốn có nhiều nghi lễ rườm rà, chỉ mong sao cho các Sư đơn giản để cơm canh không nguội lạnh, và cho như vậy là cúng dường thanh tịnh vì tâm không mong cầu, như vậy có đúng không thưa Thầy? Xin Thầy dạy cho con được rõ. 3/ Trong trường hợp sau khi cúng dường mình có thể về nhà thắp nhang hồi hướng lại cho ông bà tổ tiên chưa siêu thoát và người khuất mặt trong nhà, có được không thưa Thầy, hay là phải ngay lúc đang cúng dường? Kính xin Thầy chỉ dạy cho chúng con để chúng con làm đúng. Chúng con cảm ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| | |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con kinh lễ Thầy. Sáng nay khi con ngủ vừa thức giấc lúc 3h, bỗng dưng con có một thắc mắc về quan điểm của pháp tịnh độ mà con đang tu tập. Theo con hiểu đó là một pháp mà các Tổ sư dẫn dụ những chúng sanh nào cần có một cảnh giới tốt đẹp để tu tập. Lúc mới vào Tịnh Xá (năm con 13 tuổi), lúc đó tâm hồn con còn ngây thơ trong trắng. Sư Phụ dạy con phải học giỏi, ăn chay, xem kinh sách, ngồi thiền, niệm Phật để làm chủ tâm… và cho con chép kinh sách về thiền rất nhiều. Lúc đó con rất mê kinh sách. Con luôn có thói quen niệm Phật khi rảnh rỗi trong các oai nghi đi đứng nằm ngồi lúc nào nhớ niệm thì niệm, mục đích con niệm Phật là để diệt trừ vọng tưởng. Khi lớn lên con niệm Phật cầu về cõi Phật, sau đó thị hiện vào các cảnh giới để độ chúng sanh. Theo con hiểu thì “tất cả các pháp đều do tâm biến hiện cả”, cho nên pháp môn tịnh độ cũng vậy thôi, không biết con hiểu như vậy có đúng không. Sau này khi con nghe kỹ các bài pháp của Thầy giảng, nhất là trong bài 10 pháp Ba-la-mật, con rất thích và vỡ lẽ ra là từ bấy lâu nay con tu tập đều để bảo vệ cái BẢN NGÃ là nguồn gốc của vô minh, nó dẫn con phải trôi lăn sinh tử luân hồi đến nay. Vậy là con đi lệch hướng rồi. Con rất tâm đắc bài kinh Bát Nhã, nhưng con không thực hành nổi vì hiểu là chỉ thấy bản đồ chớ chưa đến nhà. Khi nào con thực sự BUÔNG TẤT CẢ CÁC NIỆM MONG CẦU LĂNG XĂNG, SỐNG VỚI THỰC TẠI HIỆN TIỀN, thì lúc đó mới đi đúng hướng mà Thầy đã khổ công giảng dạy. Con hiểu như vậy có đúng không? Xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con sáng tỏ thêm. Con xin thành tâm kính lễ Thầy.

Các chủ đề liên quan:

| |

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông, trong kinh Bát-nhã ba-la-mật, có câu: “Quán Tự Tại Bồ Tát hành thâm Bát-nhã ba-la-mật-đa thời, chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhứt thiết khổ ách”, con chưa hiểu rõ nghĩa và cách tu dựa vào câu trên. Kính xin sư ông chỉ dạy cho con. Chúc sư ông được khoẻ mạnh.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời
Ngày gửi:

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy. Dạ thưa Thầy, con có người bạn cùng sở ở bên Mỹ có đứa con trai vừa tự tử sau 1 năm bị một tai nạn xe hơi tông khi đang đi xe đạp. Lý do tự tử là vì cháu trai đó cảm thấy mang lại nhiều sự khổ sở cực nhọc cho cha mẹ (về mặt tâm lý chứ không phải là tiền bạc). Con muốn có vài lời khuyên đến người đồng nghiệp của con (đạo Chúa nhưng cũng như đa số người Mỹ chẳng khác vô thần), cũng như những bạn trẻ khác đang trên đường nghĩ quẩn, nhưng con không biết dùng lời dạy Phật pháp nào là có hiệu quả nhất trong trường hợp này. Con xin Thầy chỉ lối cho chúng con. Con xin cám ơn Thầy.

Các chủ đề liên quan:

Xem câu trả lời